Sư phụ của gã là chủ ma chi văn minh, cũng là hạng chủ văn minh, nhưng
rồi Ma Chi Tử lập tức thấy chủ thái cổ văn minh đầu trọc vạm vỡ.
Chủ thái cổ văn minh âm trầm cười, nói:
- Tiếp tục mắng đi.
Hoang Chi Tử không hiểu gì cả, hai phế vật Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử ở đây làm gì?
Chủ thái cổ văn minh nói:
- Bây giờ xin Mệnh Lý phó chủ văn minh hãy thi triển đoạt vận kỳ thuật.
Mệnh Lý phó chủ văn minh gật đầu, chớp mắt lấy ra la bàn to lớn. La bàn rất
là to, bỏ năm người vào trong, la bàn nhanh chóng vận chuyển. Mệnh Lý
phó chủ văn minh tay động, Kiếm Chi Tử và Ma Chi Tử bị lão bắt chặt. Hai người chưa kịp phản ứng đã hét thảm, chết trong tay Mệnh Lý phó chủ văn minh.
Hai người cứ thế chết rồi!
Đây chính là hai Khí Vận Thất Tử!
Hoang Chi Tử ngây ngốc, mặc dù gã khinh thường Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử nhưng
không nghĩ tới hai Khí Vận Thất Tử chết đi. La bàn di chuyển.
Mệnh Lý phó chủ văn minh hét to:
- Hoang Chi Tử, bây giờ vận thần quy nhất, tâm trầm đan điền, chuẩn bị tiếp nhận khí vận của Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử!
Thì ra đoạt vận kỳ thuật của lão là một loại thuật di chuyển khí vận kỳ
diệu, đem khí vận của Kiếm Chi Tử và Ma Chi Tử chuyển lên người Hoang
Chi Tử. Hoang Chi Tử biết được rồi thì lòng mừng vui, khí vận càng mạnh
thì càng tốt mà. Khí vận liên miên nhập vào người Hoang Chi Tử. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Chủ thái cổ văn minh hét to:
- Bây giờ hoàn thành bước cuối trùng kích nửa bước văn minh cảnh đi!
Hiển nhiên thái cổ văn minh muốn dùng hết lực lượng khiến Hoang Chi Tử trùng kích nửa bước văn minh cảnh. Hoang Chi Tử thầm cười như điên, mình
không uổng là kỷ nguyên chi tử, mặc dù ngẫu nhiên ngoài ý muốn thua
trong tay Lục Nguyên nhưng lập tức khí vận bùng phát, thực lực tăng
nhiều, có một cổ văn minh dốc hết lực lượng giúp mình tăng lên tới văn
minh chi cảnh. Lục Nguyên à, những điều này ngươi không thể so sánh, ta
là siêu cấp văn minh nhị đại còn ngươi chỉ là đồ đê tiện.
Hoang Chi Tử nhe răng cười. Lục Nguyên, lần sau gặp ta chắc chắn là văn minh cảnh, ngươi sẽ bị ta bóp nát.
Chủ thái cổ văn minh và Mệnh Lý phó chủ văn minh xì xầm bàn chuyện.
Trên Thiên Bảng Ngọc Bia.
Thần thức của Lục Nguyên vẫn ở trong tân kiếm thế giới, đang định rời khỏi đây.
Sư Phi Tiên kêu lên:
- Chờ đã!
Lục Nguyên khựng lại.
- Ta luôn tự lập, Phi Tiên không thích thiếu ai, cho dù đối với Lục sư
huynh ngươi cũng là như vậy, nhưng một lần này Phi Tiên thiếu ngươi rất
nhiều.
Sư Phi Tiên nhìn Lục Nguyên, lạnh nhạt nói:
- Nhưng bây giờ ta chỉ là đại đạo cảnh, ngươi là đỉnh cao đại đạo cảnh lập tức
xông văn minh cảnh. Phi Tiên không có gì đáp lại người, cho nên chỉ đành đưa ra hai phần văn minh thần hoa của mình.
Lục Nguyên lắc đầu, nói:
- Cái này không cần, ta cứu ngươi là vì ngươi là người trong kiếm đạo, là sư muội của ta.
Sư Phi Tiên lạnh lùng đáp:
- Phi Tiên không thói quen thiếu nhân tình.
Nghe Sư Phi Tiên nói vậy thì Lục Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, đồng ý:
- Cũng được, hôm nay ngươi đưa hai phần văn minh thần hoa cho ta, đợi khi ta xông văn minh cảnh rồi sẽ cố gắng tìm ra các loại tài nguyên giúp
ngươi tu thành văn minh cảnh để trả lại hỗ trợ ngày hom nay.
