Sau khi gặp mặt Liễu Địch Uyên, Uyển Đình đi ra khỏi phòng gặp, mặc kệ cho cô ta ở bên trong la hét điên cuồng. Cô rẽ hướng đi của mình sang bên phòng công tố, ánh mắt lóe lên sự thâm độc..
Liễu Địch Uyên, dù sao đi nữa cô cũng đừng trách tôi độc ác.. là cô xuống tay với tôi trước, đây chỉ là trả đũa đó mà.
Uyển Đình nắm chặt túi xách đeo trên vai, cô đã đem tất cả các chứng cứ vào tới đây rồi, có việc gì phải ngần ngại?
Sau đó chỉ hai ngày, cả thành phố Z từ yên tĩnh bình lặng mà sống đột nhiên lại xôn xao khi phía cơ quan nhà nước và cảnh sát vây bắt trưởng bộ cảnh sát Tích Gia Trì với tội danh tham nhũng, che giấu tội phạm, nhận hối lộ khoảng tiền lớn! Người dân ai cũng đều hoang mang không hiểu nỗi sự việc này, thấp thỏm lo lắng. Nhưng dường như trước đó đã có ai báo với ông ta, vì vậy trước khi đến nhà ông ta vây bắt, thì Gia Trì đã trốn thoát thành công, lệnh truy nã được ban phát ra toàn quốc. Hơn vậy!
Tù nhân 890 Liễu Địch Uyên cũng sớm vượt ngục thành công, nếu như vậy có phải hai người này là một bọn không?
Địch Uyên trước hôm bùng nổ sự việc này đã thành công phá khóa rồi trốn..
Lật lại vụ án buôn ma túy năm kia, thì mọi thứ hoàn toàn trùng khớp, thật ra năm đó Liễu Thị đã bị điều tra, nhưng cuối cùng là không liên quan. Chuyện này chắc chắn đã bắt nguồn từ lâu rồi.
Tôn Uyển Đình vừa làm việc vừa nghe tin tức, trong lòng không khỏi nghĩ về Liễu Địch Uyên cùng Tích Gia Trì kia!
Thì ra cô ta đã sớm thoát ra bên ngoài đi thông báo cho ông ta, cái gan của cô ta thật sự cũng quá lớn rồi. Trong thời gian phía kiểm tra viên, cùng cảnh sát điều tra lại cô ta cũng đã lên kế hoạch.
- ---------
Bên tập đoàn Âu Thị, Vũ Thần cũng đã nghe được tin tức này đáng lẽ chưa tới hai tháng nữa cô ta sẽ sớm bị thi hành án rồi, nhưng tại sao? Người nào phía sau lúc này lại tung ra chứng cứ vụ án nhiều năm trước như vậy. Anh không ngờ tới được, Địch Uyên lại gây hận ai để đến phút cuối cùng họ tung ra mọi thứ như vậy. Diêu Kì từ ở ngoài đi vào đánh tan đi mọi suy nghĩ của Vũ Thần
- Chủ tịch, có hồ sơ này cần anh kí đây.
Vũ Thần cầm lấy xem qua, xong rồi từ từ mới đặt bút kí, lại nghe giọng Diêu Kì nói tiếp: “ Anh đã nghe qua tin đó. “
- Tôi vừa nghe xong, không ngờ tới Gia Trì ông ta lại như vậy. Nếu như mọi sự suy đoán của người dân là đúng thì cả hai người đó xong đời rồi. _ Vũ Thần..
- Ai lại có thể tung bằng chứng vào lúc này, đổ dầu vào lửa. Góp phần giúp cô ta bị xử tử sớm hơn. _ Diêu Kì cũng có chút khó hiểu ở khoảng này, nhưng lại không có câu trả lời, cứ mãi suy nghĩ!
- Cậu nghĩ thử xem ai lại có thể trả thù Liễu Địch Uyên bằng cách này chứ. Có phải chờ đợi ngày cô ta bị thi hành án lâu quá không? _ Cả hai người cứ ngồi nói qua nói lại, khúc mắc vẫn chỉ là có mỗi cái vấn đề kia mà thôi. Bất chợt là nhớ đến việc gì đó, Diêu Kì lại nói tiếp
“ Chủ tịch, Liễu Địch Uyên xuyên suốt những năm qua chỉ nhắm đến anh và Uyển Đình. Sự việc ba năm trước cũng do cô ta dàn xếp nhằm giết Uyển Đình và kết hôn cùng anh. Uyển Đình trở về lại chỉ có mục đích khiến anh đau khổ như vậy, chắc chắn Địch Uyên cũng là một trong số đó, như vậy chẳng phải. “
Nhắc đến Uyển Đình, sắc mặt Vũ Thần lại trầm xuống, cái suy luận này hoàn toàn có thể xảy ra: “ Địch Uyên nếu bỏ trốn cùng Tích Gia Trì, vậy người cô ta nhắm tới chắc chắn là Uyển Đình rồi.”
Nói đến đây, trong lòng anh kích động, suy luận của Diêu Kì có đến hơn năm mươi phần trăm đúng, cho dù như thế nào đi nữa thì cũng phải bảo vệ cô đã.
- Liên lạc với Thiệu Huy, nói cậu ta lập tức cho người đi bảo vệ Uyển Đình, cô ấy mọi giá phải an toàn. Ba năm trước tôi đã ngu ngốc một lần mới đánh mất Uyển Đình, lần này thì không nữa đâu.
Cùng lúc này, Uyển Đình vừa tan làm!
Ở phía sau, có một chiếc xe màu đen ở đó đã đợi sẵn rất lâu rồi..