Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 762: Chương 762: Đánh bại Vương Pháp Đạo(hạ)




- Thực lực như thế mà bị Lục Nguyên thắng, thật khó thể tin.

- Đáng sợ nhất là Vương Pháp Đạo lấy ra thần hồn pháp bảo cửu khúc tà xà, không ngờ bị thiên địa pháp tướng Lục Nguyên cắn ngược. Thiên địa pháp tướng của hắn rốt cuộc là gì mà có uy lực lớn đến vậy?

- Đúng là hung tàn không thể tưởng tượng.

Đám người bàn tán xôn xao, đối với việc Lục Nguyên cường đại những người này không phục cũng không được. Liên tục thắng chín ngàn trận, bách chiến bách thắng, đây đã là nhân vật tuyệt thế thiên tài, nếu vẫn không thua thì chắc chắn sẽ nổi danh một vùng trong trung ương thiên triều.

Mộ Dung Hoàng Phục nhìn phía trên hai trăm chín mươi chín tầng, Lục Nguyên áo xanh chắp tay đứng, khí khái vô địch. Khí khái dưới nửa bước hỗn động khó gặp địch thủ, khi nào thì mình có thể giống như vậy?

Đệ tử trung tâm khác của Kiếm Môn đều hết sức tán thán. Quá mạnh! Bây giờ Lục Nguyên lộ ra thực lực quá mạnh. Đông Dã Thương chắp tay nhìn Lục Nguyên đứng phía trên hai trăm chín mươi chín tầng. Kiếm Chủ kêu gã phụ trách quan sát Lục Nguyên, giờ cuộc kiểm tra này đã đến mục tiêu, hắn hoàn toàn hợp tư cách.

Tiếp theo là bình tĩnh thưởng thức đi, Lục Nguyên có thể biểu hiện ra bao nhiêu thực lực là tùy vào chính hắn, dù sao thử thách quan sát của Kiếm Chủ đã hoàn thành rồi.

Lục Nguyên đạp tầng lầu thứ ba trăm. Đứng trên tầng lầu ba trăm, hắn cảm thấy cách mặt đất càng xa, cảm giác lạnh nhạt nhìn xuống thương sinh.

Lúc này tin tức điên cuồng truyền qua, vốn chỉ truyền gần trăm đại châu mà bây giờ là lan đến mấy trăm đại châu gần bên. Đương nhiên mỗi đại châu tốc độ không nhanh lắm, muốn truyền đến đó không quá mau, tin tức theo trật tự tới trước sau.

Vô Thượng Đại Giáo Thương Thiên Môn, đây là Vô Thượng Đại Giáo có thực lực gần với văn minh.

Trong Thương Thiên Môn truyền đến tiếng cười to.

- Thú vị, Kiếm Môn lại ra nhân vật như vậy, thú vị. Thực lực Kiếm Môn ngày càng mạnh, xem ra ngày sau có khả năng cỏn con tranh vị trí với chúng ta phải tính thêm một cái rồi.

Ngũ đại cổ văn minh uy nhiếp thiên địa, thực lực không biết vượt trên Vô Thượng Đại Giáo bao nhiêu, căn bản không thể tưởng tượng cùng cấp bậc. Mỗi cách một ngàn năm, mỗi địa khu một cổ văn minh khống chế là có thể khiến Vô Thượng Đại Giáo xếp năm hàng đầu tiến vào cổ văn minh học tập một đoạn thời gian, đây là phúc lợi cổ văn minh cho Vô Thượng Đại Giáo. Có thể hưởng thụ phúc lợi này tổng cộng chỉ có hai mươi lăm Vô Thượng Đại Giáo bình thường mà thôi.

Trong khu pháp cổ văn minh cai quản Vô Thượng Đại Giáo không biết lớn bao nhiều.

Kiếm Môn vốn không trong năm hàng đầu.

Thương Thiên Môn là có trong năm hàng đầu,.

Nhưng xem tình hình hiện tại, Kiếm Môn xuất hiện Kiếm Chi Tử, Kiếm Ma, Kiếm Tham nhân vật lớn, giờ lại ra túy kiếm Lục Nguyên, thế Kiếm Môn đích thực có khả năng vông vào Vô Thượng Đại Giáo năm hàng đầu, đây là đối thủ nặng ký. Môn chủ Thương Thiên Môn nheo mắt, Kiếm Môn phát triển quá mạnh mẽ.

Tin tức cũng rất nhanh truyền đến Đan Dược Văn Minh. Trong Đan Dược Văn Minh Lý Thọ đang tu hành, lần trước ở Thái Hoàng Thiên quá mất mặt, nhưng chân chính tiểu lãnh tụ là Hoa Hạc, gã bị phạt vào trọng lao, nghe nói phải ở trong đó lâu đến một trăm năm. Lý Thọ nghe nói Lục Nguyên đại thắng pháp bảo văn minh Vương Pháp Đạo thì thở phào một hơn.

Hì hì, pháp bảo văn minh, vốn chỉ có Đan Dược Văn Minh chúng ta một mình chịu yêu nghiệt Lục Nguyên hành hạ.

Giờ các ngươi cũng hiểu Lục Nguyên đáng sợ rồi chứ?

