Rất nhiều người đều cho rằng là Hoang Chi Tử giết chết Hỗn Độn Ma
Thiệt Chủ, vì họ chỉ tin tưởng Hoang Chi Tử làm được điều này. Trừ Phong Minh Ý và Hoành Trảm, có mấy người tin Lục Nguyên làm điều đó chứ?
Lúc này, đằng trước nhất Ngũ Thiệt Địa Ngục, Hoang Chi Tử cầm Hồng Hoang Thần Kích, chắp tay đứng.
Gã đương nhiên biết không phải gã giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, hay nói
chính xác hơn là gã chưa đụng mặt Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ. Nếu gặp được Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì gã rất có hứng thú đánh chết nó, muốn xem coi mình có thể thành công giết chết hay không. Còn về trốn khỏi tay Hỗn Độn Ma
Thiệt Chủ hay không thì gã cho rằng tuyệt đối có thể. Người khác cơ hội
là một phần vạn, chính gã thì là trăm phần trăm, gã có niềm tin.
- Rốt cuộc là ai giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ?
Hoang Chi Tử cười lạnh nói:
- Thật muốn khiến người giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thử Hồng Hoang Thần Kích của ta một lần.
Lúc này Lục Nguyên bay lên, luyện thành ngũ vị chi kiếm rồi muốn chém chết những đầu lưỡi này dễ như chơi. Lục Nguyên một kiếm chém liên tục, mấy thiên cấp linh thạch đi ra, chưa từng thấy chỗ nào kiếm thiên cấp
linh thạch dễ như vậy.
Phong Minh Ý nói:
- Chúng ta không thể ở lại đây quá lâu, nếu đi mặt sau muộn thì sẽ chịu thiệt nhiều.
Lục Nguyên nghe nói vậy thì nghiêm túc lại. Hắn mới tiến vào Văn Minh Thánh Địa chỗ thứ nhất là khoang miệng, mặt sau còn càng nhiều chỗ thú
vị chờ đợi.
Hắn tăng lên tốc độ bay hướng thứ hai là đầu óc.
Hỗn độn văn minh thú cấu thành không giống với nhân loại. Nửa phần
đầu là khoang miệng, nửa doạn sau là đầu não, tiếp theo từ ruột vào
trong thân thể. Đầu bởi vì hỗn độn mở thất khiếu ngũ quan, tinh hoa
thoát mất nên phần khoang miệng và đầu não không có ích lợi gì, đơn
thuần dùng để đào thải người. Chiến trường thật sự là thân thể.
Bây giờ đi đầu não trước.
Lúc tiến vào phần đầu não, Phong Minh Ý không ngừng suy tư giá trị
lôi kéo Lục Nguyên. Người này thật khủng bố, Kiếm Môn coi như may mắn
xuất hiện người như vậy, rõ ràng giá trị cao hơn Kiếm Chi Tử rất nhiều.
Rốt cuộc Ngũ Thiệt Địa Ngục đi đến tận cùng, tiếp theo là đầu não.
Tiến vào khối đầu não, phát hiện nó sáng hơn khối khoang miệng chút
nhưng chỉ là một chút ánh sáng mà thôi. Vào khối đầu não rồi phát hiện
nó khá là lớn, không nhỏ hơn khối khoang miệng, không gian khó mà tính
được.
Nhưng khói này không có đầu lưỡi tập kích, an toàn chút.
Chờ đã, đây là cái gì?
Lục Nguyên phát hiện trong không trung có một số vật quái lạ, ví dụ
đằng trước một ít vật đông lại màu trắng. Hắn tới gần nghiên cứu kỹ, tay ấn lên phát hiện rất cứng, cảm thấy quen thuộc rồi lại xa lạ. Phong
Minh Ý và Hoành Trảm theo bên cạnh.
Phong Minh Ý nhìn Lục Nguyên xem vật quái dị này thì giới thiệu:
- Đây là tủy não.
Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:
- Tủy não?
Phong Minh Ý nói:
- Đúng vậy, là tủy não, tủy não của hỗn độn văn minh thú.
Lục Nguyên nghe vậy thì mừng rỡ. Hắn đã nghĩ ra cách từ thế giới cảnh cửu tầng xông lên thế giới cảnh thập tầng, đang cần tìm các mặt tế bào
của hỗn độn văn minh thú, bao gồm cả tế bào đầu óc, không ngờ tùy tiện
đụng phải tủy não. Hắn muốn rút nó đi nhưng phát hiện dù dùng pháp lực
hay trường kiếm đều không thể làm tủy não nhúc nhích chút nào.
Phong Minh Ý cười khổ nói:
- Hỗn độn văn minh thú năm đó là cảnh giới chủ văn minh, hơn nữa
luyện kỷ nguyên kỳ công Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết, dù là người văn minh cảnh cũng không thể phá hỏng di thể của nó một chút nào, ngươi càng không
làm được.
Lục Nguyên lấy làm lạ hỏi:
- Vậy lần trước làm sao lấy được Hỗn Độn Thiệt Tinh?
- Rất đơn giản, vì một chút Hỗn Độn Thiệt Tinh đó đầu tiên là tự sinh ra biến đổi, xuất hiện Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, tương đối suy yếu tinh hoa trong đó cho nên ngươi mới lấy được một chút Hỗn Độn Thiệt Tinh. Luyện
Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết ngẫu nhiên tách ra một chút, sản sinh loại sinh
linh như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.
