Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 337: Chương 337: Dâm tặc(hạ)




Lục Nguyên đi lên trên đài lúc này đối thủ Mạc Liễu cũng đi lên.

Mạc Liễu ở Vô Kiếm tiên môn là người bề ngoài nhìn chừng hai mươi tuổi mặt như trái xoan, Lục Nguyên lúc lên đài mới phát hiện ra có điều không bình thường, ánh mắt của Mạc Liễu nhìn hắn tại sao giống như có thâm cừu đại hận gì đó.

Cho dù Mạc Liễu cừu thị Võ Đang tiên môn, coi thường Võ Đang tiên môn cũng không đến trình độ này.

Trong tai của Lục Nguyên truyền tới một đạo thanh âm;

- Ta biết ngươi chính là Lục Nguyên, Hoa Sơn tiên môn Lục Nguyên.

Lục Nguyên ngạc nhiên bị phát hiện rồi sao? Tuy nhiên cũng chẳng sao dù sao lúc trước Võ Đang tiên môn đã cho mình lệnh bài đệ tử khách tịch, mình miễn cưỡng có thể tính là người của Võ Đang tiên môn.

Mạc Liễu dùng thiên lý truyền âm nói:

- Chung đại tiểu thư mấy lần nhắc tới tên ngươi, cái tên dâm tặc này.

Lục Nguyên bị mắng hắn bị mắng nhiều lần rồi nhưng chưa bao giờ bị mắng là dâm tặc, đúng rồi sao mình lại là dâm tặc, thật là kỳ quái, à, Mạc Liễu là người của Vô Kiếm tiên môn mình lại quen biết Chung đại tiểu thư, lúc Yến sư thúc tổ phi thăng mình vô tình đụng lầm vào bờ môi của nàng, môi đụng môi trở thành dâm tặc sao? Kỳ quái quá thay, kỳ quái quá thay.

Lục Nguyên không biết Chung đại tiểu thư từ nhỏ đã có thiên tư cực cao vô luân là tu hành hay là quản lý nhân tài đều rất phục chúng, mà Mạc Liễu chính là một nhân vật dưới tay của nàng, bất tri bất giác đã yêu thích Chung đại tiểu thư.

Không cần phải kỳ quái, Mạc Liễu tuy là nữ tử, nhưng căn bản là nàng đã thích Chung đại tiểu thư.

Chỉ là Chung đại tiểu thư quyền cao chức trọng nàng không dám nói gì, cho nên luôn đi theo làm tùy tùng của Chung đại tiểu thư.

Hôm nay nhìn thấy Lục Nguyên dĩ nhiên là nàng tức giận.

Lúc này nàng muốn ngay lập tức đánh bại Lục Nguyên.

Để cho đại tiểu thư biết, Lục Nguyên cũng chỉ là một xú nam nhân không đáng nhắc đến mà thôi.

Mạc Liễu thống khoái mắng vài câu, phải dạy dỗ tên dâm tặc này thật tốt, ngón tay nàng giương lên một đạo vô hình kiếm ý phát ra, vô kiếm tiên môn tuyệt kỹ ít vô cùng so với Thanh Thành tiên môn còn ít hơn bọn họ chỉ có hai loại một loại là Cửu Huyền Vô Ảnh kiếm khí, loại Vô Ảnh kiếm khí này chỉ có vài người học được mà thôi, loại Vô Ảnh kiếm khí này căn bản không cần phóng ra phi kiếm, có thể dùng ngón tay bắn ra kiếm trong suốt.

Ngươi có thể cảm thấy được kiếm khí nhưng cảm giác vô cùng yếu, hơn nữa phiền toái chính là, kiếm khí này có thể dài có thể ngắn, thỉnh thoảng biến hóa, dễ bị trúng chiêu.

Cũng may Mạc Liễu chỉ có thể dùng một thanh Vô Ảnh kiếm khí.

Phiền toái.

Lục Nguyên lúc này theo bản năng mà chống đỡ, chỉ thấy keng một tiếng một đạo vô hình kiếm khí đã đánh trúng kiếm của hắn.

Đối với Vô Ảnh kiếm khí không nhìn thấy này, Lục Nguyên vô cùng thấy phiền toái, nếu như Vô Ảnh kiếm khí có thể dễ dàng phá thì Vo Kiếm tiên môn không thể nào dựa vào tuyệt chiêu này mà xưng hùng hậu thế.

Lục Nguyên tránh tránh phải tránh, tuy nhiên Vô Ảnh kiếm khí này không có hình dạng và tính chất, có thể dài có thể ngắn, vượt qua như điện đúng là không có cách nào cả, cũng chỉ có thể tế ra năm đạo kiếm sắc, hoàng quang lưu chuyển.

Lục Nguyên tế ra năm đạo kiếm sắc hoàng quang lưu chuyển Mạc Liễu cười lạnh một tiếng, chỉ là một pháp bảo mà thôi, tác dụng lớn nhất của Vô Ảnh kiếm khí chính là xuyên qua pháo bảo, pháp bảo cao cấp may ra khó vượt qua, Mạc Liễu chỉ huy Vô Ảnh kiếm khí công kích Lục Nguyên.

