Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1000: Chương 1000: Đạo là gì?(Hạ)




Đạo của mình rốt cuộc là gì?

Phải rồi!

Mình không có phong cách cường liệt của mình, sao không đem chiêu thức của người khác, chiêu thức từng trông thấy, tất cả thống nhất hóa thành chiêu thức của mình?

Đây chính là kiếm đạo của mình.

Tổng hợp vô số chiêu thức của người khác đến đạo, bao hàm vạn vật là lấy vạn vật vạn vật sâm la.

Vạn! Tượng! Vật! La! Bao gồm mọi mặt, tất cả hiện tượng trong thiên địa, sự vật đều bao quát ở trong đó.

Trong chớp mắt, thiên biến.

Thiên địa vạn vật biến đổi.

Phong vân di động.

Dường như vô cùng gió tụ tập bên cạnh Lục Nguyên, vô số mây nặng nề đè lên Quyết Đấu phong. Phong vân hóa thành vô số sổ vân hổ vân long, không chỉ thế thôi, trên bầu trời hiện ra cảnh nhật nguyệt, bốn phía xuất hiện vô số ảnh ảnh dường như có lầu các sơn hải, vô cùng liên miên, vô cùng vô tận.

Dưới Quyết Đấu phong một đám người kinh ngạc.

Họ có thể đến trình độ gần thế giới cảnh, trong trung ương thiên triều đa số không tầm thường, trong số đó một ít thân phận địa vị cao, biết chút bí văn, ví dụ sáng tạo đạo của mình. Bình thường phải gần với thiên tôn cảnh, thậm chí là thiên tôn cảnh mới bắt đầu sáng tạo đạo của mình.

Kết quả Lục Nguyên chưa đến thế giới cảnh thì bắt đầu sáng tạo đạo của mình của mình.

Hơn nữa bình thường sáng tạo đạo của mình không có phong vân tiến đến, Lục Nguyên sáng tạo đạo của mình dẫn đến vô số vân hổ vân long.

Càng khó tin nhất là khi sáng tạo đạo của mình hàng vạn kỳ ảnh ảo ảnh xuất hiện, đây là vì sao?

Rốt cuộc Lục Nguyên sáng tạo là loại đạo gì?

Dưới Quyết Đấu phong, có không ít người trong mắt đầy tò mò.

Đây thật ra là một loại kiếm đạo khá đáng sợ, cái gì đều bao gồm trong kiếm đạo này. Vạn Vật Sâm La kiếm đạo có hai chỗ tốt, một là ích lợi trong chiến đấu, khi học kiếm đạo như vậy thì sau này chỉ cần thấy đối thủ dùng chiêu thức thì không chốc lát thành của mình, đahya là năng lực khá biến thái.

Hai là khi thực lực Lục Nguyên ngày càng mạnh, hắn có thể một người thành tựu kiếm chi văn minh. Dù sao hắn biết tất các kiếm đạo, không có gì không biết, đây đối với tương lai mơ ước khai sáng vô thượng kiếm đạo của Lục Nguyên có tác dụng rất lớn.

Vạn Vật Sâm La kiếm đạo, đáng sợ như vậy đấy.

Lục Nguyên lại nâng tay lên, kiểm tra chiến lợi phẩm lần này của mình. Đánh chết Mộc Bệnh Dĩ người gần thế giới cảnh thì tất nhiên có chiến lợi phẩm nhất định, kiểm tra thì phát hiện của Mộc Bệnh Dĩ có vài món không tệ. Không đề cập tới linh thạch, quan trọng nhất là mộc ngẫu thế thân. Loại mộc ngẫu thế thân là khi bị người hơn một mình một, hai tầng thế giới cảnh đánh chết có thể lấy thế thân thay cho, đương nhiên nếu thực lực đối thủ đến thế giới cảnh tam tầng thì vẫn có ích.

Có đến năm mộc đạo khôi lỗi, năm mộc đạo khôi lỗi đều là hỗn động cảnh thập tầng, hoặc nửa bước thế giới, đều là Mộc Bệnh Dĩ nhân dịp ám toán người ta. Mộc Bệnh Dĩ vốn là kẻ âm hiểm hung tàn không giống bình thường, vô cùng tàn nhẫn, nếu có cơ hội trả lại năm người như cũ thì Lục Nguyên sẽ cứu. Nhưng năm mộc đạo khôi lỗi sớm biến thành rối, căn bản không thể cứu được nên chỉ đành thu, nói không chừng tương lai năm mộc đạo khôi lỗi có chút trác dụng.

Cuộc chiến thứ ba ngàn năm trăm đến đây chính thức kết thúc.

Lục Nguyên biết mình sáng tạo ra Vạn Vật Sâm La kiếm đạo, nhưng người khác thì không biết hắn sáng tạo rốt cuộc là kiếm đạo gì, đều rất tò mò.

Cuộc chiến thứ ba ngàn năm trăm kết thúc, bên cạnh mấy người sớm gai mắt Lục Nguyên như giản chi văn minh, thái cổ văn minh, đều ề ép xúc động xông lên.

