Thái Sử Không càng hoảng sợ, về sau lông mày dựng lên, trường kiếm khẽ động, đâm tới một kiếm.
Đây là kiếm pháp của Tinh chi kiếm ý, Lục Nguyên tiện tay phá chiêu, Thái Sử Không lại đổi sang lôi chi kiếm ý, thấy Lục Nguyên cực nhanh tìm ra sơ hở, vừa đổi tay vừa đổi thế, Lục Nguyên lập tức đã tìm ra sơ hở bên trong, một kiếm đâm tới, ảo diệu vô cùng, vừa vặn điểm vào chỗ yếu nhất trên kiếm của Thái Sử Không.
- Quả nhiên là âm dương.
Thái Sử Không nhẹ gật đầu:
- Không ngờ ở một nơi vắng vẻ, nhỏ bé như vậy cũng có người tinh thông âm dương pháp tắc.
Hắn cau mày:
- Người này tên là gì?
- Chu Thanh Huyền Chu sư thúc tổ.
Lục Nguyên nói.
- Thì ra là hắn, cũng là nhân vật phong vân lúc đó.
Thái Sử Không tựa hồ nhớ rõ cái tên này.
Hạ Hầu Thương ở bên cạnh cười nói:
- Thái Sử, tên đồ đệ này của ngươi thật khiến ta thèm thuồng, Kiếm Hoàng hơn ba mươi tuổi, hơn nữa không chỉ như vậy, còn tu hành âm dương thiết tắc, xem ra có kỳ vọng đạt tới Kiếm Thánh trước 100 tuổi, Kiếm Thánh hai thiết tắc trước 100 tuổi, chậc chậc, nếu không, Thái Sử, ta đưa Vô Thương thiên giáp cho ngươi, ngươi tặng ta tên đồ đệ này.
Vô Thương thiên giáp chính là một món pháp bảo vô thượng của Hạ Hầu Thương, món pháp bảo này trong mấy chiến dịch trọng đại phát huy tác dụng tương đối lớn.
Thái Sử Không đã sớm để mắt đến món pháp bảo này, nhưng Hạ Hầu Thương làm sao chịu để lại.
Hiện giờ, Hạ Hầu Thương lại đổi món pháp bảo này lấy đồ nhi, nhưng Thái Sử Không làm gì chịu:
- Ngươi đừng có nằm mộng, đồ đệ tốt như vậy đương nhiên ta phải tự dạy.
Hai vị Chí Tôn tranh đoạt đồ đệ, chuyện này nếu truyền ra ngoài không có mấy người tin.
Ở kiếm môn, tổng cộng chỉ có chín đại Chí Tôn mà thôi.
Những người khác phá vỡ đầu cũng muốn đảm đương đệ tử hạch tâm của một trong chín đại Chí Tôn, mà hiện giờ lại xuất hiện hai vị Chí Tôn tranh đoạt đệ tử.
Sau khi tranh giành với Hạ Hầu Thương, Thái Sử Không uống một ngụm rượu nói:
- Nếu ngươi đang luyện âm dương, không được chuyển sang luyện không gian, đợi luyện xong âm dương rồi tính, phương diện kiếm thuật, ta tạm thời không dạy ngươi rồi, nếu ngươi rảnh rỗi có thể xem kiếm pháp của kiếm môn thiên triều trung ương.
- Nơi mài luyện kiếm pháp tốt nhất là Tiêu Kiếm Lâu, tận lực không dùng Luân Hồi, từng chút một tôi luyện kiếm pháp của mình.
- Đúng rồi, có thời gian có thể xem kiếm pháp ngôi sao, đây là một trong Tam đại trấn phái kiếm pháp của kiếm môn, có uy năng vô cùng, đồng thời, khi ta luyện không gian pháp tắc lúc ấy là nhờ ngộ đạo kiếm pháp ngôi sao, lại uống say mới ngộ ra.
Thái Sử Không giao phó:
- Nhưng ngươi cũng phải chú ý, pháp lực của ngươi thật sự quá kém, nếu so với tuổi của ngươi không tính là kém, nhưng nếu so với kiếm thuật của ngươi thì quá kém, ngươi có rảnh thì hãy đề thăng pháp lực của mình.
- Bây giờ ngươi có thể đi nghỉ ngơi, phải nhớ, ba ngày sau phải ở đây, ta sẽ tu hành pháp lực.
Thái Sử Không giơ một tay lên, kêu Lục Nguyên đi nghỉ ngơi.
Lục Nguyên cũng cáo lui, sau khi ra khỏi Càn Khôn cung, đạo đồng dẫn Lục Nguyên đến một ngôi nhà rất lớn.
- Đây chính là nơi ở của sư huynh từ nay về sau, còn chưa đặt tên, sư huynh có thể tự đặt tên.
Đạo đồng nói.
Lục Nguyên nhìn thấy trên tấm biển trên cửa tiền viện vẫn chưa viết chữ, kiếm theo tay khẽ động, viết xuống ba chữ Hoa Sơn Cư, xem như kỷ niệm Hoa Sơn.
