Ads
Ngồi ở vị trí số hai là Võ Động Đế Tử, một vị đế tử xuất sắc của võ cổ văn minh.
Ngồi ở vị trí số bốn là Túc Nguyệt Phật, thuộc hạ của Túc Vương Phật. Người bảo tượng đoan trang, có thể xưng phật thì ít nhất có thực lực
thế giới cảnh thất tầng.
Ở vị trí số năm là một bạch y thanh niên, chính là Kiếm Chi Tử. Kiếm
Chi Tử ở giản chi văn minh tu hành một đoạn thời gian bây giờ thực lực
bất phàm, toàn thân pháp lực cuồn cuộn.
Ngồi vị trí số sáu là Giản Tâm Đế Tử, một đế tử khá trẻ có tiềm lực lớn.
Vị trí số bảy là Pháp Bạo Đế Tử, tính tình táo bạo nóng như lửa, đế tử pháp cổ văn minh.
Thứ tám đến nhiên là Lục Nguyên, mặt ngoài là Lý Thái Sử.
Thật ra trong sòng bạc chính giữa Đổ Tiên Đảo này không chỉ có một
bàn mà còn mấy bàn khác. Năm ngàn khối thiên cấp linh thạch tất nhiên là đắt, hai mươi trận liên tục thắng khó thì khó thật nhưng ở Đổ Tiên Đảo
có nhiều cao thủ đến thế, vẫn có người đủ tư cách chơi, cũng chơi được.
Có người chia bài đến đứng cạnh, chia bài này là một vô thần khôi
lỗi. Cái gọi là vô thần khôi lỗi tức một loại con rối mới sáng tạo đặc
biệt nhất, hoàn toàn không có thần trí gì cả, cũng sẽ không bị thứ gì
ảnh hưởng, đây là điều được công nhận. Cho nên vô thần khôi lỗi thích
hợp làm chia bài, chủ trì ván cược.
Vô thần khôi lỗi phát ra thanh âm cứng ngắc:
- Lần đổ thần chiến này là đổ bài cửu.
- Nhỏ nhất một trăm, lớn nhất không giới hạn.
Một trăm khối thiên cấp linh thạch ở bên ngoài xem như lớn, một trăm
khối thiên cấp linh thạch cơ bản tương đương với một trăm vạn địa cấp
linh thạch, là một phần tổng số tài sản Kiếm Môn. Một phần tổng tài sản
Kiếm Môn, đó là to lớn cỡ nào. Nhưng tại Đổ Tiên Đảo nơi không đem linh
thạch làm linh thạch thì thật sự con số không nhiều.
Tuy nhiên một trăm thấp nhất không tính lớn, nhưng mà ván này lớn lắm vì không hạn chế bỏ thêm tiền, nhớ kỹ là không hạn chế.
- Bài cửu này không nhà cái, không lật bài, mỗi vòng có thể theo hoặc không theo, người không theo trực tiếp từ bỏ, người theo có thể đổ đến
cuối.
- So lớn nhỏ, một người hai tấm bài, tính theo pháp tính thiên địa
nhân phật mai đường bản, từ không đến chín. Không là con số nhỏ nhất,
chín lớn nhất, trên chín còn có địa bài, thiên bài, thành cặp.
Vô thần khôi lỗi giải thích đổ bài cửu. Không nhà cái, không lật bài, kiểu đổ này coi như độc, thật ra cũng là thử thách tâm lý mọi người.
Nếu ngươi có bài tốt, đối phương không lật bài cứ luôn thêm đến từ bỏ,
cho dù bài đối phương kém hơn ngươi cũng sẽ do đó kiếm lợi.
Lục Nguyên nghe quy tắc, khẽ cười. Bây giờ đổ tự còn chưa dung hợp
thành công, phần đầu chơi nhỏ chút, chờ lúc sau lại chơi lớn đi.
Lục Nguyên không sốt ruột.
Bây giờ đúng là trải qua kinh nghiệm lạ lùng. Tám người ngồi, vị trí
số một là Hoang Nguyên Đế Tử, số hai là Võ Động Đế Tử, số ba là Giản Vân Sầu, số bốn là Túc Nguyệt Phật, số năm là Kiếm Chi Tử, số sáu là Giản
Tâm Đế Tử, bàn về thân phận thì họ đều là kẻ địch của hắn, Lục Nguyên
cũng muốn đấu với họ trên chiến trường, giờ đổi thân phận Lý Thái Sử thì cùng những người này tại đây đánh bạc.
