Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 864: Chương 864: Độn thổ(hạ)




Mọi người thầm nghĩ bây giờ Lục Nguyên còn đang học độn địa thuật, xem ra lần kết tinh phòng ngự rễ cây này không lấy được rồi. Ai nấy bắt đầu chui xuống đất, rất nhanh trên mặt đất chỉ còn một mình Lục Nguyên, ngẫu nhiên có một, hai người ló đầu khỏi đất.

Đương nhiên người óc thu hoạch cực kỳ ít ỏi.

Kết tinh phòng ngự dưới đất vị trí không cố định, hơn nữa sâu cạn cũng không biết.

Đương nhiên mọi thứ chỉ có thể bằng vào vận may của mình.

Vậy nên muốn có thu hoạch không phải chuyện dễ.

Đám người này chui ra khỏi mặt đất thấy Lục Nguyên vẫn đang luyện độn địa thuật, hơn nữa luyện hoài không thành công thì cất tiếng cười to.

Cha nó! Lục Nguyên chửi một tiếng, vẫn chưa thành công.

Dường như là nhờ tiếng chửi đó, lại một lần dùng độn địa thuật, hét một chữ độn, vèo một tiếng chui tọt vào lòng đất. Cảm giác này là gì! Lục Nguyên phát hiện thân thể tiến vào một hoàn cảnh tuyệt đối xa lạ. Bốn phái là bùn đất tối đen ấm áp dính nị, đây chính là ảm giác độn địa thuật ư?

Trong lòng Lục Nguyên dâng lên tự hào, thật không dễ dàng, mình rốt cuộc nắm giữ độn địa thuật. Khó được luyện thành một pháp thuật, người khác luyện pháp thuật không khó chứ mình thì vô vàn khó khăn, cảm giác nắm giữ pháp thuật so với nắm giữ một loại kiếm ý càng khiến người muốn khóc.

Lục Nguyên chui vào lòng đất rồi bắt đầu đi tìm kết tinh phòng ngự rễ cây.

Nhưng mà muốn trong nơi tối tăm này tìm kết tinh phòng ngự rễ cây không phải chuyện dễ, nó quá tối, hành động khó khăn, dù dùng độn địa thuật nhưng muốn tự do hoạt đọng như trên đất liền là không thể nào. Lục Nguyên cảm giác hành động không nhanh, càng xuống dưới lực cản càng lớn, càng khó khăn.

Thì ra ở dưới đất muốn tìm kết tinh phòng ngự rễ cây là khó đến vậy, hèn chi lúc mình luyện tập độn địa thuật trên mặt đất thấy rất nhiều người chui lên, đám người đó đa số là hai tay trống trơn không được gì cả, thật khó khăn.

Thêm nữa Lục Nguyên cảm giác dù là dùng độn địa thuật cũng bị hạn chế. Ngươi dùng độn địa thuật là có thể qua lại dưới đất không bị ngăn cản nhưng pháp lực không ngừng tiêu hao, cái này không đáng lo, vì pháp lực vân hệ của mình luôn là lấy miên mật du trường kiến trường.

Thôi được, lại nói trở về.

Làm sao tìm kết tinh phòng ngự rễ cây đây? Ở dưới đất rất khó khăn.

Lục Nguyên đang vừa nghĩ vừa nhúc nhích thì bỗng phát hiện một cây rễ cây! Tìm ra rễ cây và tìm rễ cây kết tinh là hoàn toàn khác nhau. Rễ cây dễ tìm, rễ cây kết tinh thì không dễ chút nào. Rễ cây kết tinh không phải bám trên cây, một khi vỡ ra thì sẽ bay tán loạn.

Chờ đã!

Đối với người khác là rễ cây dễ tìm, rễ cây kết tinh khó tìm.

Đối với hắn thì không phải như vậy, vì hắn có tiểu nhân quả thiết tắc, tiểu nhân quả thiết tắc không chỉ rùng trong chiến đấu. Rễ cây là nhân, rễ cây kết tinh là quả.

Tiểu nhân quả thiết tắc đương niên không có khả năng chân chính có tác dụng như nhân quả thiết tắc, thậm chsi có thể mở rộng tình cảm quá khứ của người, thậm chí trực tiếp đánh chết người lúc còn nhỏ, nhưng đụng phải dưới tình huống nhân như rễ cây, muốn quả như rễ cây kết tinh thì không khó khăn.

Nghĩ thông điều này, hắn lấy ra tiểu nhân quả thiết tắc, rất nhanh cảm ứng một khối kết tinh phòng ngự ở, chắc là cách phía đông nam, cỡ mười lăm dặm. Lục Nguyên lập tức dùng độn địa thuật đi qua, nhanh chóng tìm thấy kết tinh phòng ngự.

Lập tức lại đụng phải một gốc rễ cây, dùng tiểu nhân quả thiết tắc tìm chỗ kết tinh phòng ngự rễ cây, rất nhanh tìm ra khối thứ hai. Khối kết tinh phòng ngự này khá lớn, xem như kiếm được món lời nhỏ.

