Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 133: Chương 133: Cố Uyển Đình - Tôn Uyển Đình




Khi Vũ Thần phát biểu xong, lúc đó sự kiện đấu giá Ôn Vũ là cũng chính thức bắt đầu, chiếc thuyền cũng rời cảng đi ra ngoài biển khơi. Mọi người đều háo hức đón chờ, trước khi sự kiện diễn ra một tháng, mọi người là sẽ đều liên hệ với bên bộ phận quản lý sự kiện, để đề cử ra những món đồ mà họ thấy có giá trị có thể đem ra đấu giá cho hôm đó!

Nhưng duy nhất chỉ có ai có thiệp mời mới được đề cử. Vật được đem lên đầu tiên là một mô hình hòn đảo... Đương nhiên không phải bỏ tiền ra mà lấy cái mô hình nhỏ bé này, mà đây chỉ là mô phỏng lại thôi. Theo lời của MC, nếu ai có mức giá cao nhất ở cuối cùng, chắc chắn sẽ được sở hữu hòn đảo có tên là Ngọc này ở ngoài biển khơi, còn đây là hình mô phỏng lại hòn đảo này, chỉ để cho mọi người xem qua mà thôi! Phía bên dưới mọi người bắt đầu xì xào nói qua nói lại, hòn đảo Ngọc này làm sao mà họ không biết được chứ? Ở quanh đó dồi dào tài nguyên, không khí lại là rất tốt.. Chắc chắn giá cũng không rẻ!

- Giá khởi điểm cho đảo Ngọc, chính là 5.000.000 USD. Mời các vị quan khách.

Nếu khởi điểm đã là năm triệu thì còn phải bỏ một cái giá cao hơn nữa để sở hữu nó. Mọi người đều phải suy nghĩ, sau một lúc mới có người khác đưa tới một mức giá khác: “ Tôi ra sáu triệu! “

- Bảy triệu. _ Liên tục có những số tiền khủng được nêu lên. Hết tám triệu, rồi lại tới mười triệu. Ai cũng phải nghĩ đi nghĩ lại thật cẩn thận, nếu như họ đưa ra số tiền nhiều như vậy vào ban đầu.

Thì lúc sau nếu có món khác tốt hơn... Chẳng phải như vậy lại tiếc hùi hụi à?

Số tiền càng ngày càng được dâng cao, cuối cùng cũng đến mười lăm triệu, ai cũng muốn rút lui rồi.. Người MC cầm búa gõ xuống và nói: “ Mười lăm triệu lần thứ nhất.. “ _ Cứ thế không còn cái giá nào khác được đưa ra, cuối cùng là dừng ở cái giá mười lăm triệu. Và hòn đảo đó thuộc về công ty quản lý người mẫu nổi tiếng kia. Có khá nhiều người tỏ vẻ tiếc nuối, vì đây là món hời. Cuối cùng họ vẫn chọn không mua, họ nghĩ rằng chỉ mới bắt đầu mà đã đưa ra vật tốt như vậy, chắc chắn phía sau sẽ còn đặc sắc hơn. Tiếp theo sau liên tục các món đồ khác được đưa lên, nhưng chả có cái gì có thể khiến cô bỏ tiền ra đấu giá mà lấy về. Từ các bất động sản cho đến vài ba món đồ cổ quý giá, hầu hết đều có người đưa ra mức giá khổng lồ.

- Trước khi kết thúc sự kiện, chúng tôi còn một món đồ cuối cùng nữa.. Kính mời quý vị xem qua! _ Lời nói của MC vừa dứt, nhân viên ở bên trong đưa ra một chiếc hộp màu nhung đỏ bắt mắt.

Khi mở hộp ra ai ai cũng đều lóe mắt, vì ở bên trong là một sợi dây chuyền ở trên được đính khá nhiều kim cương!

- Dây chuyền này, là một thiết kế đã từ rất lâu của hoàng gia Anh. Ở phía trên như các vị đã thấy.. nó có một hạt pha lê to ở chính giữa, còn xung quanh lại được đính những hạt kim cương khác, mặc dù nhỏ nhưng lại rất sáng. Chỉ có những người thật sự mang trong mình dòng máu quý tộc thì khi đeo lên lại là càng sáng và lấp lánh hơn. _ Ở dưới, ai cũng đều tròn mắt mong chờ xem đến cuối ai sẽ là người có được dây chuyền này.. Nếu như mang trong người dòng máu quý tộc, vậy sẽ càng đáng quý đó.