Mộc Bệnh Dĩ xếp năm hàng đầu trong thế giới hỏa sơn, người như vậy còn thua, người giản chi văn minh, thái cổ văn minh đều là nằm trong năm hàng đầu thế giới hỏa sơn, nhưng giờ không dám nhúc nhích, không có tự tin đối đầu với Lục Nguyên.

Có không ít ánh mắt liếc hướng thiếu nữ trên cây quế. Thiếu nữ tóc trắng trên cây quế là xếp hàng nhất tại thế giới hỏa sơn, giờ phải trông vào nàng.

Thiếu nữ tóc trắng Thường Nga mỉm cười nói:

- Ta không có ý định ra tay, xem ra cuộc chiến tám ngàn ba trăm hai mươi mốt, Lục Nguyên sẽ thắng hết.

Không sai, trận thứ ba ngàn năm trăm chiến thắng Mộc Bệnh Dĩ đúng là cuộc chiến mấu chốt.

Mộc Bệnh Dĩ xếp năm hàng đầu thế giới hỏa sơn mà còn thua, mấy người khác thực lực mạnh mẽ không lên nữa, tự động nhận thua tùy tiện vài chiêu rồi chịu thua.

Vậy nên từ sau trận ba ngàn năm trăm, Lục Nguyên chiến đấu thuận buồm xuôi gió.

Trận thứ bốn ngàn năm trăm, thắng!

Trận thứ năm trăm, thắng!

Trận thứ sáu ngàn tám trăm, thắng!

Trận thứ tám ngàn, thắng!

Trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt, thắng!

Lại thắng một trận, Lục Nguyên biết sắp đánh xong trận cuối. Thật ra năm ngàn trận sau hắn đánh xuôi chèo mát mái, không gặp đối thủ gì cả, nhưng dù vậy cũng không rảnh rỗi, hắn luôn tu luyện Vạn Vật Sâm La kiếm đạo của mình.

Vạn Vật Sâm La kiếm đạo, thứ này hấp thu càng nhiều chiêu thức xuất sắc thì kiếm đạo càng cường.

Vân vô tương, vạn tượng sâm la, bao dung vạn vật.

Thiên địa vạn vật, câu tại kiếm bình.

Trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt, đây là cuộc chiến cuối cùng, không biết đối thủ sẽ là ai. Lục Nguyên hơi mong chờ, hy vọng có thể tìm đối thủ tốt, cho trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt của mình đặt dấu chấm hết hoàn mỹ xinh đẹp. Đối thủ trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt xuất hiện.

Đây là một người đầu trọc!

không sai, là đầu trọc bóng lưỡng.

Hòa thượng đầu trọc tuổi trẻ lướn lên có chút buồn cười, mắt vẫn là mắt, mũi vẫn là mũi, mặt mày không sai lệch nhưng không biết tại sao kết hợp lại thì hơi buồn cười.

- A di đà phật, thiện tai thiện tai.

Hòa thường mặt hơi buồn cười nói rằng:

- Thì chủ, ta chính là đối thủ trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt của ngươi, pháp danh Hỉ Bi, ngươi có thể gọi ta là Hỉ Bi hòa thượng, cũng có thể gọi ta là Hỉ Bi đại sư.

Hòa thượng đầu trọc tuổi trẻ cười nói.

Phật cổ văn minh, Hỉ Bi đại sư, xem như là nửa bước thế giới.

Lục Nguyên nói:

- Mời ra tay.

Hỉ Bi đại sư gật đầu, lập tức thi triển đại từ đại bi chỉ pháp đánh hướng Lục Nguyên. Chỉ pháp như có ý từ bi. Lục Nguyên phát hiện chỉ pháp này không sắc bén nhưng chẳng biết tại sao khó tấn công, nhưng không làm khó được Lục Nguyên, kiếm pháp liên tục biến, mấy chục chiêu đã thắng Hỉ Bi đại sư.

Trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt, chiến thắng. Trong trận thứ tám ngàn ba trăm hai mươi mốt đối thủ là phật cổ văn minh, tại đây hắn học được từ bi kiếm. Tám ngàn ba trăm hai mươi mốt kiếm là học các môn kiếm ý, không một môn là từ bi kiếm ý, giờ rốt cuộc học được từ bi kiếm ý, ẩn cùng thiên hòa.

Vạn Vật Sâm La kiếm đạo do đó tiến một bước, càng vẹn toàn.

Lục Nguyên thêm cảm thán, đúng vậy, tám ngàn ba trăm hai mươi mốt trận rốt cuộc hoàn thành. Thông qua tám ngàn ba trăm hai mươi mốt trận mình học được rất nhiều, giờ cách liên tục thắng một vạn chỉ kém một ngàn sáu trăm trận nữa, còn luyện thành kiếm đạo của mình, Vạn Vật Sâm La kiếm đạo, một kiếm đạo đáng sợ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.