Long Vọng Đồ cười to tràn đầy vui vẻ.
Long Vọng Đồ bóp bàn tay to, trong không trung vô số long tỏa giáng xuống.
Năm đó long kỷ nguyên long tổ nhất thông chư thiên vạn giới, sáng lập ra long tỏa. Long tỏa giáng xuống muốn khóa ai thì không người phản kháng. Long Vọng Đồ thật sự nhớ lại một chuyện cũ, long tỏa của gã hình dạng thì giống rồi nhưng không khả năng là long tỏa thật sự. Long tỏa thật sự là pháp bảo khó gặp, sớm bị nhân vật cường đại nắm giữ, đâu ra tới phiên gã.
Không chút nghi ngờ, long tỏa của gã là từ thiên địa pháp tắc long phương không gian pháp tắc biến thành, trong pháp tắc chính là vô địch.
Long Vọng Đồ nhốt Lục Nguyên xong cuồng cười, lấy Vạn Long Đế Quyền nặng nề đập vào hắn. Dám nhắm mắt đấu với mình hả, nếu vậy thì đánh chết hắn luôn. Kết quả gã chưa kịp phản ứng đã bị nắm đấm nặng nề của Lục Nguyên đánh vào bên mặt.
Lục Nguyên nhắm mắt lại, cảm giác sát khí cực mạnh mẽ.
Rồi nhân lúc Long Vọng Đồ không chút ý phát huy ra công kích mạnh nhất, chớp mắt đánh trọng thương gã.
Nhưng còn chưa kết thúc, Lục Nguyên tiếp tục dùng nắm đấm đánh Long Vọng Đồ, đánh gã tới bên kia rồi đánh bên này, một đấm tiếp một đấm. Lúc này Lục Nguyên đã đánh tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín nắm đấm. Long phương không gian pháp tắc của Long Vọng Đồ bị Lục Nguyên triệt để đánh hủy.
Lục Nguyên không giết Long Vọng Đồ, dưới tình huống nhiều người Kiếm Môn nhìn mà giết người là đi tìm chết.
Tuy nhiên, đánh tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín nắm đấm thì cũng đã ghiền rồi.
- Nắm đấm thứ một vạn!
Lục Nguyên đánh ra nắm đấm thứ một vạn, nặng nề đập vào gò má Long Vọng Đồ, chớp mắt đánh gã chỉ còn một hơi cuối cùng. Lục Nguyên dò được tài nguyên của Long Vọng Đồ, gã có tới hai cái linh mạch tứ cấp, so với Hà Thanh Kiền còn giàu, quả không uổng là truyền nhân của long tộc, đổi làm thượng phẩm linh thạch thì khoảng mười một vạn khối.
Đập nát long phương không gian pháp tắc, cướp hết thượng phẩm linh thạch, còn đánh Long Vọng Đồ chỉ còn một hơi, làm xong hết ba chuyện Lục Nguyên mới thong dong đi ra long phương không gian pháp tắc.
Ra khỏi long phương không gian pháp tắc rồi hắn phát hiện Hiên Viên Ngũ Bại và Âm Thế Kỳ đang thu không gian pháp tắc. Thì ra chúng định dùng không gian pháp tắc đối phó Lục Nguyên, nhưng lúc này Hà Thanh Kiền đi ra nói Lục Nguyên có thể phá không gian pháp tắc, chúng vô cùng kinh sợ, lại nhìn Hà Thanh Kiền bị cướp luôn một cái linh mạch tứ cấp, thế là không dám lấy ra không gian pháp tắc đối phó hắn nữa.
Lục Nguyên biết bây giờ cơ hội tời cho bày ngay trước mắt, sao chịu bỏ qua?
Chắc là Hiên Viên Ngũ Bại giàu hơn chút, Lục Nguyên dùng thứ kiếm ý chớp mắt đâm vào không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại. Ngươi không cho ta tiến mà ta cứ tiến! hắn bước vào trong không gian pháp tắc, Hiên Viên Ngũ Bại cũng lập tức đi vào. Gã thu lại không gian pháp tắc quá trễ nên đành ở bên trong quyết đấu cùng Lục Nguyên, nhưng sao là đối của hắn được, Lục Nguyên nhắm mắt không cần dùng bao nhiêu chiêu thức đã đánh bại gã rồi.
Gia sản của Hiên Viên Ngũ Bại không tệ, dù chỉ có một cái linh mạch tứ cấp nhưng nó đến mười vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên ở trong không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại thong dong như đi bộ.
Đến lúc này Lục Nguyên không mở mắt ra, nếu trợn mắt sẽ phát hiện không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại khá thú vị.
Không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại có bốn thụ bia.
Cái thứ nhất viết là bại Kiếm Hùng, cái thứ hai viết bại Kiếm Ma, cái thứ ba viết bại Kiếm Tuệ, cái thứ tư viết bại Kiếm Ngục, còn Kiếm Chi Tử thì gã mơ cũng không dám.