Nhưng không phải muốn mua là mua, khi giá khởi điểm đã là 10.000.000 Usd rồi? Buổi đấu giá nãy giờ ai cũng mua cho mình ít nhất món rồi.. Nếu cứ thế mà bỏ tiền ra, e là sẽ rất đau ví rồi đó!

Vì thế nên ai cũng có chút e ngại, ngồi ở dưới xem mà thôi. Uyển Đình nhìn ở sợi dây chuyền kia, cảm thấy thật đẹp.

Đương nhiên cô chẳng quan tâm cái gì gọi là dòng màu quý tộc, thấy thích thì mua thôi! Ở hội trường cũng có người đưa ra một con số khác: “ Tôi, định giá mười lăm triệu. “

- Hai mươi triệu. _ Tôn Uyển Đình đưa bảng lên, ánh mắt chăm chú nhìn vào sợi dây chuyền đó. Cái người ra giá kia liền tức tối chần chừ một lúc lại nói ra một cái giá khác: “ Hai mươi hai.. “

- Hai mươi lăm triệu! _ Cô không để lộ ra một cảm xúc gì khác trên mặt, vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng, đưa bảng lên ra giá.

Cuộc đấu giá sợi dây chuyền này, càng lúc càng hấp dẫn. Ai mà không biết cô gái đưa ra giá kia là con gái cưng của phó giám đốc tập đoàn Âu Thị - Trịnh Tiểu Ân.

- Hai mươi lăm triệu lần thứ nhất..

- Hai mươi lăm triệu lần thứ hai..

- Ba mươi triệu. _ Dường như cô ta rất thích sợi dây chuyền này, nhưng mà cô cũng thích vậy thì cứ giành nhau.

- Ba mươi lăm triệu, còn ai có giá khác không? _ Tôn Uyển Đình đưa ra bảng giá cuối cùng là ba mươi lăm triệu, cô ta cũng không tranh nỗi nữa.

Cứ vậy mà sau một lúc không có ai đưa ra cái giá mới nào, sau ba tiếng gõ búa, sợi dây chuyền kia thuộc về cô.

- Chúc mừng cô Cố, sợi dây chuyền này đã thuộc về cô! Nhưng vì là món đồ cuối cùng, nên Âu Tổng của chúng tôi sẽ đích thân đeo nó lên cho cô.

Mãi đến khi Uyển Đình bước lên sân khấu chuẩn bị nhận lấy sợi dây chuyền này, thì người MC kia lại nói như vậy? Cô có chút bối rối, không biết phải xử trí làm sao mới đúng.

Đến khi Uyển Đình lấy lại tinh thần thì đã muộn, Âu Dương Vũ Thần đã từ dưới bước lên sân khấu rồi còn đâu?

Dưới ánh mắt mong chờ của ông bà Âu và mọi người, cuối cùng cô cũng phải chấp nhận đứng yên để anh đeo sợi dây chuyền đó cho mình.

Vũ Thần đứng ở phía sau, cầm lấy dây chuyền vòng qua đeo vào cho cô, một màn tình cảm như vậy, có ai mà không thích được? Hai người họ đã li hôn rồi, nhưng sao nhìn vẫn thấy tình cảm vẫn còn rất tốt như vậy.

- Được đeo dây chuyền cho vợ cũ như vậy, đúng là vinh hạnh của anh rồi!

Giọng nói nam tính của Vũ Thần phía sau truyền đến vào tai cô thật đáng sợ mà. Người đàn ông này, liêm sỉ đâu?

Trước sự chứng kiến của các vị quan khách, sau khi Uyển Đình được Vũ Thần giúp đeo sợi dây chuyền đó vào cổ. Thì lập tức hột pha lê đó cùng với những viên kim cương đó sáng ngời lên một ánh tím huyền ảo, thật sự bất ngờ.

- Nhìn xem, phát sáng lên rồi.

- Thật sự sao? Đúng là nó phát sáng.

Trong người của Cố Uyển Đình, người phụ nữ từng bị cả thành phố Z dè bĩu, khinh bỉ vì mặt dày đeo bám Âu Tổng, lại mang dòng máu quý tộc hay sao?

Nhưng có mấy ai biết được, cái người phụ nữ năm xưa đó, không còn là Cố Uyển Đình nữa, mà là Tôn Uyển Đình chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.