Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 196: Chương 196: Công Dương Tam Quang(thượng)




Đương nhiên trận chiến cuối cùng này không khả năng quá đặc sắc.

Lục Nguyên không khả năng chiến thắng, đây là nhậndđịnh của tất cả mọi người. Dù sao đối thủ có tổng cộng mười người, thực lực tổng hợp quá mạnh. Nhưng đây là cuộc chiến cuối cùng, ra sao cũng phải nhìn xem.

Mọi người quên uống rượu, quên ăn.

Rất nhiều đà chủ nhìn chằm chằm vào thủy kính thuật, nhìn trận chiến sắp xảy ra. Ngay khi mọi người đang nhìn thì *bùm* một tiếng, thủy kính thuật vỡ nát! Thủy kính thuật bị phá? Rất nhiều đà chủ bất giác ngẩng đầu nhìn nhau, không biết tại sao thủy kính thuật đột nhiên bị phá. Là ai phá thủy kính thuật?

Thủy kính thuật giấu ở nơi khá ẩn khuất, hơn nữa trải qua đường chủ đích thân gia cố, muốn phá không dễ.

Như vậy, là ai phá thủy kính thuật đâu?

Thế giới này trước giờ luôn có rất nhiều âm mưu, tại lúc mấu chốt thủy kính thuật bị phá, khả năng không dính dáng đến âm mưu là không thể nào.

Tào Thu lập tức quát:

- Công Dương Tam Quang, ngươi cùng ta đi vào Thương Sơn, xem rốt cuộc là ai làm loạn!

Trước kia đã nói thực lực của Công Dương Tam Quang đứng đầu trong đà chủ mười phân đà, gã có thực lực làm phó đường chủ, chỉ bởi vì quá ham cờ bạc nên từ phó đường chủ bị giáng thành đà chủ.

Có thể tại Ngũ Tiên Minh này làm phó đường chủ thì thực lực khá mạnh mẽ, sẽ không kém hơn Bắc phong lục kiếm tiên.

Cho nên Tào Thu kêu Công Dương Tam Quang cùng gã liên kết.

Hai người hợp tác, chỉ cần không đụng phải đẳng cấp cỡ Nguyên Nguyên Thượng Nhân thì sẽ không chịu thiệt gì lớn. Tại Đại Tấn quốc có bao nhiêu nhân vật như Nguyên Nguyên Thượng Nhân?

Đương nhiên, Cô Đăng Dạ Vũ Tào Thu luôn rất cẩn thận, nói:

- Công Dương Thắng, Hiên Viên Trọng, Tống Kiếm Cửu, các ngươi nhanh chóng đi báo cho đường chủ, có biến cố!

Ngũ Tiên Minh tổng cộng có mười đường chủ, mỗi một đường chủ thực lực sâu không lường được, không yếu hơn Nguyên Nguyên Thượng Nhân bao nhiêu.

Thương Sơn, đệ lục phân khu.

Vốn cao thủ mạnh nhất đệ nhất phân đà lập tức sẽ đấu với Lục Nguyên.

Bên Lục Nguyên sắp co giò bỏ chạy, dùng Vạn Lý Độc Hành thân pháp vừa chạy vừa đánh, kết quả lúc này trong bóng tối đi ra một người trẻ tuổi có đôi mắt hẹp dài, diện mạo tuấn mỹ tà khí, tóc bạc. Nói đến cũng lạ, người trẻ tuổi đi qua có loại vô cùng tà khí, khiến người nảy ra cảm giác vô cùng đáng sợ. Lục Nguyên tinh thần chấn động.

Hắn nhận ra người trẻ tuổi tóc bạc tà khí tuấn mỹ này. Ngời này là Bắc phong gần ngàn năm qua phản đồ lớn nhất, Nguyên Lăng, một tu tiên giả thực lực tuyệt đối không dưới Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Nguyên Nguyên Thượng Nhân luôn cực kỳ e ngại người này, trừ lần ngũ phong đại tái ra, thời gian khác luôn cảnh giác đề phòng.

Lý do tại ngũ phong đại tái không cần đề phòng là bởi vì ngũ phong đại tái treo danh nghĩa Tuyệt Thế Yến Thương Thiên. Nguyên Lăng dám náo loạn vào lúc đó, chờ gã chính là Tuyệt Thế Yến Thương Thiên truy sát.

Không ngời nào dám đối diện ba thước trường kiếm của Yến Thương Thiên.

Môn chủ Huyết Kiếm Môn, Huyết Kiếm Lão Tổ thực lực không kém Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Nguyên Lăng, kết quả đụng phải Yến Thương Thiên thật thảm.

Nguyên Lăng có to gan hơn nữa cũng không dám làm bậy tại ngũ phong đại tái, nếu không thì chờ Yến Thương Thiên truy sát đến chết đi.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân luôn kiêng dè Nguyên Lăng, dùng Từ Kính thuật đem bộ dạng của Nguyên Lăng cho ba đệ tử chân truyền Vân Dật, Vân Bình, Lục Nguyên xem. Lục Nguyên có xem qua, lúc trông thấy Nguyên Lăng tại sao trẻ tuổi như vậy khá là khó hiểu.

