Nổi danh nhất Đế Kinh không hề nghi ngờ chính là Thiên Tử rượu. Nghe nói Thiên Tử rượu giá cả đắt đỏ không nói, nhưng một khi uống vào sẽ có một loại cảm giác bất thường. Khi đi tìm rượu để uống, Lục Nguyên cũng cảm giác rất hào hứng.
Rốt cuộc, hoạt động phân bảo cũng đã bắt đầu. Lục Nguyên được phân khá nhiều linh thạch, vân thú, cùng với các loại bí tịch. Lúc này, trên bảng công lao tiêu diệt yêu ma. Lục Nguyên nằm ở vị trí rất cao.
Nghe nói, vì quyết định phân bảo này như thế nào mà mọi người đã cãi nhau rất nhiều lần. Cuối cùng dùng đến cao thủ đánh chết yêu ma chủ chốt để quyết định. Mà lúc này cao thủ yêu ma bị chết cũng không tính quá nhiều. Lục Nguyên trong tay giết chết một Thổ Yêu Hầu, tất nhiên là vị trí cực cao, vượt qua rất nhiều thượng nhân Đại Đạo cảnh.
Kết quả là được rất nhiều tài nguyên.
Được nhiều tài nguyên như thế, Lục Nguyên trong lòng cũng suy tính. Hắn muốn dùng những cái này để trùng kích Đại Đạo cảnh nhị trọng Thiên Địa Pháp Tắc.
Đại Đạo cảnh muốn tăng lên một tầng đều rất khó khăn. So với Trường Sinh cảnh thì khó khăn hơn nhiều. Mỗi khi trùng kích một tầng đều cần rất nhiều tài nguyên, đều là số lượng rất lớn, vượt xa tưởng tượng.
Hiện tại, Lục Nguyên tổng cộng có được mười vân thú cấp dị thú.
Đúng rồi, vẫn còn một việc. Thế giới dưới lòng đất nên xử trí như thế nào đây? Đây là việc làm khó cho chính đạo tiên môn. Thế giới dưới lòng đất, Tu tiên giả không có khả năng ở lại trong đó. Mặc cho ai cũng không chịu. Đoán chừng qua một thời gian ngắn, yêu ma sẽ quay trở lại. Đây là cơ nghiệp muôn đời, không thể bỏ đi được.
Cuối cùng nên xử lý như thế nào đây?
Cuối cùng, Lão Bất Tử Gia Cát Cách của Côn Lôn tiên môn đã từ cổ pháp tìm ra được một pháp thuật đại vận chuyển. Pháp thuật đại vận chuyển này có thể chuyển núi điền biển, có vô cùng vô tận uy năng. Cuối cùng rất nhiều người ở Côn Lôn tiên môn đã bắt đầu khai thủy bàn sơn, dùng pháp thuật đại vận chuyển. Cứ thế mà chuyển không biết bao nhiêu ruộng đất đi vào, sâu đến ba vạn trượng. Không biết có bao nhiêu công trình dưới lòng đất toàn bộ phong bế hết.
Đại thủ bút, đại thủ bút, đây mới thật sự là đại thủ bút.
Cơ hồ mỗi ngày đều có một đại lượng đá, bùn vận chuyển vào, đem thế giới dưới lòng đất phong kín hết. Đương nhiên, trước khi phong kín đã đem một số tài nguyên quý giá toàn bộ dời đi.
Sau này, thế giới dưới lòng đất sẽ hoàn toàn biến mất.
Thế giới dưới lòng đất so với lịch sử của Tấn quốc còn muốn lâu hơn, dưới sự vận hành của chính đạo tiên môn đã hoàn toàn biến mất. Trong lúc nhất thời, bất luận là chính đạo tiên môn hay là đám yêu ma vẫn còn chưa chết đều cảm khái vô cùng.
Bọn họ đều chứng kiến một cái kết chung của một thời đại.
Cuộc chiến lòng đất rốt cuộc đã xong.
Tấn quốc khôi phục lại cảnh tượng thịnh thế.
Quay trở lại Hoa Sơn.
Uống một chén rượu, Lục Nguyên ngồi trên hành lang, bên ngoài là mưa rắc vào.
Những hạt mưa bụi bồng bềnh trong không trung, giống như một tấm lụa trắng phủ xuống dãy núi. Những hạt mưa rơi xuống mái hiên tạo thành một bức rèm che xinh đẹp vô cùng.
Khó có được cảnh tượng nhàn nhã như vậy. Thời gian thật sự trôi qua rất nhanh. Ban đầu là mười vạn yêu ma tấn công Hoa Sơn, sau đó là Nam Hải, rồi lại đến cuộc chiến dưới lòng đất. Cảnh tượng tiêu dao tưởng chừng như không còn quay trở lại. Chỉ là ngẫu nhiên hôm nay có được chút thời gian rỗi rảnh.
Nhưng muốn mình bây giờ buông tay hết thảy thì lại không làm được.
