Hồng hoang vạn binh có càng nhiều binh khí đâm hướng Lục Nguyên. Mồm đen to Lục Nguyên lấy ra vù vù vù vù két két két két răng rắc răng rắc nuốt hết sạch thật nhiều hồng hoang vạn binh.
Hoang Chi Tử cười nhạt, ngươi dám nuốt hả? Để ta xem coi ngươi nuốt được bao nhiêu.
Hoang Chi Tử đem hồng hoang vạn binh trên hồng hoang chiến xa phát huy đến mức tận cùng.
Mười thanh chớp mắt bị mồm khổng lồ nuốt mất, Hoang Chi Tử vẫn cười lạnh.
Một trăm thanh hồng hoang binh khí chớp mắt bị mồm khổng lồ nuốt mất, Hoang Chi Tử vẫn cứ cười lạnh.
Một ngàn thanh hồng hoang binh khí chớp mắt bị nuốt mất, Hoang Chi Tử cũng
phải biến sắc mặt. Không ngờ một ngàn hồng hoang binh khí bị nuốt đi,
cái thứ này của Lục Nguyên đúng là kỳ lạ.
Khi hai ngàn thanh hồng hoang binh khí bị mồm to khổng lồ của Lục Nguyên nuốt trọn thì Hoang
Chi Tử thật sự biến sắc mặt, không giống như vừa rồi hơi biến sắc thôi.
Nhưng Hoang Chi Tử là người khá độc, gã phát hiện thế cục xu hướng chiều khác thì làm ra quyết đoán, tiếp tục đưa hồng hoang binh khí. Để xem
ngươi có thể nuốt được bao nhiêu, xem coi có làm ngươi no nứt bụng
không. Đây cũng là vì Hoang Chi Tử luyện thôn thiên phệ địa quyết, hiểu
nuốt pháp lực người khác không thể một hơi nuốt quá nhiều, nếu không thì sẽ quá tải. Bây giờ cùng dùng pháp môn giống nhau, gã thật không tin
Lục Nguyên có thể cứ nuốt hoài.
Khi ba ngàn thanh hồng hoang binh khí bị mồm to khổng lồ của Lục Nguyên nuốt trọn thì Hoang Chi Tử cố giữ bình tĩnh, bây giờ gã chỉ đành liều.
Không liều không được!
Bốn ngàn thanh hồng hoang binh khí tiếp tục bị nuốt.
Năm ngàn thanh hồng hoang binh khí vẫn đang tiếp tục bị nuốt.
Sáu ngàn thanh hồng hoang binh khí vẫn không ngừng bị nuốt. Hoang Chi Tử
coi như hiểu gã cược sai rồi, hồng hoang binh khí không thể làm Lục
Nguyên bọi thực, nhưng tới mức này rồi gã quyết định, bị nuốt thì cứ
nuốt, hồng hoang binh khí trên hồng hoang chiến xa không quá quan trọng, quan trọng nhất là chiến xa thôi. Chiến xa cực kỳ vững chắc, dù là
Hoang Chi Tử ra tay cũng không thể kích động chiến xa được, gã không tin Lục Nguyên có thể nuốt.
Bảy ngàn thanh hồng hoang binh khí bị nuốt!
Tám ngàn thanh hồng hoang binh khí bị nuốt!
Chín ngàn thanh hồng hoang binh khí bị nuốt!
Một vạn thanh hồng hoang binh khí bị nuốt sạch. Nuốt một vạn thanh hồng
hoang binh khí này thì Lục Nguyên phát hiện khắc tự phân thân đã đến bốn phần rưỡi, thật là bổ dưỡng! Từ ba phần tăng lên bốn phần so với một
phần lên ba phần khó khăn rất nhiều, mỗi một chữ đều giống thế, càng về
sau càng khó khăn. Muốn bổ sung thành văn tự chân chính thì khó khăn
nghịch thiên, không thể thực hiện được! Huống chi là bốn phần rưỡi.
Tiếp theo là hồng hoang chiến xa. Hồng hoang chiến xa bản thân rất cứng rắn, Lục Nguyên tặc lưỡi, nếu như là khắc tự phân thân ba phần có lẽ không
làm gì được hồng hoang chiến xa này, nhưng mà hiện tại mình có bốn phần
khắc tự phân thân, so với vừa rồi mạnh hơn rất là nhiều. Lục Nguyên tiếp tục không khách sáo vạn bốn phần khắc tự phân thân, vù vù vù vù két két két két răng rắc răng rắc không ngừng cắn hồng hoang chiến xa, còn
không thì nuốt luôn nó, nuốt rất là sung sướng.
Sau này khắc tự phân thân rất là có ích.
Không nói cái khác, hôm nay mình đúng là đánh bại Hoang Chi Tử, nhưng trước
tiên gã bị thương rồi còn bị mình tập kích mới thành ra thế này, lần sau đối mặt với gã muốn chiến thắng không phải dễ. Huống chi hoang đạo còn
có một chủ thái cổ văn minh, đó là chủ văn minh uy lực siêu thoát kỷ
nguyên. Khắc tự phân thân càng mạnh thì càng có tin chắc đối phó chủ
thái cổ văn minh.
