Nhưng vô tận khổ tu cũng phải cần vô tận thời gian đi khổ tu, mình căn bản không có thời gian như vậy, làm sao bây giờ? Trong lúc nhất thời Lục Nguyên cũng trở nên trầm tư, nhưng bây giờ cũng không phải có trầm tư suy nghĩ là có thể nghĩ ra cách.
Đúng rồi, Lục Nguyên không khỏi nhớ lại một chuyện.
Đó chính là thời điểm ở Pháp bảo văn minh, tất cả mọi người đều tung hô mình, vô số người tín nhiệm, vô số người mong đợi ở bản thân mình, khiến cho tâm trạng của mình càng thêm thần dũng hơn. Sau đó Lục Nguyên mơ hồ nghĩ, nếu nói vĩnh hằng chi đạo, chẳng lẽ nói căn bản là không có vĩnh hằng chi môn, mà là ở lòng người, một cái tiểu thiên thế giới lòng người cũng có thể khiến cho người ta trở nên mạnh mẽ.
Dĩ nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của Lục Nguyên.
Mà bây giờ, trong tình trạng đang không có đủ thời gian vô tận khổ tu, không có thiên địa thần vật, không có trưởng lão truyền công lực, mình cũng chỉ có thể tìm cách của mình, mình tin là điều này quả thật có chút tài năng, nếu vậy thì cứ thể mà làm thôi. Nhưng việc mà trước tiên Lục Nguyên phải làm chính là liên thông với Nho chi văn minh.
Lúc ấy Lục Nguyên có cấu tư nhe vậy, cho nên đến đây, Lục Nguyên cũng để lại một chỗ địa tổ phân thân, có địa tổ phân thân liền có thể chế tạo Thủy kính thuật, thủy kính thuật khoảng cách cực kỳ xa đã có thể chế làm, chỉ là vấn đề về không gian định vị thuật. không có không gian định vị thì cũng chỉ là không công, nhưng bây giờ địa tổ phân thân của Lục Nguyên lại ở Nho chi văn minh, chân thân là ở thiên lý văn minh đây, không gian định vị là có vấn đề.
Mà Lục Nguyên bây giờ cũng bắt đầu hành động, ở nho chi văn minh đích làm thành lý quá sử bộ dáng địa tổ phân thân đột nhiên càng đến không trung đi, đồng thời thanh âm oanh truyền ra tới:
- Các vị, ta là phân thân của Lý Thái Sử.
Người ở Nho chi văn minh thiên tôn cấp đa số đều đi, nhưng những người khác đều còn nguyên vị trí. Không sai, không người nào ở Nho chi văn minh không biết, Khí tiết văn minh phó chủ với Lý Thái Sử, ba mươi lăm người này đã đi, căn bản cũng là kết cục cái chết. mà ba mươi lăm người này đều như một, như vậy, Nho chi văn minh cũng căn bản đã bị hủy ở trong tay thiên lý văn minh.
Người bình thường đều biết điểm này, nhưng phần lớn những người Nho chi văn minh đều không trốn.
Không sai, cũng có người chạy trốn, nhưng số người trốn rất ít, phần lớn người đều kiên trì ở đây, bọn họ mặc dù thực lực không mạnh bằng ba mươi lăm quân tử đã liều chết ra đi, nhưng bọn họ cũng có tấm lòng, cũng có ý chí bất khuất, bọn họ cũng giống thế.
Thực lực yếu hơn thì sao. Ta luôn có chính khí bất khuất.
Vậy muốn hạo nhiên trường tồn!
Những người này thấy phân thân của Lý Thái Sử đột nhiên xuất hiện, không khỏi ngẩn ra, nghe thấy Lý Thái Sử phân thân mới hiểu ra,thì ra là Lý Thái Sử phân thân ở chỗ này.
Lý Thái Sử phân thân quát to một tiếng trên không:
- Các người ở Nho chi văn minh, đoán rằng cũng rất quan tâm chiến cuộc thiên lý văn minh trên này, ta đã ghi lại thiên lý văn minh chiến cuộc cho các người nhìn.
Lục nguyên đã sớm đem mới vừa lấy từ kính thuật ghi lại, nữa lấy cách không truyền tống, không gian định vị vân vân truyện đưa đến nơi này. Nếu truyền tống có thần vật thì sẽ dễ dàng hơn một chút, mà vật thật truyền tống thì tương đối khó khăn. Từ kính thuật quả nhiên là nơi tập họp tin tức không có vật thật.
Mà lập tức người ở Nho chi văn minh cũng nhìn thấy chiến cuộc ở thiên lý văn minh, lúc thấy được di thể của Nho chi văn minh phó chủ bị trói vào, trong lòng không khỏi buồn bực, thấy tam Thư văn minh phó chủ cũng bị trói chuẩn bị bị phân thây, đã tức giận tới cực điểm, kế tiếp là Khí tiết văn minh phó chủ bị Cổ Thủy đánh bại, Lý Thái Sử lấy một địch nhiều, thắng liên tiếp bốn người, nhưng cuối cùng Lý Thái Sử vẫn bại ở trong tay thiên lý văn minh phó chủ.
Đến cuối cùng, tiếng đàn “ Hán cung thu nguyệt” của Cầm chi văn minh phó chủ cũng xuất hiện, nghênh chiến với thiên lý văn minh phó chủ. Tử kính thuật vừa xong chính là viễn cự ly thủy kính thuật đã chiếu lại hoàn toàn hiện trường trực tiếp.
Lục Nguyên lấy địa tổ phân thân của Lý Thái Sử quát to lên:
- Bây giờ chiến cuộc ở thiên lý văn minh trên này các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi. không sai, tình hình bây giờ quả thật là như thế, các người có muốn cứu Nho chi văn minh hay không, đánh đổ thiên lý văn minh hay không!
- Muốn!
Thanh âm đáp lại giống như sấm sét.
- Muốn!
Người của Nho chi văn minh hét lên, bình thường mọi người đều rất nho nhã, nhưng tới khi Nho chi văn minh bị phá hủy, gia tướng tương vong, còn để cái gì mà nho nhã hay không nho nhã cơ chứ, từng người từng người hét lên, hét vô cùng tráng liệt.
Ban đầu. chẳng qua là những người đứng gần đo hét lên.
Nhưng về sau ngay cả những người đứng ở xa cũng vang lên tiếng hô.
Thanh âm này bắt đầu lan tràn, liên miên như biển, vang vọng cả một khu vực, từ xa tới gần đều đang hét lên những thanh âm tráng liệt.
Đúng vậy, nho chi văn minh, đây là dường nào tốt văn minh, Nho chi văn minh phó chủ mà một Phó chủ cỡ nào bình dị, gần gũi người khác. Bất luận là có chuyện gì, cứ tới tìm Nho chi văn minh Phó chủ, chỉ cần có thể giúp một tay thì sẽ giúp đỡ. Mà Tam Thư văn minh phó chủ mặc dù