Vừa tiên vừa hiệp, đây là năm đó sư phụ Lý Nguyên Bạch dạy bảo, Lục Nguyên luôn ghi nhớ trong lòng.
Lục Nguyên luôn muốn sinh hoạt tiêu dao, nếu đụng phải yêu ma thì cũng trảm yêu trừ ma giống hệt như năm xưa.
Đúng vậy, tuy rằng mấy năm nay bôn ba lúc nghỉ lúc động.
Nhưng thiếu niên năm đó ở Hoa Sơn lười biếng mà chính nghĩa chưa tàng thay đổi.
Huyết Thần Vương giết nhiều người như vậy, luyện thành các loại tà công lấy máu làm chính.
Người như vậy tuyệt đối tính làm yêu ma, cho nên mình phải trảm yêu trừ ma.
Một kiếm này, chính là nhất kiếm ra khỏi vỏ.
Tiên hiệp nhất kiếm!
Tiên hiệp nhất kiếm này mình luôn tu hành, tuy rằng không nằm trong thượng
cổ kiếm đạo nhưng tuyệt đối tính là kinh thần nhất kiếm.
Đối mặt
tiên hiệp nhất kiếm, Huyết Thần Vương dù trọng thương vẫn gọi ra biển
máu mênh mông, nhưng thế của gã sớm hết, bị tiên hiệp nhất kiếm không
chút nương tình xuyên qua biển máu, cũng đâm xuyên linh hồn gã.
Dưỡng Ngô tiên kiếm!
Ngừng ở giữa Lục Nguyên và Huyết Thần Vương.
Huyết khí toàn thân Huyết Thần Vương còn muốn không ngừng tằm ăn kiếm của Lục Nguyên, gã có một môn Huyết Di đại pháp, nếu trọng thương có thể dùng
máu chuyển qua thân hình đói phương rồi chiếm linh hồn. Nhưng kiếm của
Lục Nguyên vốn là kiếm chính khí, tiên hiệp nhất kiếm càng là khắc tinh
của tà ma. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dưới tình huống như thế, Di Huyết đại pháp cách cuối cùng của Huyết Thần Vương vô dụng.
Huyết Thần Vương chỉ có thể trơ mắt nhìn sức sống và linh hồn của mình từng
chút một tan biến, gã muốn lấy huyết quang tản ra bỏ trốn. Nhưng bên
trên tiên hiệp nhất kiếm tản ra ánh sáng trắng vô tận biến thành lửa
trắng rực cháy, chặn huyết quang chặt chẽ, lửa không ngừng đốt cháy. Nếu không phải Huyết Thần Vương đụng tiên kiếm có thuộc tính chính khí như
của Lục Nguyên thì gã có thể lấy Huyết Di đại pháp, huyết ảnh phân hình
cái gì trốn thoát một mạng, coi như là công lực giảm nhiều cũng không
tới mức tiêu đời. Nhưng cố tình gã xui xẻo gặp phải Lục Nguyên, xui xẻo
gặp phải hắn dùng tiên hiệp nhất kiếm làm chiêu kết thúc.
*Xèo xèo!* tà huyết nhấp nháy, giãy dụa, vặn vẹo. Nhưng cuối cùng hoàn toàn tan biến.
- A!
Huyết Thần Vương hét thảm, hồn phi phách tán, cuộc đời đầy tội ác của gã rốt cuộc đi tới kết.
Chủ Huyết Môn Huyết Thần Vương, cấp thiên tôn mạnh mẽ như vậy mà hoàn toàn
chết, chết trong tay Lục Nguyên, cũng là cấp thiên tôn thứ nhất bị hắn
giết.
Tất cả người đứng xem đều không kịp phản ứng.
Ban đầu Lục Nguyên nói mười kiếm thắng Huyết Môn thì mọi người cho rằng trò cười.
Nhưng tiếp theo đầu tiên Lục Nguyên ra kiếm ngũ, duy kiếm! Một kiếm này là
cường kiếm điển hình, khiến mắt người sáng lên. Tiếp theo là kiếm lục,
nhiếp thiên! Một kiếm này càng đem ý công binh toàn bình thiên đại lục
hút vào kiếm, chém ra, mạnh hơn kiếm thứ nhất nhiều.
Đến kiếm thứ ba, kiếm thất, tiểu kiếm giới thì dùng nó đánh bại cường chiêu huyết thế giới của Huyết Thần Vương.
Ba kiếm đầu một lớp so với một lớp cao trào, nhưng ba kiếm đầu mạnh như
vậy thì mặt sau có mạnh hơn không? Loại hí thế này có kéo dài tiếp được
không?
Kết quả là tất cả đã sai, khí thế thật sự kéo dài xuống.
Kiếm thứ bốn, kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Một kiếm này, ngàn tuyệt
chiêu bùng phát trong một kiếm, kiếm thuật cao trào và không khí cao
trào cùng ập đến.
Rồi hai kiếm sau, kiếm linh, xuyên tâm nhất kích và tiên hiệp nhất kích đều là kiếm pháp kết thúc.
Toàn tiết tấu của Lục Nguyên vô cùng hoàn mỹ.
