Với thực lực của hậu bối hiện nay, người đánh bại được cấp kiếm tiên như độc thủ dược vương, quả thực là không thể nào tưởng tượng được. Lục Nguyên cười nói: “không sai, ta chính là Lục Nguyên.”
Lục Nguyên cười khẽ, tay cầm thanh kiếm “ Ta vốn không thích giết người, bây giờ trong tay ta còn chưa có mạng của một tu tiên giả chính đạo, cũng chưa có mạng của một người phàm, nhưng tu sĩ tà đạo không giết không được, ta thân là một trong số hiệp tiên, một người chính đạo, nên phải trả lại một bầu trời tươi sáng cho nhân gian này.”
Những đống xương trắng dưới đài Trích Tinh xộc lên sát khí ngất trời, đầy mùi oán khí, chính là những người chết vì lí do đó.
Lục Nguyên bắt đầu cử động, những tu sĩ tà đọa này vốn thực lực không bằng độc thủ dược vương, chỉ là những kẻ tùy tùng của độc thủ dược vương mà thôi, tất nhiên không phải là đối thủ của dược vương, bị Lục Nguyên một tay giết sạch.
Sau khi giết độc thủ dược vương, Lục Nguyên bắt đầu đi thu chiến lợi phẩm, muốn giết được càng nhiều yêu ma, đem lại một nhân gian tươi sáng thì phải mạnh hơn nữa.
Yến tổ sư năm đó khiến yêu ma không dám làm loạn, rụt đầu vào cái mai rùa, chính là thực lực đện nhất nước Tấn.
Ta mong được noi theo Yến tổ sư, mong thành người một người một kiếm trấn áp bọn yêu tà, đem lại thanh bình cho thế giới.
Cho nên những chiến lợi phẩm này nhất định không thể bỏ qua.
Lục Nguyên tìm kiếm trên mặt đất, một lúc sau tìm thấy một chiếc nhẫn màu đen lục, bên trên có rất nhiều độc tố, không kém cạnh gì so với hàng ngàn hàng vạn loại kịch độc của độc thủ dược vương. Lục Nguyên xoay vòng vòng thanh Thanh Đế kiếm, mới dám đem thần thức bỏ vào trong đó, kiểm tra chiến lợi phẩm lần này.
Chiến lợi phẩm này cũng không tệ, Lục Nguyên thấy có hơn hai khối linh thạch trung phẩm, có hơn bốn con linh thú loại lớn, hơn mười bảy đại thần khí thạch, thực lực của độc thủ dược vương so với tán ma ba mươi sáu tinh đáng sợ hơn rất nhiều, nhưng dù sao cũng chỉ có mình hắn nên chiến lợi phẩm không được nhiều như lần trước.
Ở đó còn có vô số độc kinh, số độc kinh này để lại cũng vô dụng, phải thiêu hủy hết đi.
Còn có một bản dược kinh, Lục Nguyên khẽ giật mình.
Độc thủ dược vương được gọi là dược vương thì trong việc dùng thuốc cũng rất am hiểu, Lục Nguyên vội mở cuốn “dược vương kinh” ra xem, phát hiện ra trong dược vương kinh có ghi chép các loại thuốc giải độc, cùng với các loại ngưng luyện chi pháp tăng cường pháp lực, nhưng những loại dược liệu được ghi chép trong đó rất hiếm, không dễ kiếm. Cuốn dược vương kinh này sau này có lẽ dùng được,nên giữ lại.
Lại có vô số độc tố, trong số những loại độc tố này có loại kỳ độc có thể hạ độc cấp kiếm tiên, nhưng bên trên ghi rõ là điều kiện dùng nó là phải có trên một trăm tính mạng của tu tiên giả, thôi, bỏ đi, loại kỳ độc này mặc dù tác dụng rất lớn nhưng lại là tại họa chon nhân gian, phải tiêu hủy đi.
Lục Nguyên dọn dẹp sạch sẽ những thứ đó rồi quyay về Xuất Vân Tiên Cảnh.
Nhiệm vụ xếp hàng đầu tiên tại Xuất Vân Tiên Cảnh đã hoàn thành, mặc dù chiến lợi phẩm không nhiều như lần thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt tán ma ba mươi sáu tinh nhưng phần thưởng Xuất Vân Tiên Cảnh ban cho lại nhiều hơn.
Nhưng Lục Nguyên không biết một lúc sau đó có người vô cùng thần bí đến độc cốc- nơi ở của độc thủ dược vương.
“Độc lộng dược đà đạo hữu có mặt.” Từ trên trời cao, một giọng nói vọng xuống.
Đạo nhân trẻ tuổi tóc bạch kim này bay xuống mặt đất.
Đạo nhân trẻ tuổi tóc bạch kim này vô cùng anh tuấn sau khi xuống nơi này không khỏi chau mày.
