Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 784: Chương 784: Giết Nhâm Độc(hạ)




Lúc Lục Nguyên đánh chết Nhâm Độc có quét thần niệm, biết vật gã quý giá đa số đặt trong Ma Bảo Lâu trên Ma Mộc Nhai. Ma Bảo Lâu có tầng tầng cấm pháp, nhưng đẳng cấp cấm pháp cỡ đó đâu ngăn được Lục Nguyên? Hắn dễ dàng phá cấm pháp, nhiều báu vật Ma Bảo Lâu hiện ra trước mắt. Nhưng cái gọi là báu vật Tấn quốc không khiến Lục Nguyên để ý.

Tay động, một quyển sách vào tay, sách tràn ngập mũi máu gay mũi, mặt trên viết bốn chữ to 0h. Lục Nguyên lật ra nhìn, môn hóa huyết đại pháp cũng có chỗ hay, một số pháp môn bây giờ hắn hắn kjhas thích dùng, nhưng trong đó cách ra tay tàn nhẫn ác độc, cực kỳ độc ác. Pháp môn như vậy không nên để lại trên đời. Tay hắn bốc ngọn lửa, đem đệ nhất ma công Tấn quốc hóa huyết đại pháp đốt thành tro tàn, chính thức biến mất trong Tấn quốc.

Đưa mắt nhìn, đằng sau nhiều báu vật, vô số huyết xích giăng ngang, từng dây huyết xích khóa ở cuối một dặm, ước chừng có trên ngàn huyết xích. Mỗi một sợi xích máu đều tràn ngập tà ác, máu me, hơi thở ác độc. Nhưng sâu trong ngàn huyết xích tỏa ra ánh sáng nhạt, ánh sáng cho người cảm giác cực kỳ dễ chịu.

Lục Nguyên đưa tay lên đánh ra rượu hỏa. Rượu hỏa là ngọn lửa lúc hắn rảnh quá tu luyện ra. Kiểu lửa này nếu ở trạng thái bình thường thì uy lực cũng thường thường, nhưng một khi vô tướng chi long chuyển hóa thành pháp lực tửu kình rót vào trong, ngọn lửa này sẽ khá là đáng sợ.

Chớp mắt rượu hỏa đốt cháy, đốt sạch hơn một ngàn huyết xích.

Bên dưới hơn một ngàn huyết xích xuất hiện một tấm bia đá to lớn. Trên tấm bai đá khắc đầy tên, từng đợt hơi thở vô cùng dịu dàng tỏa ra. Trên những cái tên, tòa bia đá dường như có hơi thở khiến người rất dễ chịu.

Đây chính là Vạn Gia Sinh Phật bia.

Tay Lục Nguyên vuốt Vạn Gia Sinh Phật bia, vô số ý niệm xông vào óc. Lục Nguyên đã biếtlai lịch của Vạn Gia Sinh Phật bia, đây là thật lâu trước kia có một người bình thường, nói người bình thường này đúng là bình thường, nhưng bất bình thường là gã không ngừng làm việc thiện, có thể giúp đỡ thì sẽ giúp. Cả đời gã không biết bao nhiêu người được gã giúp đỡ, lúc đó dân gian có ca dao rằng: 'Phúc tinh nhất lộ chi ca dao, sinh phật vạn gia chi hương hỏa.' Đến lúc người này chết, người khắp nơi được gã giúp đỡ cùng tụ tập lại, trên một khối bia đá khắc tên của họ, trở thành chí bảo Vạn Gia Sinh Phật bia.

Người thường đích thực không có lực lượng, nhưng vô số người thường ôm tấm lòng cảm ơn có thể ngưng tụ thành Vạn Gia Sinh Phật bia.

Năm đó Nhâm Độc được đến khối Vạn Gia Sinh Phật bia này, lấy thiện luyện ác, phản nghịch ngược lại, thành tựu to lớn, dựa vào nó đặt nền móng đệ nhất ma đạo.

Lục Nguyên ngồi xếp bằng, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

Trong đầu hắn vô số thiện niệm tụ tập một chỗ. Năm đó cái người Vạn Gia Sinh Phật làm ra thật nhiều việc thiện, ngưng tụ trong lòng, có thiện hỗ trợ, có thiện giúp người, có thiện liên nghĩa, có ân giúp nhiều người sống, có đức cứu mạng nhiều người, thật nhiều công đức tập trung trong đầu Lục Nguyên.

Loáng thoáng Lục Nguyên cảm giác mình chạm tới mép thiện kiếm ý, nhưng chỉ là mép mà thôi, không chân chính lĩnh ngộ được, đây là tại sao?

Bỗng nhiên đầu lóe tia sáng, mình luôn chỉ đứng xem, không thể chân chính tạo ra thiện.

Thiện của mình, dường như mình không làm điều tốt gì nhiều.

Không lẽ muốn mình làm thật nhiều điều tốt mới lĩnh ngộ ra thiện của mình? Tốt thôi, tính mình lười biếng, làm một, hai hay một trăm đều được, nhưng giống như Vạn Gia Sinh Phật, một ngàny một thiện kéo dài vài chục năm thì quá khó.