Khi đó Nguyên Nguyên Thượng Nhân đap lại là tiếng than dài:

- Đó là một loại cấm thuật, Nguyên Lăng luôn nghiên cứu đủ loại cấm thuật, hơn nữa tư chất của hắn đích thực ở trên ta, hắn học được rất nhiều môn cấm thuật.

Tại tu tiên giới có rất nhiều môn cấm thuật, nhưng mỗi loại đều rất khó học, Nguyên Lăng học cấm thuật tốc độ khá nhanh.

Nói trở về, lúc này Lục Nguyên thấy bước ra từ bóng tối lại là Nguyên Lăng thì trái tim đập nhanh, hắn không hiểu tại sao chỗ này có mặt Nguyên Lăng, phản đồ lớn nhất ngàn năm nay của Bắc phong.

Nguyên Lăng mỉm cười nói:

- Chào mọi người. Có lẽ trừ tiểu tử Bắc phong Hoa Sơn ra không ai nhận được ta. Bổn thượng nhân tên là Nguyên Lăng Thượng Nhân, theo lý nói nên thuộc về Hoa Sơn tiên môn đệ cửu đại. Đương nhiên, bổn thượng nhân là phản đồ, vậy nên có lẽ các ngươi không nghe qua tên ta. Lần này bổn thượng nhân tới là vì lúc ta muốn xây dựng thế lực tại Bắc Lăng sơn thì phát hiện thuộc hạ không đủ thực lực, tư chất không đủ. Bổn thượng nhân muốn xây dựng thập đại đệ tử chân truyền, kết quả là ngũ phong đại tái Ngũ Tiên Minh đệ thập phân đường lọt vào mắt bổn thượng nhân. Tùy đám các ngươi tranh đấu, cuối cùng những người xuất sắc nhất có thể quy nhập vào dưới tay bổn thượng nhân, trở thành một phần tử của Bắc Lăng Sơn boonrthượng nhân.

Giọng của gã khá là từ tính.

- Sẽ trở thành một phần tử Bắc Lăng Sơn, đây là vinh hạnh của các ngươi.

Cưỡng ép bắt người, Nguyên Lăng nói được quá mức tự nhiên.

Lục Nguyên lập tức nghe hiểu. Rất đơn giản, Nguyên Lăng dựng thế lực mới tại Bắc Lăng Sơn nhưng tư chất hơi tệ, quyết định lựa chọn người xuất sắc trong tỷ thí mười phân đà. Gã dùng một thuật biến hình hóa ra bộ dáng người mới, chờ đến bây giờ quyết định ra một phần người xuất sắc thì gã mới thong thả ra tay.

Lục Nguyên lòng căng thẳng, sớm nghe tiếng Nguyên Lăng, bây giờ coi như gặp mặt. Nghe tiếng ác của gã từ lâu, trái tim hắn đập nhanh.

Nói như thế nào thì Lục Nguyên chỉ là một thanh niên bình thường. Đụng phải Nguyên Lăng mấy trăm năm luôn đối địch Bắc phong thì tất nhiên lòng căng thẳng.

Trưởng lão tuổi trẻ xuất thân Thanh Thành tiên môn Diệp Bình Tây trước tiên ra tay. Diệp Bình Tây rất trẻ, chỉ một trăm tuổi mà thôi, bây giờ có tu vi luyện thể kỳ tứ tầng. Rất nhiều người cho rằng tương lai Diệp Bình Tây có khả năng trở thành như Sở Phi Bắc phong, từ đệ tử bình thường bình thường vọt thành tri danh kiếm tiên.

Diệp Bình Tây tính tình luôn nóng nảy, mỗi người đều có tính cách riêng, gã chính là loại nóng nảy đó. Phi kiếm Thác Lạc Thất Sắc của gã xuất ra. Thanh kiếm Thác Lạc Thất Sắc khác xa phi kiếm bình thường. Phi kiếm bình thường chỉ có một màu, Thác Lạc Thất Sắc thì là bảy sắc, màu khá hỗn độn.

Vừa ra tay chính là một trong sáu tuyệt kiếm của Thanh Thành tiên môn, Khoái Mạn Thập Thất Lộ. Bộ kiếm pháp Khoái Mạn Thập Thất Lộ ở trong Thanh Thành tiên môn không thấp hơn Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, vốn trưởng lão như Diệp Bình Tây không cơ hội học tập, gã phải lập công lao rất lớn mới được truyền thụ.

Khoái Mạn Thập Thất Lộ phối hợp Thác Lạc Thất Sắc, bảy sắc trên kiếm di động, kiếm thức lúc nhanh lúc chậm, phút chốc dường như không gian, thời gian thác loạn. Lục Nguyên luôn hy vọng nhìn thấy Khoái Mạn Thập Thất Lộ, nay coi như thấy rồi, lòng thầm nghĩ nếu mình đụng phải, muốn thắng vị Diệp trưởng lão này chỉ sợ khá là khó khăn.

Mắt thấy Thác Lạc Thất Sắc sắp đánh tới cổ họng Nguyên Lăng Thượng Nhân, Nguyên Lăng không nhúc nhích, mãi đến mũi kiếm cách Nguyên Lăng Thượng Nhân chỉ có một tấc thì Nguyên Lăng rốt cuộc ra tay. Cong ngón tay bắn một cái, vừa lúc bắn vào thân kiếm vô cùng huyễn lệ. Diệp Bình Tây bỗng giật mình, văng ra xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.