Lý Thọ vận dụng mấy chục đan nô, ứng phó khá nhẹ nhàng, không tính vất vả. Gã dùng đan nô thay thế chặn các mặt công kích. Lý Thọ có rảnh nìn Lục Nguyên, a, người Kiếm Môn này còn có thể chống đến tận đây, hơn nữa không dùng bảo, đơn thuần bằng vào kiếm thuật, không đơn giản.
Lòng Lý Thọ trầm xuống, nhưng không vội, trận này mình thắng chắc.
Bởi vì mình xuất thân từ văn minh, đương nhiên sẽ không thua người Vô Thượng Đại Giáo bình thường rồi.
Không trung chỉ kình lại biến đổi, lần này không phải Kinh Thần Chỉ nữa mà là tuyệt học chân chính của Thái Hoàng Thiên Tôn, Thiên Chỉ Điểm Tướng. Đến đây thì chỉ kình đã rất huyền ảo, một chỉ điểm ra liền có thiên địa kiếm ý phủ lên. Lục Nguyên biết thiên kiếm ý, năm đó tại thử thách trăm quốc có thấy Cố Thu thủy dùng một lần.
Lúc này, thiên địa nhị sắc kiếm ý đều xuất hiện, so với năm đó Cố Thu Thủy dùng thiên kiếm ý càng đáng sợ vô số lần.
Dường như người dùng chỉ chính là trời, y đang đại thiên điểm tướng.
Y dùng chỉ, là khí độ ông trời.
Lúc này chỉ còn lại Lý Thọ và Lục Nguyên, hai chỉ kình chia ra tấn công hai người. Lục Nguyên vừa tiếp xúc chỉ kình lập tức phát hiện nguy rồi, đây là lực lượng hỗn động cảnh, giống hết lúc mình tại Trùng Tiêu Kiếm Lâu đụng phải, chẳng qua càng đáng sợ hơn, đáng sợ hơn trong Trùng Tiêu Kiếm Lâu nhiều.
Bên Lý Thọ vận dụng đan nô nhưng bị chỉ kình nhẹ nhàng buộc lùi.
Đến đây thì phải xem ai có thể ở dưới chỉ kình hỗn động cảnh chống thời gan càng lâu.
Lục Nguyên và Lý Thọ cùng động, cùng lấy ra bản lĩnh thật sự của mình. Tuy hai người đều có tuyệt học kinh thế, một là văn minh, một là tuổi trẻ đã đến cảnh giới kiếm hoàng, nhưng đối mặt chỉ kình hỗn động cảnh vẫn không cách nào chống cự, đây chinsh là cách biệt chân trời góc bể của đại đạo cảnh, hỗn động cảnh.
Lục Nguyên chắn, lại chắn, tiếp tục chắn, mỗi thức đều không ngừng chắn, nhưng muốn chắn hết những công kích thì khá là khó khăn. Bởi vì ở trong Trùng Tiêu Kiếm Lâu thử qua rất nhiều lần, ở bên ngoài Phi Lăng thuyền chóng lại cương phong, lôi hỏa, đến được chút kinh nghiệm, tới chiêu thứ tư thì bị đánh trúng một lần.
Đây là lần đầu tiên Lục Nguyên bị đánh trúng, nếu trúng năm lần liền bị đông cứng. Lục Nguyên lần thứ hai ra chiêu, không ngừng xuất kiếm, chỉ tiếc lực luân hồi vào lúc này sử dụng cũngvoo dụng, dù sao đẳng cấp cách biệt quá lớn. Khó khăn lắm chống đến chiêu thứ mươi bảy đã bị điểm túng năm lần.
Hắn bị đông cứng, mới rồi đấu với chỉ lực hỗn động cảnh đúng là quá kịch, trong phút chốc không quan tâm gì hết, giờ bị đông lại mới phát hiện bên Lý Thọ đã sớm bị chỉ kình đông cứng rồi, xem ra mình là người chống đến cuối cùng.
Một đợt gió xuân thổi đến, chớp mắt mọi người hồi phục năng lực hoạt động.
Vừa có thể nhúc nhích thì tất cả xì xầm bàn tán.
- Cái này thật quá kinh người!
- Đúng vậy Lý Thọ xuất thân văn minh mà xếp thứ hai.
- Hắn ở trước mặt hỗn động cảnh có thể chống nhiều chiêu như vậy mà không lâu bằng một Kiếm Môn Vô Thượng Đại Giáo bình thường.
Thật ra Kiếm Môn không tính nhỏ, nhưng so với văn minh thì hơi bị nhỏ.
- Người xuất thân Kiếm Môn này kiếm chiêu khá là tinh diệu.
- Không ngờ Kiếm Môn ra một người có thể thắng người đan dược văn minh. Tuy đan dược văn minh trong thập đại văn minh xếp hạng mười nhưng không tính nhỏ.
Họ thật sự rất kinh ngạc, người đan dược văn minh mà bị đánh bại, đây là tin tức cực lớn, tất nhiên Lý Thọ đan dược văn minh không tế ra văn minh văn tự.
văn minh văn tự là một thứ huyền diệu khó giải thích, là phân biệt lớn nhất với Vô Thượng Đại Giáo.
Lý Thọ thì hung tợn trừng Lục Nguyên, mặt tràn đầy khuất nhục.