Đám người đứng xem mắt sáng ngời, rất nhiều người ghi nhớ một chuỗi cái tên của Lục Nguyên. Lục Nguyên trong cuộc chiến xếp hạng môn phái dùng đến
hàng loạt kiếm chiêu, ví dụ như kiếm linh, xuyên tâm nhất kích! Kiếm
nhị, thủ hộ! Kiếm tam, Vong Trần! Kiếm tứ, không! Kiếm ngũ, duy kiếm!
Kiếm lục, nhiếp thiên! Kiếm thất, tiểu kiếm giới! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất!
Những kiếm pháp này thật là tuyệt diệu.
Bộ kiếm pháp này từ đâu đến?
Tuyệt đối không phải từ Kiếm Môn, Kiếm Môn sẽ không có kiếm pháp đáng sợ như vậy! Nếu có thì sớm lan truyền ròi.
Vậy thì kiếm pháp này từ đâu ra? Chắc không phải do Lục Nguyên tự mình sáng tạo chứ? Chắc không thể nào đâu. Bộ kiếm pháp này quá mạnh, chắc là
tuyệt học của kỷ nguyên trước để lại, nếu không thì chắc chắn không mạnh như vậy.
Đám người đó không biết đây là kiếm pháp Lục Nguyên tự
sáng tạo ra, cũng sẽ không ngờ hắn còn cso một kiếm càng mạnh hơn, kiếm
cửu, thất tình chi kiếm!
- Khụ khụ!
Lục Nguyên bỗng ho dữ dội.
Lúc này mọi người mới nhớ tới cuộc chiến còn chưa kết thúc.
Không sai, Huyết Thần Vương đã chết, nhưng Huyết Môn còn bốn trăm chín mươi
chín người. Thế giới cảnh còn có một trăm chín mươi chín người, mà Lục
Nguyên tổng cộng chỉ dùng được mười kiếm, bây giờ hắn đã dùng sáu chỉ
còn lại bốn mà thôi. Bốn kiếm không khả năng giết sạch bốn trăm chín
mươi chín người. Huyết Môn. Một là vì Lục Nguyên bị thương ngày càng
nặng, hai là Huyết Môn còn lại cao thủ có sáu là thế giới cảnh lục tầng.
Lục Nguyên không thể thì Kiếm Môn càng bó tay. Những người Kiếm Môn còn lại quá yêu. Trình đột cỡ Kiếm Diệt lão tổ như vậy Huyết Môn có cỡ mười hai mươi người. Đại môn phái nội tình sâu, không khả năng môn chủ chết toàn bộ người còn lại nhận thua.
Cho nên trận chiến này không kết thúc, Kiếm Môn đối mặt cục diện vẫn khá nguy hiểm.
- Còn dư bốn kiếm.
Trong Huyết Môn một người đàn ông tuổi trẻ toàn thân huyết mị huyết bào bước
ra. Người đàn ông trẻ tuổi huyết bào mặt trắng bệch, mặc huyết bào, cách ăn mặc như vậy có thể dễ dàng lừa gạt trái tim các thiếu nữ, gã giống
như hoàng tử bóng đêm.
- Lục Nguyên, ngươi không có khả năng làm nên chuyện gì nhờ bốn kiếm đó, ngươi không thắng được.
Người đàn ông trẻ tuổi huyết bào mặt trắng bệch có danh hiệu là Hữu Huyết Vương, một trong phó môn chủ của Huyết Môn.
- Lần này xem ra vẫn là Huyết Môn chúng ta lấy được thắng lợi.
Người nói câu này là cô gái toàn thân trắng bệch. Cô gái cực kỳ cao quý, xa
ha, huyết sắc nghê thường, váy mỏng, dường như chỉ nhẹ chuyển là sẽ lay
động trái tim đàn ông trên đời, làm đàn ông tình nguyện cho ả hút máu.
Người này tên gọi Tả Huyết Vương, là một trong phó môn chủ của Huyết
Môn.
Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi là hai người
có quyền thế lớn nhất dưới tay Huyết Môn Huyết Thần Vương. Họ đều có tư
cách trùng kích thế giới cảnh thất tầng trở thành thiên tôn.
Đúng vậy, tuy Lục Nguyên liều mạng phấn đấu, liều mạng phản kích, phá Huyết
Thần Chi Cổ, chống đỡ được Vô Thượng Huyết Phách Châu, phá vỡ Huyết Chi
Kiển, giết chết Huyết Thần Vương cấp thiên tôn nhưng hắn bị thương quá
nặng, chỉ có thể dùng bốn kiếm cuối. Đối thủ của hắn còn có bốn trăm
chín mươi chín người, thực lực Kiếm Môn lại quá yếu. Kiếm Môn cho dù ở
thời kỳ đỉnh cao so với Huyết Môn vẫn kém quá xa. Một là Vô Thượng Đại
Giáo bình thường, một là mười môn phái mạnh nhất, chênh lệch không xa
sao được?
- Khụ khụ.
Hộc ra ngụm máu xong tay Lục Nguyên ấn trên chuôi kiếm, nói:
- Không sai, bây giờ thể lực của ta tối đa có thể dùng bốn kiếm, điểm này các ngươi không sai, nhưng ai nói ta thua? Kiếm Môn làm sao thua?
Hữu Huyết Vương Cam Đạo nhìn Lục Nguyên, nói:
- Bây giờ thế cục quá rõ ràng, Lục huynh cũng là anh tài thiên hạ, nên hiểu đạo lý kia chứ.