Không phải là hắn có lòng tham. Chính bản thân hắn chưa từng có lòng tham. Quyền lực, quyền thế đều là những thứ mà hắn không hề truy cầu qua. Nhưng nhiệm vụ của Yến tổ sư lưu lại, nhiệm vụ của sư phụ lưu lại thì hắn không thể không gánh vác. Thân là nam nhi, có đôi khi cũng không được lựa chọn.
Ba chữ Nam Tử Hán nhưng lại nặng tựa ngàn cân.
Được rồi, khó mà có được sự rảnh rỗi như lúc này. Nghỉ ngơi một chút rồi nói sau. Về phần trùng kích Đại Đạo cảnh nhị trọng Thiên địa pháp tắc thì cũng để sau. Sự việc nào của sau này thì cứ để sau này.
Lục Nguyên nhún vai.
Thời gian kế tiếp, Lục Nguyên tương đối thoải mái. Vừa vặn lúc này những người bằng hữu cũng ở trên núi. Mọi người ngồi cùng một chỗ uống rượu, ngắm mây bay. Nằm một cách khoai thai trên bãi cỏ, nhân sinh tự tại như vậy mới chính là nhân sinh tu tiên.
Tiêu dao cầu tiêu dao. Vốn tiêu dạo lại ở bên cạnh của mình.
Trong lúc đang nằm trên bãi cỏ, hắn phát hiện chung quanh có sự biến hóa. Sau khi trùng kích lên Đại Đạo cảnh, đối với sự biến hóa không khí xung quanh đều rất mẫn cảm. Hắn lập tức nhỏm dậy, phát hiện người đến chính là Bắc Phong Phong Chủ đời thứ tám Khuất Thanh Thuần thì vội đứng lên:
- Tham kiến sư thúc tổ.
Khuất Thanh Thuần nhẹ nhàng gật đầu cười:
- Không cần khách khí!
Ông đứng tại đó, tựa như cao bằng núi.
- Lần này đến đây chính là muốn tìm con nói một việc. Trung Ương Thiên Triều con đã nghe nói qua chưa?
Khuất Thanh Thuần hỏi.
- Vâng, con đã nghe rồi.
Lục Nguyên gật đầu.
- Trung Ương Thiên Triều chính là linh khí nồng nặc nhất trong thiên địa linh khí. Công pháp rất lợi hại. Chỗ đó Trường Sinh đi đầy đất, Đại Đạo không bằng chó, Hỗn Dòng cũng trở nên thông thường. Muốn trở thành cao thủ chân chính, phát huy được tiềm lực chính thức của mình thì chỉ có đến Trung Ương Thiên Triều. Nhưng đến đó cũng không dễ dàng.
- Cứ cách hai trăm năm, Trung Ương Thiên Triều sẽ tổ chức một lần khảo hạch. Đến lúc đó, toàn bộ đại địa, ngoại trừ Trung Ương Thiên Triều thì bốn đại quốc gia khác như Đại Dung quốc, Đại Cổ quốc, Đại Dịch quốc, Đại Thụy quốc đều sẽ phái người tham dự.
- Nếu như có thể tiến vào Trung Ương Thiên Triều thì sẽ có tương lai vô cùng rộng mở.
- Nhưng muốn tiến vào Trung Ương Thiên Triều cũng sẽ không dễ dàng.
- Hoa Sơn đời thứ tám của chúng ta cũng chỉ có ba người có thể tiến nhập vào Trung Ương Thiên Triều.
- Đương nhiên, loại khảo hạch này cũng cần điều kiện nhất định. Ít nhất phải là nhân vật Đại Đạo cảnh. Đồng thời, không thể vượt qua một thiên tuế. Nếu như vượt qua một thiên tuế thì lập tức bị cho rằng không có tiềm lực, căn bản không cần đến Trung Ương Thiên Triều.
- Muốn tiến vào Trung Ương Thiên Triều cần có hai khảo hạch quan trọng. Thứ nhất là ở Tấn quốc tiến hành khảo hạch tư cách. Ví dụ như tại Tấn quốc chúng ta, Đại Đạo cảnh một thiên tuế trở xuống, Hoa Sơn tổng cộng có sáu người. Mà toàn bộ Tấn quốc chúng ta chỉ có khoảng bốn mươi người. Trung Ương Thiên Triều thì cần hai mươi người. Trong bốn mươi người đó phải loại đi hai mươi người. Nếu muốn đào thải hai mươi người đó không thể không thông qua cuộc khảo hạch tư cách tại Tấn quốc.
- Nhưng, ngàn vạn lần đừng tưởng rằng, thông qua được cuộc khảo hạch đầu tiên ở Tấn quốc thì có thể tiến vào Trung Ương Thiên Triều. Có thể tiến vào Trung Ương Thiên Triều còn phải thông qua Bách quốc khảo hạch. Khi đó rất nhiều nhân vật Đại Đạo cảnh của trăm quốc gia sẽ tụ tập một chỗ. Do đó có rất ít người thông qua được Bách quốc khảo hạch. Đời thứ tám tổng cộng chỉ có ba người thông qua được cuộc khảo hạch này, tiến vào Trung Ương Thiên Triều.