Lục Nguyên ăn sung sướng, bất giác đã nuốt hết
hồng hoang chiến xa. Sau khi nuốt tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến
xa rồi thì Lục Nguyên phát hiện khắc tự phân thân của mình ngày càng
mạnh, bây giờ nó không phải bốn phần rưỡi mà là sáu phần khắc tự phân
thân!
Sáu phần!
Hiện tại khắc tự phân thân có chút vị chủ thân rồi chứ không là cảm giác phân thân nữa, dù sao nó là khắc tự phân thân sáu phần.
Sung sướng!
Lục Nguyên thấy cực kỳ sung sướng, khắc tự phân thân từ một phần trực tiếp
tăng lên sáu phần, đó là đại tiến cảnh cỡ nào. Nếu không phải Hoang Chi
Tử lấy ra tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến xa, nuốt đi tiên thiên
linh bảo này thì mình không có đại tiến cảnh như thế.
Nhưng đối với những người khác thì rung động đến không nói nên lời.
Dù là Hoang Chi Tử hay xếp hạng ba Thiên Bảng Mặc Sĩ Tịch Mịch, và hạng năm Phương Truy Thủ đều giống nhau.
Tiên thiên linh bảo!
Đây chính là tiên thiên linh bảo!
Trong pháp bảo nó là đẳng cấp mạnh nhất, khi kỷ nguyên sinh diệt thì sản
sinh, sinh trong hồng môn mới được gọi là tiên thiên linh bảo. Một kỷ
nguyên tiên thiên linh bảo có số lượng cố định, không được hơn năm cái
tiên thiên linh bảo. Bây giờ cái tiên thiên linh bảo này bị nuốt trọng.
Hơn nữa mặc dù hồng hoang chiến xa là hạ cấp tiên thiên linh bảo, không
sánh bằng Bàn Cổ Phiên, Thái Cực Đồ nhưng dù cũng là tiên thiên linh
bảo.
Mỗi một cái tiên thiên linh bảo đều cực kỳ nổi tiếng.
Càng đừng nói tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến xa là có chút sắc thái
truyền kỳ, không giống bình thường. Năm đó chủ thái cổ văn minh điều
khiển chiến xa này, tay cầm chiến tự, càn quét bốn phương, truyền lưu
nhiều truyền kỳ.
Nhưng bây giờ hồng hoang chiến xa này, tiên thiên linh bảo lưu truyền vạn cổ lại bị Lục Nguyên nuốt trọn!
Cái này bảo người làm sao chấp nhận đây?
Hoang Chi Tử ngơ ngác, không chỉ mình gã, Mặc Sĩ Tịch Mịch, Phương Truy Thủ cũng ngây ngốc.
Mặc Sĩ Tịch Mịch thì thào:
- Tiên thiên linh bảo, tiên thiên linh bảo thế là xong rồi?
Gã không thể tin nhìn Phương Truy Thủ, muốn từ chỗ gã được đáp án khẳng
định, nhưng Phương Truy Thủ cũng trong trạng thái tương tự.
Lục
Nguyên nuốt tiên thiên linh bảo hồng hoang chiến xa xong thật là tinh
thần phấn chấn, tiến lên mấy bước nhìn hướng Hoang Chi Tử, nói:
- Hoang Chi Tử, bây giờ ngươi còn có chiêu gì nữa đây? Ngươi đã thua trong tay ta.
Đến lúc này thì Hoang Chi Tử hoàn toàn không là đối thủ của Lục Nguyên.
Lục Nguyên thần uy lẫm lẫm.
Hoang Chi Tử thì thào:
- Làm sao có thể, phải rồi, ta có pháp thuật đồng mệnh tỏa, ngươi muốn được văn minh chi thể khác thì không thể giết ta.
Gã muốn giở lại trò cũ, nghĩ rằng chỉ cần tạm thời không chết thì giống
như lúc bị Côn Bằng Vương bắt vậy, gã sẽ giết Lục Nguyên như khi giết
ngược lại Côn Bằng Vương, đây chính là khí vận của kỷ nguyên chi tử.
Lục Nguyên quát to:
- Pháp thuật đồng mệnh tỏa hả? Tiếc rằng không làm khó được ta! Văn minh chi thể cảm ứng!
Lần này Lục Nguyên dùng pháp lực rót vào người Sư Phi Tiên, chớp mắt bắt
giữ cụ thể vị trí văn minh chi thể khác, rống lên trường kiếm xuất ra.
Trường kiếm phá vô tận thời không, thứ chi kiếm ý hoàn toàn phát huy đến cực độ, dồn vào một kiếm này đâm xuyên tiểu thiên thế giới của Hoang
Chi Tử. Lục Nguyên giơ tay lên, tỏa định vị trí Loan Loan văn minh chi
thể khác nằm trong tiểu thiên thế giới, bắt lấy thiếu nữ áo trắng chân
trần Loan Loan từ tiểu thiên thế giới của Hoang Chi Tử cuốn vào tân kiếm thế giới của mình.