Giản Vân Sầu ngồi ở vị trí số ba mỉm cười, nụ cười rất có sức hấp dẫn, nói:
- Mọi người đều là người quen cũ cả, chỉ có Lý Thái Sử vị trí số tám là lúc trước chưa nghe qua.
Gã bắt đầu hỏi thăm lai lịch Lục Nguyên, cũng gợi lên không khí. Lục
Nguyên tùy tiện đùn đẩy, dù sao tất cả về thân phận giả đã được Nho Chi
phó chủ văn minh chuẩn bị tốt rồi. Lục Nguyên nửa thật nửa giả nói vài
câu, tuyệt đối không lộ ra một chút gì về bản thân, dù gì bây giờ hắn
giả làm Lý Thái Sử.
Đổ thần chiến sắp bắt đầu.
Bài cửu nếu có kiểu chơi nhà cái thì không tính quá ác.
Cái loại chơ không nhà cái này mới độc.
Lúc này bên tai Lục Nguyên nghe Nho Chi phó chủ văn minh truyền âm.
"Lục Nguyên, hiện tại Giản Vân Sầu, Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế
Tử, Túc Nguyệt Phật, Kiếm Chi Tử đang truyền âm, hình như thú vị lắm, có muốn nghe không?"
"Tất nhiên là muốn." Lục Nguyên đáp. Nho Chi phó chủ văn minh mà nói thú vị thì e rằng thật sự có chuyện hay ho xảy ra.
"Ta giúp ngươi truyền." Nho Chi phó chủ văn minh tay chưa động, Lục Nguyên lập tức nghe năm người kia truyền âm.
Thật ra đỉnh cao thế giới cảnh giống như Giản Vân Sầu truyền âm lại
dùng thủ đoạn bí ẩn, người cùng đỉnh thế giới cảnh khó mà nghe lén được, cho nên đám Giản Vân Sầu rất yên tâm. Bất đắc dĩ Nho Chi phó chủ văn
minh là văn minh cảnh thật sự, còn là cấp bậc phó chủ văn minh siêu đẳng nữa.
Người như vậy tùy ý động là có thể nghe rõ họ truyền âm.
Lục Nguyên vãnh tai nghe.
"Đợi chút nữa, chúng ta đừng vội vàng thắng, trước tiên hãy thua vài
ván." giọng Giản Vân Sầu rất hấp dẫn, dường như không có đặc điểm gì
nhưng dễ nghe.
"A, tại sao?" Hoang Nguyên Đế Tử hỏi.
"Chúng ta khiến Pháp Bạo Đế Tử và Lý Thái Sử trước tiên thắng chút,
mới bắt đầu chúng ta không ra tay, bọn họ thắng sẽ cho rằng may mắn, đại sát tứ phương chơi lớn thì lúc đó có thể triệt để thắng họ." Giản Vân
Sầu nói.
"Thế làm vậy có mục đích gì?" Võ Động Đế Tử hỏi.
"Pháp Bạo Đế Tử trước đó không lâu được đến một tấm bản đồ kho báu,
quan hệ nghiêm trọng, ta mốn có nó. Tính cách Pháp Bạo Đế Tử nóng nảy,
vậy thì chơi một chiêu muốn khiến gã đưa ra bản đồ kho báu đó không
khó." Giản Vân Sầu nói. "Còn Lý Thái Sử, nhìn bề ngoài tuổi trẻ, trẻ vậy mà có tiềm lực lớn đến thế nhưng trẻ tuổi là chướng ngại của hắn. Lần
này để hắn thua sạch, để hắn thiếu chúng ta rất nhiều, cuối cùng là
thiếu ân tình, thiếu ân tình ngày càng nhiều rồi ta lại cho hắn một ít,
không sợ hắn không đầu vào ta.
Đây chính là mục đích của Giản Vân Sầu.
Buộc Pháp Bạo Đế Tử bộc lộ bản đồ kho báu là thứ nhất.
Từng bước khống chế Lý Thái Sử là thứ hai.
Đương nhiên còn có bước thứ ba chính là trên người Pháp Bạo Đế Tử, gã phải bắt được nhược điểm của Pháp Bạo Đế Tử. Gã là người giản chi văn
minh bình thường muốn bắt điểm yếu cũng không tiện, dù sao văn minh quá
yếu thế, cho nên mới kêu lên Hoang Nguyên Đế Tử và Võ Động Đế Tử, Túc
Nguyệt Phật, ba cổ văn minh cùng một chỗ liền có áp lực. Bắt nhược điểm
của Pháp Bạo Đế Tử sau này có thể mượn cơ hội được rất nhiều ích lợi,
điểm tốt lại không thể công khai tuyên bố nhưng được lợi lớn nhất.