Vị đạo nhân đó đặt tay xuống dưới đất xem xét kỹ lưỡng “khí tức của độc thủ dược vương đã biết mất rồi, hắn đã chết rồi sao?” Rất nhanh sau đó, vị đạo nhân này giơ tay lên, triệu tập các oán khí lại, những oán khí này sau khi được tập trung lại dường như hóa thành hình dáng của độc thủ dược vương, đạo nhân lại động tay, chúng hóa thành hình dáng của hơn mười tên tu sĩ tà đạo.
Pháp thuật có thể thông quỷ thần này tuyệt đối không phải là hạng thường.
Giới tu tiên chính thống cũng không có loại pháp thuật như vậy.
“Lục Nguyên đã làm sao?” Người đó chau mày.
“Lục Nguyên, lại là Lục Nguyên, lần này phải diệt hết Bắc Phong cần rất nhiều thủ hạ, nước cờ ta bố trí từ trước đã bị Lục Nguyên hủy hoại rồi, nhưng cũng không có gì nghiêm trọng, những người như thế có thể giúp được chút ít những cũng chẳng phải trả giá nhiều, nhưng độc thủ dược vương này là nhân vật quan trọng của ta để tiến đánh Bắc Phong.”
Hắn nghĩ ngợi một hồi: “Lục Nguyên cũng có chút bản lĩnh, có thể giết được độc thủ dược vương, ta phải bắt đầu hành động sớm hơn rồi, chỉ có điều độc thủ dược vương được đưa đến để đối phó với Bắc Phong, quân cờ quan trọng như vậy đã bị chết, thật đáng tiếc, dáng tiếc.”
“Xem ra chỉ còn duy nhất đi thất sát tinh túc hải thôi.”
Độc thủ dược vương nổi tiếng về dùng độc thực vật.
Còn thất sát tinh túc hải lại nổi tiếng dùng độc động vật.
Vị nam nhân tóc bạch kim trẻ tuổi này đã bôn ba tứ hải để hành động cho hành động diệt Bắc Phong của mình.
Trong tương lai, Bắc Phong sẽ phải đương đầu với một kiếp nạn.
Bởi lẽ Yến Thương Thiên đã quy tiên lâu như vậy rồi, Mã Lăng đã chuẩn bị lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lục hành động rồi.
Hiện nay, bốn phía quân đều đã tập hợp đầy đủ rồi.
Bắc Phong, Xuất Vân Tiên Cảnh.
Lầu nhiệm vụ.
Trong lầu nhiệm vụ có mấy vị trưởng lão đang ngồi bàn luận.
“Lục Nguyên dám nhận nhiệm vụ diệt trừ độc thủ dược vương, đúng là coi tời bằng vung mà.”
“Đúng đấy, không biết có bao nhiêu người cấp kiếm tiên đã chết dưới tay hắn, cấp kiếm tiên còn không giữ đưuọc mạng.” Một vị trưởng lão nói.
“Lục Nguyên tuy là đã hoàn thành nhiệm vụ diệt trừ tán ma ba mươi sáu tinh nhưng tán ma ba mươi sáu tinh dù sao cũng chỉ là những nguời chưa đến cấp kiếm tiên, còn độc thủ dược vương thì Lục Nguyên không phải là đối thủ của hắn, theo ta thấy, Lục Nguyên có thể bảo toàn tính mạng đã là quá tốt rồi, nếu không nói là sẽ bị chết trong tay độc thủ dược vương.”
“Đối phó với độc thủ dược vương thì bảo toàn tính mạng cũng đâu có dễ.”
“Đúng đấy, chỉ sợ hắn sẽ chết trong tay độc thủ dược vương thôi.” Vị trưởng lão ở lầu nhiệm vụ nói “mặc dù biết Lục Nguyên không phải là nhân vật tầm thường, nhưng nay đối diện với độc thủ dược vương thì quả là vô cùng khó khăn.” Trong lúc các vị trưởng lão ở lầu nhiệm vụ đang bàn tán sôi nổi thì Lục Nguyên xuất hiện.
Lục Nguyên sẽ động tay, ném cái đầu lâu của độc thủ dược vương lên bàn
Nhanh như chớp, cái đầu lâu tỏ vẻ không cam tâm, rõ ràng là độc thủ dược vương không cam tâm bị chết như vậy.
Mấy vị trưởng lão ở lầu nhiệm vụ nhìn thấy vô cùng khiếp sợ, đúng đã đầu của độc thủ được vương rồi, một vị trưởng lão nhìn kỹ cái đầu, xác định chắc chắn là đầu của độc thủ dược vương, cần phải dùng băng ngưng phong ấn ngay lập tức, trên đầu hắn còn hàng ngàn hàng vạn loại độc tố, nếu để chúng phát tán ra thì hậu họa khôn lường.
“Lục Nguyên đúng là đã hoàn thành nhiệm vụ này rồi.”
“Thật sự là lợi hại, đúng là thân bất khả trắc.”
“Đúng vậy đấy, ngay cả kiếm tiên cũng không giết được độc thủ dược vương.”
“Hắn lại có thể làm được.”