Sư
Phi Tiên vén tóc sang bên lộ ra gáy ngọc. Lục Nguyên ấn tay vào cổ nàng, cảm xúc mềm mại. Lục Nguyên không khách áo, rút ra văn minh thần hoa
trong người nàng, nó giống hệt như của Loan Loan, đều là tinh thể tỏa
ánh sáng rực rỡ. Tinh thể hình sáu góc khá là xinh đẹp, mỗi một luồng ẩn chứa vô tận thiên đạo.
Lục Nguyên thầm nghĩ, bây giờ mình có nắm chắc trùng kích nửa bước văn minh cảnh rồi. Sư Phi Tiên là Loan Loan
cống hiến cho văn minh thần hoa tổng cộng tăng hai phần hy vọng xông văn minh cảnh, cầm chi văn minh có thể tăng một phần hy vọng, văn minh chi
thư tăng năm phần mười hy vọng. 'Bách Bại Chân Kinh' bây giờ mình luyện
được hơn một nửa, chắc có một hai phần mười xác suất. Vậy bây giờ giờ
vào vật ngoài xác suất trùng kích nửa bước văn minh cảnh của mình tổng
cộng hơn ba phần chưa tới bốn, tỷ lệ cũng khá cao rồi.
Hoặc là
mình có thể ngẫm nghĩ xem thử trùng kích nửa bước văn minh cảnh một lần. Lục Nguyên khoanh chân ngồi thầm vận thần thông, cảm ứng minh minh
thiên cơ. Lần cảm ứng minh minh thiên cơ này hắn phát hiện nếu bây giờ
trùng kích nửa bước văn minh cảnh thì cơ bản thất bại. Xem ra chưa phải
là lúc trùng kích nửa bước văn minh cảnh, nên kéo dài lâu chút nữa.
Lần này tranh chiến Thiên Bảng mình có được rất nhiều lợi ích, có thêm hai
phần khả năng trùng kích nửa bước văn minh cảnh, hơn nữa thu hai văn
minh chi thể vào tay. Hai người này rất có khả năng trùng kích nửa bước
văn minh cảnh, sau này mình phục hưng kiếm đạo sẽ tăng lên hai cao thủ.
Lục Nguyên phát hiện Sư Phi Tiên và Loan Loan kình nhau, hai người dường
như đã thói quen đối địch rồi. Lục Nguyên lấy công pháp đám người hắn
từng giết như Ngọc Hoàng Đại Đế, Phương Đồ ra chỉnh lý, giơ tay lên xuất hiện một tàng thư các.
Lục Nguyên nói:
- Hai ngươi bình thường có thể đi tàng thư các xem các loại công pháp.
Lục Nguyên lại giơ tay xuất hiện mấy chỗ, bên trong có rất nhiều quái thú,
đều là Lục Nguyên tùy tay tạo ra. Thực lực các quái thú không giống
nhau, đủ cách chiến đấu cả.
- Sau này các ngươi có thể đi tìm những quái thú này tu hành thực lực.
Bây giờ thần thông của Lục Nguyên vô cùng lớn, rộng vô tận, không giống bình thường.
Tạo núi lập biển không phải chuyện khó.
Hắn sáng tạo ra những thứ này để khiến hai người có tư chất tiến bộ, dù sao một văn minh không khả năng chỉ có một văn minh cảnh, cần phải trước
tiên bồi dưỡng. Giống như thế giới côn bằng của Côn Bằng Vương, bên
trong có điều điểu yêu cấp thế giới, hiển nhiên Côn Bằng Vương có làm
chuẩn bị rồi, giống Lục Nguyên giờ mới làm thì hơi muộn.
Lục Nguyên làm xong những điều này mới thong dong lại đứng trên Thiên Bảng Ngọc Bia.
Trên Thiên Bảng Ngọc Bia, cái tên Lục Nguyên đã xếp hạng hai Thiên Bảng,
hạng nhất Cổ Thủy chớp lóe lúc sáng lúc tối, tùy thời biến thành văn
minh cảnh rời đi.
Hắn tùy thời có thể ngồi vào ngai vàng hạng nhất Thiên Bảng!
Bây giờ gần Thiên Bảng Ngọc Bia có nhiều cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.
Ví dụ như hạng ba Thiên Bảng Mặc Sĩ Tịch Mịch, hạng năm Phương Truy Thủ,
hạng sáu Tư Đồ không không, hạng bảy Mộ Dung Hồng Lệ, hạng chín Vương
Sát Thiền. Hạng mười Vi Hồng Lâu, hạng mười một Tiêu Quan Tài.
Tiếp theo không nổi danh như mấy người trức, ví dụ hạng mười ba, mười bốn,
mười lăm, mười sáu và còn Tửu Tiên Nhân, Phi Vệ vân vân, và một ít xếp
hạng hơn hai mươi, hơn ba mươi mươi thậm chí hơn bốn mươi, tổng cộng có
hơn ba mươi người mà thôi.