Lục Nguyên nghĩ đến thiện kiếm ý của mình khi nào sẽ thành thì tin tức đang nhanh chóng lan truyền khắp Tấn quốc.

- Cái gì? Độc Thiên Nhất Đế chết rồi?

- Sao có thể? Độc Thiên Nhất Đế hùng tài đại lược, bất phàm, trừ Chu Thanh Huyền ra còn ai có thể làm gì được hắn? Mà Chu Thanh Huyền luôn ở trong Hoa Sơn không bước ra, hắn ở Tấn quốc coi như vô địch.

- Nhân vật vô địch như vậy sao ai giết được hắn chứ?

- Hoa Sơn Lục chưởng môn, chẳng phải hắn ở trung ương thiên triều sao?

- Nói nhảm, khi đó Thanh Thành tiên môn, Võ Đang tiên môn, Hoa Sơn tiên môn, nhiều người đều thấy Lục chưởng môn xuất hiện.

- Nhưng dù là Lục chưởng môn, mười năm trước hắn thua xa Nhâm Độc, mười năm ở trung ương thiên triều dù tiến bộ nhiều hơn cũng không khả năng thắng Nhâm Độc chứ?

Một người chính mắt thấy nói:

- Ngươi hoàn toàn sai rồi, Lục chưởng môn dễ dàng thắng Nhâm Độc, diệt sát hắn. Cái gì Kinh Hoàn Chân, Kiều Phi Độ, những ma đầu chúng ta nghe tên biến sắc ở trong tay Lục chưởng môn chỉ một chiêu bị bóp chết, đơn giản như bóp con kiến. Khi đó ta có mặt chính mắt thấy, đã ghiền thật.

Mọi người kinh ngạc Nhâm Độc chết nhanh như vậy, cách cục mặt đất cũng biến đổi, cùng thời gian, thế lực ma đạo Ma Mộc Nhai bị xóa sạch không còn một mống, thiên hạ trở về bình tĩnh không còn đại chiến, đi hướng thái bình thịnh thế, cũng là hiển nhiên.

Khi thiên hạ đi hướng thái bình, vô số tín niệm tuôn ra hướng về Lục Nguyên.

Lục Nguyên cảm giác thiện của mình, thiện của Vạn Gia Sinh Phật là thiện, hắn trừ bỏ Nhâm Độc là mặt thiện khác ra, chém chết Nhâm Độc, khiến nhiều sinh linh miễn cho chiến tránh, miễn chết vào tay ma đạo. Ma đạo đáng sợ, âm độc, lấy người sống luyện công không hiếm thấy.

Mỗi người có thiện của mình.

Làm thiện như vậy, thiện kiếm ý của mình sắp thành.

Trên đỉnh đầu bay lên một tấm phù chú lớn gấp năm lần bình thường, mặt trên là thượng cổ văn tự thiện.

Đây là loại kiếm ý thứ chín mươi.

Lục Nguyên ngồi xếp bằng trên Hoa Sơn, dựa vào đánh chết Nhâm Độc được vô số cảm ơn, hành thiện như vậy rốt cuộc lĩnh ngộ thiện chi thiên địa pháp tắc.

Thiện có ngàn vạn loại, dù chọn thứ nào, chỉ cần tạo thành đại công đức là có thể lĩnh ngộ thiện chi thiên địa pháp tắc.

Lục Nguyên ngồi ngay ngắn tại đó, cảm ngộ các loại thiện.

Tiếp theo đương nhiên là lĩnh ngộ thiện và ác khắc chế nhau. Chỉ có lĩnh ngộ quan hệ thiện và ác khắc chế nhau mới chân chính ngộ ra bát âm bát dương.

Thiện và ác rốt cuộc là quan hệ gì?

Lục Nguyên rơi vào suy tư.

Trong đầu hắn xẹt qua các loại thiện, có thiện của Vạn Gia Sinh Phật, có thiện giết chết một ma cứu sinh linh một quốc, cũng có vô số ác xẹt qua đầu. Đó là tội ác vô biên hải, tội ác dương, tội ác nguyên, trong vô biên tội ác nguyên thậm chí cảm giác kẻ do vô tận tội ác tổ thành.

Các loại thiện, các loại ác xẹt qua óc.

Trong đầu Lục Nguyên, tận cùng xuất hiện vạn ác nguyên, cái loại vạn ác nguyên này chỉ nhìn một cái là điên cuồng nẩy mầm, bình thường bị trấn áp giờ hắn nhớ đến thì sẽ điên cuồng trào dâng, muốn lấy vô biên tội ác bao trùm Lục Nguyên vào trong. Lúc này, bầu trời ảo trong đầu bùm một tiếng rơi xuống tấm bai đá, chính là Vạn Gia Sinh Phật bia. Chỉ riêng Vạn Gia Sinh Phật bia không trấn áp được, lại bùm một tiếng, rơi xuống bia đá khác, bên trên viết hai chữ trừ ma.

Hai tấm bia đá ảo ở trong đầu đè ép vô biên tội ác.

Không đúng, không phải đè ép.

Hai bia đá ảo và khí tội ác hình thành cân bằng huyền diệu.

Giờ phút này, Lục Nguyên ngộ ra tù.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.