Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 524: Chương 524: Đại Mộng tiên môn(hạ)




Người của các phái đều có các cách nghĩ khác nhau, có toan tính riêng.

ở đây đều là lực lượng nòng cốt của các phái nên đều phải tính toán vì lợi ích của môn phái của mình.

Về phần Lục Nguyên, lúc này lại hoàn toàn không nghĩ gì, bây giờ quan tọng nhất là đoạt lất Bất Tử dược, Lục Nguyên nhìn lên Bất Tử dược đã kết thành trên đỉnh cây Bất Tử, mắt nóng đỏ, có thể lấy xuống được rồi, chỉ cần nhanh chóng giải quyết đối thủ, tiết kiệm thời gian để tránh những bất ngờ khác xảy ra, Lục Nguyên hướng về phía Thương Thổ Yêu Hầu nói: “Được rồi, trò chơi đã kết thúc, bây giờ đến lúc đánh thật rồi.”

Thời gian chơi?

Đây là... thời gian chơi?

Vừa rồi là trò chơi?

Hướng về phía đối thủ đại đạo cảnh, cũng dám dùng thái độ chơi đùa để đối mặt.

Lên………, cái này cũng quá là hung hăng!

Trường sinh cảnh đấu với đại đạo cảnh mà cũng dám dùng thái độ này.

Thương Thổ Yêu Hầu không khỏi thở gấp cười: “Tiểu bối, chớ có hung hăng.” Hắn liền lấy ra Vạn Thổ Bình Chướng, hắn chính là Thương Thổ Yêu Hầu Vạn Thổ Chi Tôn, vừa hay Thổ Hệ cũng là hệ có sức phòng vệ mạnh nhất, chiêu Vạn Thổ Bình Chương này của hắn xuất ra trong phút chốc xung quanh nổi lên vô số những bức tường thành bảo vệ hắn cực kỳ chặt chẽ.

“Hung hăng ư? Vậy để ngươi xem thế nào.” Lục Nguyên đạp chân như bay qua.

Giớ chuyển động.

Đây là thần phong cực liệt Vô Hưu Vô Chỉ.

Thần phong cực liệt trong nháy mắt tấn công tới chỗ Vạn Thổ Bình Chướng, tựa như lúc đó phá tan hơn mười cái động tỏng Vạn Thổ Bình Chướng của Thương Thổ Yêu Hầu, gió lớn thổi vào trong động, thần phong của Phong Thánh cước pháp phẫn nộ gào thét, “phịch” một tiếng, thổi bay Thương Thổ Yêu Hầu đi.

Lục Nguyên dổi chân, lập tức xuất ra chiêu Lôi Lệ Phong Hành, thức Lôi Lệ Phong Hành này chính là chiêu mạnh nhất trong Phong Thánh cước pháp, lực mạnh như gió, nhanh như gió, không ngừng tấn công lên người của Thương Thổ Yêu Hầu.

Phong Dũng Cửu Thiên trong Phong Thánh cước pháp, Lục Nguyên động chân, khiến Thương Thổ Yêu Hầu bị đá bay không biết cao đến đâu trong không trung, khiến hắn bị thổ huyết.

Phong Thánh cước pháp làm gió xoáy xuống, Lục Nguyên điều khiển chân một cách hoa lệ, khiến Thương Thổ Yêu Hầu đang từ trên cao bị đá xuống dưới, Thương Thổ Yêu Hầu vẫn còn muốn chống cự.

Phong Toàn Thiên Chuyển trong Phong Thánh cước pháp, Lục Nguyên di chuyển chân rất huyền diệu, khiến Thương Thổ Yêu Hầu bị xoay vòng vòng trong không trung, hắn vẫn muốn tổ chức phản kháng nhưng vẫn bị đi bay ra.

Phong Vũ Giang Hồ trong Phong Thánh cước pháp, chân Lục Nguyên như gió như mưa chuyển hướng liên tục khiến Thương Thổ Yêu Hầu bị đá tới váng đầu óc.

Động Phong Vân trong Phong Thánh cước pháp đã khiến cho Thương Thổ Yêu Hầu không có ý định phản kháng nữa rồi, bị đánh một cách bị động, hắn có muốn phản kháng cũng không thể nữa rồi, chỉ có thể để cho Lục Nguyên tùy ý đá hắn.

Lục Nguyên cứ đá hết lần này đến lần khác, từng chiêu từng chiêu xuất ra, lúc như núi, lúc như mưa, lúc chuyển gió, khi lại thoảng qua như làn gió nhẹ, nhưng dù là dùng loại cước pháp nào thì đều là những cước pháp tuyệt học trong Phong Thánh cước pháp.

Còn Thương Thổ Yêu Hầu thì bị Lục Nguyên lúc đá cho bay lên, lúc bay xuống, lúc sang phải, khi lại quay vòng tròn, bị quay đủ ác kiểu, nhưng mỗi kiểu lại không giống nhau, Lục Nguyên khong ngừng đá hắn lên xuống, xem chừng chơi rất vui, còn Thương Thổ Yêu Hầu thì chỉ cảm thấy chưa từng bi ai như thế này.