Chỉ là Mạc Liễu vừng dùng Vô Ảnh kiếm khí tấn công ngón tay đã chấn động.

Vô Ảnh kiếm khí dễ dàng xuyên qua pháp bảo nhưng hiện tại năm đạo kim sắc này lại ngăn cản được, giống như không thể nào xuyên qua.

Đúng thế Vô Ảnh kiếm khí đúng là dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự lực phòng ngự của Lục Nguyên cũng chỉ mới tới tầng thứ năm mà thôi, nhưng ngũ sắc kiếm quang của hắn vô cùng tuần hoàn.

Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô kiếm chuyển động đâm về phía Mạc Liễu, một kiếm này như cuồng phong vận chuyển, thống khoái mà chém tới, lúc này Mạc Liễu vô cùng kinh ngạc.

Mạc Liễu vô cùng kỳ quái, thì đầu kiếm của Lục Nguyên đã chém xuống Mạc Liễu vội vàng xuất kiếm ngăn cản, một thanh kiếm lá liễu màu xanh đã xuất ra khỏi vỏ.

Gió và cây là một chủ đề vĩnh viễn.

Gió lớn có thể làm đổ cây cối.

Mà cây cối nhiều hơn cũng có thể ngăn cản cuồng phong, biến mất vô hình.

Lần này gió mãnh liệt hơn hay là cây nhiều hơn?

Cuồng phong gào thét, cây cối tan tác, kỳ thật hai người giao thủ không dễ phân cao thấp, đúng thế, chiêu thức của Lục Nguyên rất cao minh nhưng pháp lực của Mạc Liễu cực cao, Mạc Liễu dùng Vô Ảnh kiếm khí không phá được phòng ngự của Lục Nguyên lại bị một đòn của Lục Nguyên làm cho bị thương rồi.

Mạc Liễu dĩ nhiên không dễ dàng nhận thất bại như vậy Vô Ảnh kiếm khí lại tiếp tục công kích Lục Nguyên.

Tuy nhiên hữu dụng sao?

Lục Nguyên lại trở tay, một kiêm đuổi một kiếm, Vô Ảnh kiếm khí tạm thời đã mất đi tác dụng, Mạc Liễu lúc này còn muốn liều mạng với mình thật là buồn cười, Lục Nguyên thi triển Liên Hoàn khoái kiếm, kiếm thế như Trường Giang.

Đã qua hơn mười chiêu, chiêu thức của Lục Nguyên biến đổi, trường kiếm di chuyển, Mạc Liễu tuyệt đối không ngờ lại có biến hóa như thế, mũi kiếm cứ thế mà chĩa lên cổ nàng.

Thắng bại đã rõ.

Lục Nguyên rút trường kiếm về tay.

Trong những người đang xem cuộc chiến có một số nhân vật khá trác kiệt.

Ví dụ như ở góc Đông Nam có một người sắc mặt sầu khổ đang chắp tay, hắn chính là Tống Đông Hạ của Tiêu Dao tiên môn.

Ở phía xa hơn một hòa thượng sắc mặt khô héo, chính là Tịch Pháp hòa thượng, một trong Tứ Đại đoạt quan.

- Vô Ảnh kiếm khí bị phá, hắn có pháp bảo gì vậy?

Chung Thu kỳ quái hắn là tu tiên giả Trường Sinh kỳ tầng thứ năm cũng dùng Vô Ảnh kiếm khí dĩ nhiên là kỳ quái.

- Người này lợi hại không phải vì pháp bảo của hắn mà vì chiêu thức của hắn.

Thanh âm của Tống Đông Hạ hơi khàn khàn:

- Chiêu thức của hắn lúc đầu nhìn thì như bình thường nhưng lúc chiến đấu thì vô cùng thần kỹ, mỗi chiêu đều tinh xảo vô cùng đúng là địch thủ.

- Vạn pháp tại tâm, pháp lực yếu chính là khuyết điểm lớn nhất của hắn, Trường Sinh kỳ tầng thứ tư chính là cực hạn của hắn rồi, Trường sinh kỳ tầng thứ năm nhất định hắn đánh không lại.

Tịch Pháp hòa thượng mơ hồ hiện ra thêm một con mắt đó chính là con mắt thứ ba của y, Mạt Pháp chi nhãn.

Mạt Pháp một trong bảy mươi ba tuyệt kỹ của Hoa Tự.

Chỉ là tuyệt kỹ này rất khó luyện thành, Tịch Pháp hòa thượng có thể luyện ra công pháp này thì phải rất tài giỏi, đừng nhìn hắn lúc này có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, hắn vô cùng khó lường, kỳ thật Trường Sinh kỳ tầng thứ năm đều là trụ cột của tiên môn.

Tu tiên giả của Võ Đang tiên môn nghị luận liên tục bọn họ cũng không ngờ rằng Lục Nguyên qua cửa ải này dễ dàng như vậy, sau một lúc cuộc tỷ thí vòng thứ tư đã kết thúc, chỉ còn lại chín người mà thôi.

Hơn nữa điều cổ quái chính là trong chín người này ngoại trừ Lục Nguyên những người khác đều là tu tiên giả Trường Sinh kỳ tầng thứ năm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.