Chẳng ngờ cạnh tranh với một Vô Thượng Đại Giáo tầm thường mà thua một bậc, điều này đối với gã là sỉ nhục to lớn.
Tại trung ương thiên triều, người cổ văn minh tuyệt đối không thua Vô Thượng Đại Giáo, cuộc chiến người mới hoàn toàn không tính.
văn minh bình thường cũng rất ít thua Vô Thượng Đại Giáo, ngẫu nhiên lắm mới xảy ra ngoài ý muốn.
Thế mà mình thành ngoài ý muốn, Lý Thọ tuyệt đối không cam lòng.
Vậy thì cửa thứ ba tranh cao thấp đi! Lý Thọ ở trong lòng kêu gào.
Tình hình bây giờ là cửa Thái Hoàng Thiên thủy triều, Lý Thọ hạng nhất, Lục Nguyên hạng hai. Thái Hoàng Thiên tôn chỉ kình thì Lục Nguyên hạng nhất, Lý Thọ hạng ba. Ba hạng Tống Duy Nhất đều là thứ ba. Tức là nói cái này thành cách cục tranh tài giữa Lý Thọ xuất thân đan dược văn minh và Lục Nguyên đến từ Kiếm Môn.
Trước đó dù là ai cũng không ngờ trở thành thế cục như vậy.
Dù sao Lý Thọ xuất thân cao quý.
Trước đó quen biết Lục Nguyên chỉ có Bách Lý Băng, Triệu Thiên Lôi mà thôi. Hiểu thực lực Lục Nguyên chỉ có mình Bách Lý Băng.
Nay hình thành tình thế như vậy thật khiến người kinh ngạc. Nhưng mọi người nhớ lại, Lục Nguyên đối mặt Kinh Thần Chỉ, Thiên Chỉ Điểm Tướng thì chỉ thi triển ra kiếm thuật, dù mỗi chiêu, mỗi thức đều khiến người kêu tuyệt. Vậy nên Lục Nguyên ngẫu nhiên tiểu thắng Lý Thọ xuất thân đan dược văn minh cũng là hợp lý, dù gì Kiếm Môn từng ra Kiếm Chi Tử.
Vậy tiếp theo phải xem Lý Thọ và Lục Nguyên ai mạnh hơn.
- Cửa thứ ba, hồ nước Thái Hoàng Thiên.
Trong không trung vang lên giọng nói:
- Nhất định phải ở trong hồ nước Thái Hoàng Thiên, toàn thân có vị trí nào lộ ra khỏi mặt hồ là tính bỏ cuộc.
Hồ nước Thái Hoàng Thiên?
Đây là cái gì?
*Ầm!*
Mặt đất bỗng sụp xuống hình thành đất trũng to lớn vô cùng, chỗ trũng lập tức xuất hiện hồ nước trong veo thấy đáy.
Đây chính là hồ nước Thái Hoàng Thiên ư? xem tình hình là phải nhảy vào trong hồ nước Thái Hoàng Thiên rồi. Ba mươi người lập tức nảy vào trong hồ nước Thái Hoàng Thiên dấy lên bọt nước. Mới vào trong hồ nước Thái Hoàng Thiên cảm giác không có gì khác với nước bình thường, nhưng lập tức phát hiện không thích hợp.
Rõ ràng mới nãy là hồ nước bình thường, chớp mắt biến lạnh giá khiến người rét run, không đợi đám người kịp phản ứng thì lại biến nóng bức vô cùng, nóng cháy đốt mỗi người trong ba mươi người, khiến cả đám ngự pháp lực lượng bản thân ngăn lúc nóng lúc lạnh, pháp lực lượng không ngừng tiêu hao.
Kết quả lại qua chốc lát, hồ nước nóng cháy vô cùng biến thành tràn ngập sấm sét, vừa mới chấp nhận hoàn cảnh cực nóng rồi đến hoàn cảnh sấm sét ngay thật khiến người khó chịu muốn ói máu.
Lập tức không còn hoàn cảnh sấm sét mà là hoàn cảnh địa phong. Gió to thét gào không ngừng đập trong hồ nước cắt người cực kỳ khó chịu.
Qua chốc lát hồ nước biên thành cứng rắn như sắt thép, áp lực to lớn đè ép thân thể mỗi người.
Đây chính là hồ nước Thái Hoàng Thiên.
Lúc này mọi người mới hiểu cái gì gọi là hồ nước Thái Hoàng Thiên. Hồ nước Thái Hoàng Thiên này không ngừng chuyển đổi đủ các loại hoàn cảnh mài mòn dịch của ngươi, hơn nữa không chỉ chuyển đổi hoàn cảnh, các loại hoàn cảnh áp lực thân thể ngày càng lớn, đây là thử thách khả năng thích ứng hoàn cảnh, sức chịu đựng của mọi người.
Pháp lực của ngươi không đủ sâu, tiêu hao không được, sức chịu đựng không tốt thì tất nhiên sớm bị đào thải.
Lý Thọ hiểu rõ điều này, gã rất có tự tin. Sức chiến đấu của đan dược văn minh từ đó giờ là yếu nhất trong thập đại văn minh bình thường, nhưng mặt khác sức chịu đựng của người đan dược văn minh là tốt nhất trong thập đại văn minh.