Trọng thương Hiên Viên Ngũ Bại xong Lục Nguyên nhàn nhã đi ra.
Hắn nhắm mắt đi hướng Âm Thế Kỳ.
Lúc này Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, đã bị thương nặng.
Âm Thế Kỳ hoàn toàn đánh mất can đảm chiến đấu. Gã nhìn Lục Nguyên nhắm mắt như thấy quái vật nhắm mắt vậy.
Gã lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?
Xem bộ dạng của atm có không ít người muốn người. Bình thường Âm Thế Kỳ hung dữ thế mà ở trước mặt Lục Nguyên như là cô gái bị đao chỉ vào vậy.
- Làm gì hả?
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Giao ra một cái linh mạnh có không ít hơn sáu vạn linh thạch, không thì thả không gian pháp tắc cho ta đi vào.
Thật là cách nói kỳ lạ quá đi, mấy người khác đều sợ vào không gian pháp tắc của kẻ địch, vào trong đó rồi là sẽ bị địch thủ khống chế, sinh tử không do mình, chỉ có quái vật như Lục Nguyên mới muốn tiến vào không gian pháp tắc của người khác.
- Quái vật, đúng là quái vật!
Âm Thế Kỳ rốt cuộc chịu không nổi nữa, gã nhìn đám Hiên Viên Ngũ Bại bên cạnh, nghĩ tới nếu để Lục Nguyên vào trong không gian pháp tắc của mình thì sẽ tổn thất càng lớn. Thôi thôi, chịu thua, ngoan ngoãn giao ra sáu vạn khối thượng phẩm linh thạch cho rồi.
Như vậy là trận chiến này Lục Nguyên tổng cộng góp nhặt được ba mươi hai vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên thầm nghĩ rằng, quả nhiên ngươi không ác là không giàu được. Nếu mình ngoan ngoãn đi tích lũy gia sản thì giờ không tới được một vạn khối thượng phẩm linh thạch nữa là. Chỉ cướp nho nhỏ bốn tên Âm Thế Kỳ là được đến ba mươi hai vạn khối thượng phẩm linh thạch, quá ngoài ý muốn.
Thật ra mình là người tốt đấy chỉ, mới bắt đầu chỉ muốn cướp chút kiếm đạo thụ quả nếm thử thôi, không nghĩ đến cướp linh thạch đâu, là đám Hiên Viên Ngũ Bại cứng rắn khiêu khích mình, cho nên mình không có cách nào.
Lục Nguyên nhún vai, không hề thấy xấu hổ.
Người môn hạ Hiên Viên chí tôn, cướp chiến lợi phẩm, tài nguyên của bên mình đâu có ngại gì, mới rồi Yến Thu Nguyệt mở đầu hình như là môn hạ Thái Sử chí tôn. Dù là bên nào đều bị cướp một lần, họ làm trơn tru thì sao mình phải e dè! Tại nơi như trung ương thiên triều không có đạo nghĩa gì cả, chỉ so nắm đấm ai càng lớn thôi.
Tất nhiên trung ương thiên triều là trung ương thiên triều, mình là mình, mình vẫn là phong cách hành động ban đầu, không bao giờ thay đổi.
Tới đây thì bốn người Long Vọng Đồ hoàn toàn bại.
Bên cạnh nhốn nháo ngất trời!
Lục Nguyên, người này to gan bằng trời!
Đó giờ chưa ai dám khiêu khích Hiên Viên chí tôn, Lục Nguyên là người thứ nhất.
Lục Nguyên, người này thực lực kinh người!
Đối mặt Âm Thế Kỳ, Long Vọng Đồ, Hiên Viên Ngũ Bại, Hà Thanh Kiền liên hợp, mỗi người thực lực không kém gì Kiếm Tham vậy mà nhắm mắt vẫn đánh thắng được bốn tên.
Lại còn thắng nhẹ nhàng đến thế.
*Ầm!* như đá to rơi vào nước sông dấy lên gợn sóng to, từng tin tức không ngừng tuyền đi các góc kiếm tu tinh thần, kiếm môn tinh thần, dấy lên phản ứng rất lớn.
Lúc này Lục Nguyên phát động tiểu nhân quả thiết tắc, đánh nát vài thứ, mấy thứ này vốn rất quan trọng, đó là thứ tên gọi nam châm.
Bên ngoài.
Kiếm Tuệ phe phẩy quạt long đã đi tới nước ngoài Tấn quốc Hoa Sơn.
Ngày hôm nay gió nhẹ mây trắng lững lờ trôi.
Kiếm Tuệ đến một mình, không khiến bất cứ ai chú ý.
Hoa Sơn ngay trước mắt.
Lục Nguyên, ngươi muốn cùng ta chơi hả, tốt thôi. Xem ta đùa chết ngươi.
Nếu không chơi chết ngươi thì ta kêu Kiếm Tuệ làm gì, người kiếm đạo trí tuệ.