Dù sao thì hắn cũng là Thương Thổ Yêu Hầu đại đạo cảnh, kết quả lại bị ten tiểu bối này đá lên đá xuống như món đồ chơi, cứ như đống giẻ rách vậy, đại đạo cảnh như đống giẻ rách, làm sao mà chịu nổi, Thương Thổ Yêu Hầu không ngừng tuôn lệ, nhưng ngay lập tức hắn không rơi lệ nữa.

Bởi hắn phát hiện chỉ cần mặt mình đầy lệ rới thì mình cứ bị đá không ngừng thế này nước mắt sẽ tuôn xuống.

Như vậy cả đời này Phong Thánh giáng thế. Lục Nguyên đột nhiên đá một phát cuối cùng, lần này giống như trên đầu Lục Nguyên đang ẩn một cảnh tượng phong trung chi thánh cực lớn xuất hiện ở bên đó, thức cước pháp này đá ra, tựa hồ như bao hàm tất cả tinh hoa của những chiêu thức trước vào trong đó.

Phong Trung Chi Thánh!

Thương Hư Chi Vô!

Chiêu Phong Thánh Giáng Thế này trước khí xuất ra bỗng ngừng lại một lúc, lúc này Thương Thổ Yêu hầu lập tức muốn bỏ chạy, mặc dù đối diện với đối thủ trường sinh cảnh mà bỏ chạy thì quả là đáng xấu hổ nhưng tính mạng quan trọng hơn, Thương Thổ Yêu Hầu vừa bị Lục Nguyên dùng Phong Thánh cước pháp đá tới mức một chút tinh thần cũng không còn nữa, giờ chỉ có cách bỏ chạy thôi.

Nếu hắn không trốn thì cũng tốt, nhưng bây giờ đã trốn thì phía sau phải đối diện với một chiêu Phong Thánh Giáng Lâm.

Phong thế hoàn mỹ, phong thế khoái tật, phong thế khó đoán, phong thế cuồng bạo, phong thế du du, vô số gió hóa thành một chiêu, Phong Trung Chi Thánh chậm rãi xuất hiện từ sau lưng Lục Nguyên.

Binh!

Phong thế cước cảnh nhiều như vậy đã hoàn toàn đánh về phía Thương Thổ Yêu Hầu, hắn sớm đã bị biến hành một đống giẻ rách, bị trọng thương, còn bây giờ thì sao? Đối diện với chiêu thức khủng bố hơn trước rất nhiều, nhất thời không chịu nổi, “Bimh” một tiếng, liên tiếp bị cước ảnh này xung kích.

Thương Thổ Yêu Hầu đến một câu trăng trối hoàn chỉnh cũng không kịp nói, đại đạo cảnh này lại bị Lục Nguyên giết chết, đường đường là một đại đạo cảnh lại bị chân Lục Nguyên đá bại thành một cây cỏ khô, không còn chút sinh khí nào nữa.

Giải quyết hắn xong Lục Nguyên nhẹ nhàng thả lỏng chân, quen dùng kiếm rồi bây giờ thi thoảng đổi sang dùng chân, thử dùng chân một chút, cũng khá là thoải mái.

Thực ra Lục Nguyên đã phát hiện được sự khác nhau thứ hai giữa dùng chân và dùng kiếm.

Thứ nhất là tự nhiên hay tay hoặc một tay có thể uống rượu được, hai là lúc dùng chân có thể trực tiếp đá lên người đối thủ, cảm giác đá hắn đá quá đá lại cũng khá thú vị, hoàn toàn không giống cảm giác dùng kiếm đâm người, sau này có thể thử dùng chân đá người xem sao.

Lục Nguyên nhún vai.

Chiến lợi phẩm của Thương Thổ Yêu Hầu này nhất định không ít, đến xem thế nào đã.

Thực lực của Thương Thổ Yêu Hầu cũng là đại đạo cảnh nhất trọng, cũng tương đương với Huyền Họa Tử, vậy nên những linh thú và linh thạch cũng tương đương nhau, một con linh thú cấp dị linh thú, ngoài ra còn có ba mươi hai con linh thú cực lớn, linh thạch cũng có một trăm ba mươi linh thạch trung phẩm, ngoài ra còn có một cuốn Công Pháp Bí Tịch Sơn Nhạc Quyết, Lục Nguyên cũng không biết nó có tác dụng gì, cứ tạm giữ lại đã, hoặc là hôm nào đó mở đại hội triển lãm bí tịch gì đó.

Ồ ! Đây là gì vậy ? Lục Nguyên tò mò nhìn vật trên tay mình, một cái nhẫn màu vàng nhạt, bên trên có in hình một chữ triện cổ, bên trên có một hình kỳ lạ, Lục Nguyên trước giờ chưa từng tiếp xúc với loại năng lượng ẩn chứa bên trên, đây là gì vậy ?đây đúng là phải dùng bốn chữ « thần bí khó đoán » để hình dung, Lục Nguyên cũng không hiểu gì, nhưng cất vào trước đã, sau này tính sau.

Ồ ! đây là bí tịch gì vậy, LỤc Nguyên nhìn thấy một cuốn sách cổ, trên đó chữ viết hơi nhanh nhưng cũng có thể nhận ra được, thì ra là Đại Địa Hóa Giao Quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.