Mọi chuyện từ nãy đến bây giờ diễn ra đều có một người chứng kiến hết thẩy.
Là Cố Uyển Đình! Cô không thể ngờ là Thư Di không chết, mà vẫn còn sống!!
Cô ấy vẫn đang hiện diện là trước mặt của cô, cứ như là một câu chuyện hài?
Khi nãy ở nhà, đột nhiên là nhận được một cuộc điện thoại, nói rằng Vũ Thần bị tai nạn giao thông, rồi bị thương rất nặng. Địa điểm là ở đây, trong đầu đầy đủ những câu nói của người kia tất cả.
Ban đầu biết địa điểm ở đây, cô là đau lòng lắm, anh vẫn còn tới đây, là vẫn..
Vẫn còn vương vấn Lã Thư Di. Mặc kệ, cô vẫn một mực chạy tới đây, nhưng...
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra trước mặt cô vậy? Cố Uyển Đình hoàn toàn, hoàn toàn không muốn tin nhưng mà bắt buộc vẫn phải tin rằng, người con gái Vũ Thần yêu đã trở về thật rồi đây.
Ban đầu cô còn nghĩ rằng, Vũ Thần sẽ niệm tình cô vì anh cố gắng như vậy..
Mà không trả thù nữa, nếu được hơn!
Cũng có thể động tâm với cô, một chút thôi cũng được, cũng sẽ khiến cô hạnh phúc lắm rồi! Nhưng mà sự thật hoàn toàn lại trái ngược lại, anh nói rằng.....
Anh kết hôn với cô vì trả thù, điều này cô biết chứ. Nhưng anh nói, anh tuyệt đối sẽ không để Thư Di chịu ủy khuất?
Rồi sẽ ly hôn với cô, cho cô ấy một cái danh phận đầy đủ, thiếu phu nhân Âu Gia. Nghe vậy không khỏi không đau!
Từng lời nói từng cử chỉ dịu dàng anh làm đều lọt hết vào mắt cô, đúng thật!
Bác sĩ Diệp nói đúng, trên đời này thật ra chỉ có một người làm cho anh điên đảo mất hết lý trí lên chỉ có Lã Thư Di.
Ở góc cây gần lăng mộ, Uyển Đình vẫn đứng đó mà nhìn, khóc đến tê tâm liệt phế? Lòng đau như bị ai ngang nhiên cầm lấy cây rìu mà phập thật mạnh....
Cô trượt dài khụy xuống, nước mắt cứ tuôn rơi không ngừng được! Phía bên đó họ khóc, nhưng khóc vì hạnh phúc.
Còn bên đây cô khóc, khóc vì đau lòng đến mức không thể thở được nữa! Tại sao ông trời luôn để mọi người vui vẻ, hạnh phúc, chỉ ngoại trừ cô ra thôi à?
Từ hôm bữa đến giờ, anh tại sao lại có nhiều cử chỉ thân mật với cô như vậy!
Tạo cho cô cảm giác an toàn để làm gì.
Rồi cuối cùng lại ban xuống cho cô cái món quà như vậy chứ? Tại sao vậy hả.
Cố Uyển Đình dần dần đứng dậy rời đi với trái tim bị tổn thương thật sâu sắc.
Cô vẫn khóc, bước đi xiêu vẹo mà chả để ý đến việc gì khác. Từ một người có ở trong tay mọi thứ tương lai rộng mở.
Giờ đây lại suốt ngày đau lòng, vì tình yêu đơn phương, đã biết ngay từ đầu..
Rằng mình sẽ thua, nhưng là do chính cô cố chấp quá thôi, theo đuổi một cái tình yêu mãi mãi không có kết tốt đẹp.
Rất nhanh Uyển Đình đã đi xuống phố rồi, mắt thì sưng húp lên lại còn nhem nhuốc nữa. Tóc tai bù xù trông cô chả khác gì một con người không có hồn!!
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào phía của cô, nhìn trông thật thảm thương. Chắc họ không nhận ra đây chính là cô đâu.
Thiên kim tiểu thư, người vợ được Âu thiếu gia cưng chiều hết mực. Mọi thứ chỉ là cái mác, cái mác không có giá gì.
Một chiếc xe tải lớn từ phía xe là chạy rất nhanh đang tiến tới phía này! Mọi người đều la làng lên hoảng loạn hết?
Nhưng mà Cố Uyển Đình vẫn như một người vô hồn đi qua đường. Mãi chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra?.
Mọi người đều hoảng loạn mà cố gắng né tránh, chiếc xe bán tải cứ thế chạy tới. Cuối cùng “ rầm “ một cái, máu đỏ đều cứ như vậy mà loang dần cả đoạn đường. Tiếng la hét đầy khắp tạo ra là một cảnh tượng ghê rợn không thôi?.
Cả người cô đau nhức, nhận thức vẫn mơ mơ hồ hồ không rõ chuyện gì hết!
- Vũ Thần.. Làm ơn.. đừng bỏ. _ Trước khi hoàn toàn mất ý thức trong miệng cô vẫn còn lẩm bẩm ra vài từ như vậy.
- Cố Uyển Đình, em làm sao vậy? Giúp tôi gọi cấp cứu, mau lên. Uyển Đình...
- -----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]