Lục Nguyên tiếp tục tìm dưới đất, mới bắt đầu vì không biết độn địa thuật mà lãng phí nhiều thời gian, nhưng lập tức dùng tiểu nhân quả thiết tắc kết hợp độn địa thuật, điên cuồng vớt kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất.

Lục Nguyên ở dưới đất phát hiện độn địa thuật khá thú vị, xem ra kiếm thuật có chỗ đặc biệt của nó, pháp thuật có điểm đặc biệt của nó, mọi thứ có sở trường riêng. Tựa như kiếm thuật tuyệt đối không thể đem thân thể giấu trong đất di chuyển vậy.

Rốt cuộc sắp tới lúc rồi.

Cái gọi là sắp đến lúc không phải nói kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất bị kiếm hết, cái loại giấu dưới đất này không ai dám khẳng định tìm đủ hết, chỉ là đa số bị kiếm hết, hơn nữa kết tinh phòng ngự lá cây sắp vỡ ra, mọi người cần chuẩn bị, chờ lát nữa là kết tinh phòng ngự lá cây cuối cùng.

Đây chính là màn kịch chính.

Lục Nguyên đã tới ngoài mặt đất.

Khi hắn nhô lên thì khiến mọi người kinh ngạc.

Đúng vậy, mọi người đúng là không ngờ nổi.

Ban đầu mọi người thấy Lục Nguyên đang học độn địa thuật, học rất buồn cười, một độn địa thuật đơn giản mà học mấy chụcc lần không xong, hơi buồn cười thật. Mọi người tạm thời vui thôi, vì biết kiếm thuật của Lục Nguyên bá đạo, yếu về pháp thuật cũng không có gì. Nhưng lần này Lục Nguyên không học tốt độn địa thuật, mất rất nhiều thời gian, e rằng không được bao nhiêu kết tinh phòng ngự dưới đất.

Kết quả Lục Nguyên từ dưới đất lao lên cao, dưới lòng bàn chân đạp ánh sáng xanh, cỡ một trăm bảy mươi trượng, xem ra hắn góp nhặt nhiều kết tinh phòng ngự rễ cây lắm đây, chỉ kém hơn Kiếm Ngục, Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, đã vượt xa những người khác.

Bây giờ Lục Nguyên cảm thấy mình cần phải kiểm kê chiến lợi phẩm.

Lục Nguyên dùng thần thức len vào đỉnh đầu khánh vân, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.

Kiểm kê rồi phát hiện một chuyển.

Kết tinh phòng ngự dù là thân cây, nhánh cây, rễ cây tác dụng đều cùng loại, dùng để ổn định không gian bản thân. Lục Nguyên ba lần biểu hiện không tệ, đoạt được không ít kết tinh phòng ngự, đứng sau đám Kiếm Hùng, Kiếm Ma, kết tinh phòng ngự tỏa ra ánh sáng xanh nhạt khắp đỉnh đầu khánh vân, cùng ánh sáng xanh của linh thạch nổi bật cho nhau.

Đỉnh đầu khánh vân vẫn là hơi nhỏ chút, Lục Nguyên nghĩ, sớm luyện thành không gian mới là lẽ phải.

Lục Nguyên kiểm kê so sánh kích cỡ mình sắp ngưng tụ thành không gian, phát hiện bản thân có được kết tinh phòng ngự trông khá nhiều, nhưng so với ngưng tụ thành không gian lại nhỏ hơn rất nhiều, bây giờ tối đa miễn cưỡng đủ phân nửa, rắc rối quá.

Xem tình hình này, Lục Nguyên đáy lòng suy tư, tiếp theo phải càng cố gắng có được nhiều kết tinh phòng ngự hơn, để lần này kết thúc rồi có thể tới hỗn động cảnh tứ tầng.

Mình không muốn chờ năm mươi năm nữa mới đến hỗn động cảnh tứ tầng.

Quả thật năm mươi năm không tính dài lâu.

Trên con đường tu hành dài dằng dặc, tính theo số ngàn năm, vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm, năm mươi năm bình thường có là gì?

Nhưng có thể nhanh chóng tăng lên thì cần gì vô vị chờ năm mươi năm?

Dù gì mình tu hành không phải con đường bằng phẳng, đằng trước còn có Kiếm Đạo Bát Cực, Kiếm Chi Tử.

Lục Nguyên tỉnh táo lại.

Lúc này trong tầng thứ hai kiếm đạo thụ mọi người đều chà tay.

Thái Sử Bi nói:

- Lục sư đệ, tiếp theo là kết tinh phòng ngự lá cây. Kết tinh phòng ngự lá cây có số lượng nhiều nhất, cho nên mỗi người đều có phần, số lượng thật là đếm hoài không hết. Hơn nữa kết tinh phòng ngự lá cây sẽ rơi cùng với lá cây, ngươi chỉ có đâm trúng một mảnh lá cây mới được đến một kết tinh phòng ngự.

- Chỗ này phải xem ai nhanh hơn, càng nhanh, kiếm pháp càng chuẩn thì được đến kết tinh phòng ngự lá cây càng nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.