Đạo đồng lấy từ trong tay áo ra một tấm ngọc bài:
- Sư huynh, cái này chính là ngọc bài cấm pháp của Hoa Sơn cư, tất cả cấm pháp và cách giải cấm chế của Hoa Sơn cư đều ở trên, cấm pháp này do Chí Tôn đại nhân tự tay tạo ra, chính là cấm pháp của hệ không gian, ngay cả Chí Tôn khác tới đây, muốn công phá cấm pháp này cũng cần tốn thời gian, người dưới Chí Tôn muốn công phá cấm pháp này, căn bản không có khả năng.
Lục Nguyên tiếp nhận ngọc bài, đem thần thức thăm dò vào trong, lập tức vô số cấm pháp tiến nhập vào trong đầu.
Đạo đồng nói tiếp:
- Không biết sư huynh còn cần gì, nếu cần gì, ta sẽ lập tức đưa tới.
Lục Nguyên lắc đầu:
- Như vậy là đủ rồi.
Hắn vốn là một người tương đối tùy ý, cũng không truy cầu xa hoa gì.
Đạo đồng nói:
- Không biết sư huynh có cần thị nữ không, trong kiếm môn có không ít nữ đệ tử bình thường, thậm chí nữ đệ tử chân truyền đều chịu làm thị nữ cho đệ tử hạch tâm.
- Cái này cũng được sao?
Lục Nguyên không khỏi cảm thấy quái lạ.
Đạo đồng nói:
- Chuyện này là đương nhiên, sư huynh ngươi là đệ tử hạch tâm, trong kiếm môn, đệ tử hạch tâm có địa vị vượt xa đệ tử bình thường, đệ tử chân truyền. Trong kiếm môn chúng ta, đệ tử hạch tâm cũng không quá ba bốn trăm người, đệ tử chân truyền bốn năm ngàn người, đệ tử bình thường không cách nào tính toán.
- Đệ tử hạch tâm, trong tương lai phần lớn có được quyền thế rất lớn.
Lục Nguyên lắc đầu:
- Được rồi, ta không có hứng thú.
Đợi đạo đồng rời khỏi, Lục Nguyên đã tìm được phòng ngủ, trực tiếp nằm xuống, ngủ trước đã rồi nói sau, từ khi trốn khỏi Hoa Sơn, đến bây giờ mới cơ bản an định lại, cũng có thể buông lỏng một chút, lần này tiến nhập vào giấc mộng, tựa hồ lại quay về Hoa Sơn.
Chỉ có điều nằm mộng cuối cùng cũng tỉnh.
Vì lời thề của mình, kiếm đạo không có tiền đồ, dùng kiếm của mình cắt ra một vô thượng đại đạo cho kiếm đạo, sau khi tỉnh mổng càng cần cố gắng.
Hai ngày này, Lục Nguyên cuối cung cũng có được thời gian yên bình.
Không có việc gì thì luyện kiếm, ngủ một chút, uống chút rượu. Cứ như vậy hai ngày trôi qua, cuối cùng đã tới ngày thứ ba.
Hôm nay là lúc Thái Sử Không Chí Tôn tu hành, cũng là lúc mình tới Càn Khôn cung.
Lục Nguyên bay về phía Càn Khôn cung, trước khi đến Càn Khôn cung hạ xuống đất đi bộ, sải bước tiến nhập vào trong Càn Khôn cung, phát hiện Càn Khôn cung vẫn mê hoặc tùy ý như trước, hiện tại sư phụ Thái Sử Không đang ngồi trên ghế, tùy ý cực kỳ, trong cung điện còn có mấy vị nam nữ.
Mấy vị nam nữ này nhìn thấy Lục Nguyên tới cũng không khỏi dò xét, cẩn thận đánh giá Lục Nguyên.
Thái Sử Không giơ chai rượu trong tay lên:
- Lục Nguyên, tám vị này là sư huynh, sư tỷ của ngươi.
- Cũng là đệ tử thứ hai mươi ba đến ba mươi của ta.
Đến bây giờ, Thái Sử Không tổng cộng thu nhận ba mươi mốt vị đệ tử hạch tâm, xem như thu nhận cực ít, Thái Sử Không luôn có thói quen này, nhìn không vừa mắt thì không nhận, cũng không biết với tính cách tùy ý như vậy, tại sao năm đó hắn lại vô cùng nghiêm túc thuận mắt Yến Thương Thiên, chuyện này đúng là kỳ quái.
Thái Sử Không nói:
- Từ sau khi thu nhận Yến Thương Thiên, ta tổng cộng thu nhận mười lăm vị đệ tử, ngươi là vị thứ mười sáu, trong đó, tổng cộng có bảy người đạt tới Hỗn Động cảnh, nhưng trong bảy người đã có ba người chết.
Khi Thái Sử Không nói chuyện, rất nhiều đệ tử phía dưới tỏ vẻ bi thương.
Đúng vậy, bắt đầu từ Hỗn Động cảnh bắt có thể tiến ra thế giới bên ngoài của trung ương thiên triều.
Bên ngoài lại vô cùng hung hiểm, trong bảy người mất mất ba người.
- Sa Hỗn Động cảnh cũng không có khả năng ở bên cạnh ta nghe giảng bài, cho nên số đệ tử nghe giảng bài là tám người, hiện tại tăng thêm Lục Nguyên ngươi, tổng cộng là chín người.