- Chúng ta muốn chủ động lấy đi một chút xíu, không đụng phải loại như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì không còn cách nào khác.
Nghe Phong Minh Ý giải thích thì Lục Nguyên mới xem như hiểu, thì ra là thế.
Nếu không thể đụng tủy não nơi này, Lục Nguyên tiếp tục tiến lên, tuy nhiên con đường quá yên tĩnh đi. Lúc trước đều nói chân chính đào thải
người có ba cửa, một là hư không đường bên ngoài Văn Minh Thánh Địa, hai khoang miệng đầu lưỡi trước đó, ba là đầu não này. Sao bây giờ không
gặp được gì hết vậy?
Không biết từ khi nào gió nổi lên.
Không đúng, chờ đã, gió thổi vào người tại sao không là thân thể lạnh mà là linh hồn băng giá? Lục Nguyên kinh ngạc.
Ngoái lại nhìn, phát hiện Hoành Trảm, Phong Minh Ý đều bộ dạng cực kỳ nghiêm trọng như đang chống đỡ cái gì.
Lập tức lại là cơn gió, gió lớn hơn vừa rồi.
Gió to rít gào!
Khoan, Lục Nguyên rốt cuộc hiểu, cái này không phải là gió to rít gào gì mà là gào thét thần hồn đại phong.
Phong Minh Ý gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây chính là thần hồn phong bạo. Cửa đầu não thường hay thổi gió, giống như đầu lưỡi ở khoang miệng vậy.
Phong Minh Ý nói:
- Nhưng cửa này chắc ngươi qua nhẹ nhàng, vì thần hồn của ngươi thủ
hộ quá lợi hại. Lúc trước ngươi đấu với Hoang Chi Tử, ngay cả thần hồn
công kích mạnh nhất của Hoang Chi Tử mà còn không làm gì được thần hồn
thủ hộ của ngươi, cho nên cửa này ngươi sẽ bình yên độ qua, chúng ta thì thảm rồi.
Thì ra là vậy. Mắt thấy gió ngày càng to, Phong Minh Ý, Hoành Trảm
tốt xấu là đồng bạn tạm thời của mình, Phong Minh Ý còn tặng cho mình
một con phong chi tinh linh đỉnh cấp, vậy nên Lục Nguyên phát ra luồng
sáng trắng bảo vệ ba người. Ban đầu văn tự chính tự cực kỳ có ích.
Gió! Gió thật lớn!
Thần hồn phong bạo rít gào đến!
Gió thần hồn kịch liệt thổi lòng người lạnh lẽo, thần hồn bị tổn hại.
Lục Nguyên dựng lên ánh sáng trắng hơi bảo vệ Phong Minh Ý, Hoành
Trảm. Ban đầu văn tự chính tự về thần hồn thủ hộ đúng là rất mạnh, khá
xuất sắc. Đương nhiên chỉ hơi giúp ích thôi chứ không giúp được nhiều,
đa phần do hai người liều mạng.
Vốn Phong Minh Ý và Hoành Trảm đều là hạng xuất sắc, nhưng trước đó
không lâu bị Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ lăn qua lộn lại, bị thương không nhẹ
Giờ thì tinh thần mệt mỏi, nếu không đã không cần Lục Nguyên dùng ánh
sáng trắng giúp đỡ.
Lục Nguyên, Phong Minh Ý và Hoành Trảm, ba người cùng nhau bay trong
não hỗn độn văn minh thú. Đầu não to lớn, không biết là mấy ức vạn dặm.
Lục Nguyên nói:
- Khu khoang miệng có một Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, vậy khu đầu não chắc sẽ không là loại hỗn độn não chủ gì đi?
Phong Minh Ý gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng là có một cái nhưng không gọi là hỗn độn não chủ mà
là Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ. Trong khoang miệng có đầu lưỡi, trong đầu
não thì có tủy não, có tư tưởng, bản chất tư tưởng thật ra chính là một
loại thần hồn. Vị này là trong đầu não trải qua vô số năm tháng mới sinh ra.
- Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, gặp phải nó xác suất chạy trốn là một phần vạn, thần hồn công kích của nó đáng sợ đến cực điểm.
- Xác suất Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chết là không, từ trước nay chưa từng chết, so với Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ còn khó giết. Hỗn Độn Ma Thiệt
Chủ tốt xấu có thực thể, giết thực thể là thành công, còn Hỗn Độn Não
Phong Bạo Chủ thì không có thực thể, một khi bị thương sẽ hóa thân hàng
ức vạn, ai mà giết được nó.
- Cửa đầu não này nếu không gặp phải Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, dựa
vào pháp lực thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng thì nguy
hiểm không lớn. Đương nhiên nếu không gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì
thế giới cảnh thất tầng, thế giới cảnh bát tầng ở trong đầu não cũng rất dễ bị đào thải, gió thần hồn thủ hộ quá sắc bén.
Lục Nguyên nhìn nhìn, nói:
- Nhưng cửa trước chúng ta gặp Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì chắc cửa này sẽ gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ?
Phong Minh Ý nói:
- Chắc là không xui như vậy đi.
Lục Nguyên ở trong lòng rất muốn thử. Không sai, mình muốn đụng tới
Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, lúc trước nghĩ ra cách trùng kích thế giới
cảnh thập tầng thôi, giờ góp nhặt Hỗn Độn Thiệt Tinh rồi, theo lý thì
chỗ Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chắc sẽ có Hỗn Độn Não Tinh. Thứ này rất
có ích cho mình trùng kích thế giới cảnh thập tầng.