Một cuộc họp lớn đang diễn ra ở tập đoàn..
Tất cả các cổ đông đều được triệu tập, vì tập đoàn bị lộ thông tin mật thiết. Cái USB màu đen dùng để mở khóa vào được web bị tráo đi thành một cái khác? Vì vậy dường như tất cả màng bảo vệ đều được mở khóa dễ dàng và có virus xâm nhập vào bên trong hết rồi.
Bản hợp đồng quan trọng của tập đoàn vẫn là không cánh mà bay mất.. Âu Thị liền sớm rơi vào tình trạng khủng hoảng, không rõ ai là người chủ mưu đứng sau sự việc này hết.
- USB để trong phòng tôi, làm sao lại bị tráo đi dễ dàng như vậy? _ Vũ Thần lên tiếng nói đầu tiên, chiếc USB đó rõ ràng được để tuốt ở trong ngăn tủ, nói chi là còn có khóa nữa.
“ Nói đi “ _ Cả căn phòng chìm trong im lặng không ai dám lên tiếng liền làm cho anh tức giận mà hét lên, đập mạnh tay xuống bàn..
- Màng bảo vệ trang web của Âu Thị.. Từ lúc nào lại có thể để virus xâm nhập vậy? _ Anh càng ngày càng hạ tông giọng của mình tới mức trầm nhất nghe một lần liền nổi da gà!
- Chủ tịch.. Là do đối thủ quá nhanh nhẹn.. Chúng tôi có chút bối rối, liền trở tay không kịp. _ Người đứng đầu ở bộ phận bảo vệ trở dậy đứng lên nói lại sự việc, anh ta vốn làm việc ở Âu Thị đã lâu rồi, chưa từng xảy ra cái sự việc như vậy, đây là lần đầu tiên nên là?!
- Bối rối? Năng lực làm việc của mấy người? Là như thế này sao? _ Không thể nào kiềm được sự tức giận vào lúc này, anh lớn tiếng.
- Các người làm ăn như thế nào mới được?! Tôi ở viện gần một tháng vừa trở lại là ngay lập tức nhận được những thông tin này à...
Chữ cuối cùng anh kéo dài ra làm cho người ta nghe thôi cũng muốn chạy trốn! Nét mặt âm trầm kia của anh, là lần đầu họ thấy đó.
- Bản hợp đồng này.. tôi cố gắng bao nhiêu bây giờ coi như đổ sông đổ biển rồi? Không phải là tổn thất lớn đối với ngân sách, mà là thể hiện được cách làm việc của mỗi người.
Âu Dương Vũ Thần có thể ăn chơi ở đâu, vui vẻ cùng bao nhiêu cô gái ở ngoài đều được! Nhưng chỉ khi lao đầu vào công việc thì anh liền trở nên uy nghiêm, khó tính rất nhiều..
- Vũ Thần, cậu đừng có quá đáng, ở đây mọi người đều cố gắng mà làm việc, chẳng có ai như lời của cậu nói. Đừng có mà hống hách.
Người vừa nói chính là Vân Liệt một tiền bối ở trong tập đoàn ông ta chính là người giúp sức đắc lực cho ba của anh thời ngày trước.
Nghe có người nói đúng ý, mọi người là liền bắt đầu nói qua nói lại, xì xầm to nhỏ ngay?
Anh nhíu mày nhìn ông ta... Người đàn ông này nhìn có vẻ đắc ý quá chứ. Chưa kịp là để anh nói điều gì, ông ta đã nói tiếp thêm rồi.
“ Thế nào? Mọi người thấy tôi nói có đúng ý không. Chúng tôi dù gì ở đây cũng có người lớn hơn cậu, là tiền bối đã lâu năm. Còn cậu chỉ là may mắn được ông Hiên để lại cho cổ phần, còn loi choi lóc chóc thì đừng dạy đời. Mang danh là chủ tịch, nhưng thái độ mà ở đây cậu có làm tôi muốn từ chức cho xong.”
Bởi vì Vân Liệt từng được ba anh đối xử siêu tốt, cũng là trợ lý đắc lực một thời. Nên anh mới không để ý mà giữ ông ta lại Âu Thị mà.
Tiếng bàn tán ngày càng nhiều hơn, đến lúc này mà mặt anh vẫn rất bình thản mà nhìn.
- Năng lực của tôi thế nào.. cũng chẳng đến lượt ông mở miệng ra nói. Từ năm mà mười chín tuổi tôi tiếp quản tập đoàn đến bây giờ là chín năm, Âu Thị từ hạng chín ở thế giới.. đã xuất sắc vươn lên đầu bảng. Vậy ông nói xem, có phải mắt ông bị mù không? _ Giọng nói tựa như một lời phỉ báng từ anh nói ra?
- Mày.. mày đừng có mà hỗn láo với tao. _ À há, ông ta bị làm nhục như vậy liền tức tối..
- Âu Dương Vũ Thần tôi vốn dĩ chín năm trôi qua cũng không vừa mắt ông lắm.. Huống hồ chi bây giờ ông còn bị mù nữa. Muốn từ chức đúng không? Tôi liền giúp ông ngay!!!
Mọi người chăm chú lắng nghe từng lời mà anh nói ra, nhìn theo những gì mà anh làm.
Vũ Thần rút ra trong túi là một chiếc thẻ bạc quăng thẳng lên bàn trước mặt của ông ta.
- Số tiền trong đây tôi mua lại gần hai mươi phần trăm cổ phần của ông. Còn bây giờ thì cuốn gói rồi cút đi, đừng làm ô nhiễm ở đây.
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, vẻ mặt anh lạnh lùng thâm độc, từng hành động là như một sự sỉ nhục to lớn vào mặt Vân Liệt.
Sau đó, Vũ Thần ung dung đút tay vào túi đi ra ngoài. Nhưng vừa đi được vài bước lại có chút khựng lại: “ Ai thông đồng với ông ta... Cũng tự khắc mà cút đi, nếu không đừng có trách tôi độc ác! Người của Âu Gia chúng tôi đó giờ là như vậy, sinh ra đã là đại bàng, lớn lên chính là con cọp, đối mặt với những loại tình huống như thế này phải uốn éo như là rắn sử dụng nọc độc của chính mình sát hại người có âm mưu kia, diệt cỏ thì phải là diệt tận gốc. Như vậy mới xứng đáng gọi là ông trùm! Vân Liệt, ông không xứng đáng đâu.”
Nói xong liền sải bước đi thẳng ra ngoài làm mọi người ngơ ngác, chủ tịch hôm nay đỉnh thật. Đến Diêu Kì cũng bị làm cho ngơ ngác.
- Điều tra cho kĩ mọi chuyện xem ai là người tráo đổi USB cho phía đối thủ. _ Vũ Thần nói với trợ lý của mình. Còn việc hôm nay anh là xử lý Vân Liệt, chỉ là tình cờ biết được ông ta đang có âm mưu chiếm đoạt Âu Thị đó mà.
- ----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]