Ha ha, rốt cuộc không chỉ Đan Dược Văn Minh chúng ta mất mặt, kéo pháp bảo văn minh xuống luôn, lần này mọi người cùng mất mặt đi.

Hơn nữa tin này truyền đến, người trong văn minh chắc nên biết không phải Hoa Hạc chỉ huy sai lầm mà Lục Nguyên quá yêu nghiệt, chắc Hoa Hạc có cơ may giảm hình phạt.

Trong pháp cổ văn minh.

Phó Trùng nghe được tin này suýt giậm chân. Tại sao? Tại sao Lục Nguyên tiến bộ thực lực nhanh như vậy? Phó Trùng ở trong pháp cổ văn minh luôn không ngừng tăng thực lực, thêm các loại cơ duyên, nhưng so với tốc độ tăng của Lục Nguyên thì chậm rất nhiều.

- Điện hạ.

Phó Trùng trầm giọng nói:

- Nếu bây giờ ngươi đánh bại Lục Nguyên thì e rằng sẽ một phen nổi danh khắp thiên hạ.

Trước mặt Phó Trùng , một thanh niên mặc lụa là hơi mập nhướng mày nói:

- Ta là nhất bách linh nhất Đế Tử của pháp cổ văn minh, tranh đấu với người Vô Thượng Đại Giáo tầm thường chẳng phải là mất mặt ư?

- Điện hạ!

Phó Trùng nói:

- Hiện nay Lục Nguyên rất có tiếng trong mấy trăm đại châu, những người khác thì biết gì về điện hạ? Chỉ sợ toàn là vì điện hạ là nhất bách linh nhất Đế Tử, không ai thật lòng khâm phục thực lực của điện hạ. Nếu điện hạ có thể dùng sức mạnh chân chính thắng Lục Nguyên, người gần ngàn đại châu đều chịu phục thực lực của điện mà mà không chỉ bởi điện hạ là nhất bách linh nhất Đế Tử.

Phó Trùng nói khiến nhất bách linh nhất Đế Tử động tâm. Nhất bách linh nhất Đế Tử ở trước mặt Phó Trùng thì oai phong nhưng kỳ thực không nắm quyền to bao nhiêu, giống như Đế Tử mười hàng đầu đa số là thế giới cảnh, nhất bách linh nhất Đế Tử xuất thân không lâu, chỉ là đại đạo cảnh thập tầng tầm thường mà thôi.

Kỳ thực không chỉ có Thương Thiên Môn, Đan Dược Văn Minh, pháp cổ văn minh.

Gần ngàn đại châu đều chấn động.

Pháp bảo văn minh Vương Pháp Đạo, đệ nhất cao thủ khiêu chiến lâu thế mà thua, thua trong tay Lục Nguyên.

Lục Nguyên, cái tên nổi khắp mấy trăm đại châu.

Có ngày càng nhiều cao thủ chạy tới, dưới hỗn động cảnh, các đường anh hào có ai chịu phục ai. Mọi người không kém gì nhau, ai mà muốn thua Lục Nguyên chứ? Lục Nguyên, đến so cao thấp đi! Khiêu chiến thành, tòa thành trì giờ chắc chắn là phong vân dâng lên, gió lốc thổi.

Thứ chín ngàn năm trăm, thắng. Thứ chín ngàn tám trăm, thắng. Thứ chín ngàn chín trăm chín mươi chín, thắng.

Thứ một vạn, thắng!

Rốt cuộc thắng thứ một vạn.

Lục Nguyên sải bước đi đến lầu ba trăm ba mươi bốn.

Đứng ở lầu ba trăm ba mươi bốn, có loại cảm giác trên cao tột đỉnh, dãy núi nhỏ bé.

Đạp bước tiến vào lầu thứ ba trăm ba mươi bốn, hắn lập tức phát hiện tầng này có vài phần lạ lùng. Tầng lầu khác đều là trống rỗng chỉ dành cho quyết đấu, còn vào tầng này đứng một người đàn ông trung niên đều đội lưu tử quan khí độ bất phàm. Người đàn ông trung niên toàn thân toát ra khí thế giàu sang.

- Là tiểu hữu Lục Nguyên đúng không?

Người đàn ông trung niên đầu đội lưu tử quan, mặc bào kỳ lân mỉm cười nói:

- Ta là Hóa Kim Chân Quân.

- Hóa Kim Chân Quân?

Lục Nguyên ngây ra. Hắn có nghe qua tên này, tìm tòi trong đầu một phen, rốt cuộc khẳng định nói:

- Chủ nhân khiêu chiến lâu.

Nếu đã là chủ nhân của khiêu chiến lâu thì e rằng thực lực sâu không lường được, dù gì muốn cai quản khiêu chiến lâu không phải chuyện dễ.

- Đúng vậy, chính là ta.

Hóa Kim Chân Quân cười cười nói:

- Chúc mừng ngươi đạt đến liên tiếp thắng một vạn trận, đúng là hậu sinh khả úy mà, đã lâu không gặp thiếu niên có tài như vậy. Xem bộ dạng của ngươi, e rằng Kiếm Chi Tử năm đó cũng chỉ có vậy thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.