Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 72: Chương 72: Hoàn toàn lĩnh ngộ? (hạ)




Lúc này Bắc phong lại đang trong bão tố.

Mọi người hiểu Bắc phong hiện giờ nằm trong tay Bắc phong lục kiếm tiên.

Nhưng tương lai Bắc phong sẽ rơi vào tay thập đại đệ tử chân truyền.

Ngũ đại tiên môn như Hoa Sơn bình thường rất chú ý uy danh, một đệ tử bình thường bị ám sát đều là việc lớn. Bây giờ đệ tử chân truyền bị ám sát thì càng là việc cực kỳ lớn, tất nhiên phải tra kỹ đến cùng.

Đặc biệt là Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói một câu:

- Đệ tử chân truyền là tương lai Bắc phong. Ai dám hủy đệ tử chân truyền Bắc phong ta, ta mặc kệ thế lực sau lưng hắn lớn cỡ nào, rốt cuộc ai sai khiến đều phải tra kỹ đến cùng!

Câu này nói mạnh mẽ, đủ thấy Nguyên Nguyên Thượng Nhân rất giận và quyết tâm điều tra ngọn nguồn.

Nói đùa, đệ tử chân truyền lần này bị ám sát nếu không tra xét đến cùng vậy lần sau những người đó còn đến ám sát nữa, nhiều thêm mấy lần thì đệ tử chân truyền Bắc phong còn lại mấy người chứ? Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói thế là làm cho người trong thiên hạ xem.

Ai dám đụng vào đệ tử chân truyền Bắc phong thì Nguyên Nguyên Thượng Nhân ta dám liều mạng.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân trước giờ rất quan tâm thuộc hạ.

Đương nhiên có một số người cho rằng chuyện này rất có thể dính líu đến một trong Bắc phong lục kiếm tiên, sẽ không điều tra sau, đây là hoàn toàn sai.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân đã nói thế này:

- Tư Mã Trường Bạch, nhiệm vụ của ngươi vốn phụ trách phòng vệ ngoài Bắc phong, bây giờ ngươi làm quá tệ, tạm thời trừ chức vụ của ngươi, do Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp đảm nhiệm.

Bắc phong lục kiếm tiên mỗi người đều có công tác riêng.

Ví dụ như Diệp Dương Dung là công tác tình báo.

Ví dụ như Quân Tử Kiếm Tiên Phương Nho là phụ trách phòng vệ trong Bắc phong.

Tư Mã Trường Bạch chức vụ vốn là phụ trách phòng vệ ngoài Bắc phong.

Bây giờ bởi vì Tư Mã Trường Bạch có khả năng dính líu đến chuyện này, gã đầu tiên bị miễn chức, hiển nhiên Nguyên Nguyên Thượng Nhân đối với việc điều tra quyết tâm cỡ nào.

Trong Bắc phong lập tức dấy lên bão tố.

Gốc gá xa ngoài Tây Châu của Tây Châu tam cự kiếm bị lật ra, tất cả người có quan hệ bằng hữu tốt với Tây Châu tam cự kiếm đều bị bắt về. Mấy ngày này Tây Châu tam cự kiếm tiếp xúc với ai đều bị điều tra. Lần này Bắc phong thật sự nổi giân, Nguyên Nguyên Thượng Nhân cũng giận thật.

Đệ tử chân truyền Bắc phong tuyệt đối không thể bị ám sát.

Dám ám sát, mặc kệ ngươi có thể thành công hay không đều phải đền mạng.

Đây chính là thái độ của Bắc phong, thái độ của Nguyên Nguyên Thượng Nhân.

………..

Trường Xuân Cư trong trận gió lốc này vô cùng yên tĩnh.

Trong chủ phòng, Lý Nguyên Bạch ngồi, Lục Nguyên đứng.

Lý Nguyên Bạch đang nhẹ xoa tay:

- Tây Châu tam cự kiếm xong đời rồi.

- Một số người dính líu với Tây Châu tam cự kiếm cũng tiêu rồi.

- Mượn cơ hồi bão tố Bắc phong lần này, Tư Mã Trường Bạch sắp đặt một ít cơ sở ngầm đều bị quét sạch.

- Tư Mã Trường Bạch bởi vì bị tình nghi nên không dám nhảy ra.

Lý Nguyên Bạch nói:

- Lần này hắn lỗ to.

Bão tố Bắc phong cuốn phạm vi quá lớn, nhưng tổn thất lực lượng lớn nhất là cơ sở ngầm của Tư Mã Trường Bạch. Tư Mã Trường Bạch tràn đầy dã tâm, âm thầm chuẩn bị không ít tay sai, đều giấu không lấy ra. Kết quả lần này bị Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhân dịp bão tố quét sạch, ăn bồ hòn.

- Nhưng tiếc nhất là lần này Tư Mã Trường Bạch xóa đuôi sạch sẽ, làm thật tuyệt, cho nên bây giờ còn chưa có chứng cứ. Hắn tham gia việc này, lại không có bất cứ chứng cớ chứng minh là hắn làm. Cho nên lần này chưa thể kéo hắn xuống ngựa, nếu không thì coi như hắn là cửu đại kiếm tiên nhưng có chứng cứ hắn làm thì vẫn theo bổn môn ngũ đại giới, điều thứ ba nội bộ tranh đấu, tàn hại đồng môn, hắn sẽ bị phạt vào Tư Quá Nhai, khó thể đi ra.

Lục Nguyên lẳng lặng nghe, không lên tiếng.

Lý Nguyên Bạch nói:

- Bây giờ ngươi theo lý thì chẳng phải nên giận dữ sao? Dù gì người muốn ám toán ngươi bởi vì cắt đuôi sạch sẽ, tuy tổn thất lực lượng nhưng vẫn giữ được bản thân.

Lục Nguyên cười, cười khẽ nói:

- Bây giờ ta có tức giận thì có tác dụng gì? Bây giờ ta không thể làm gì được Tư Mã Trường Bạch, ta sớm biết điều này rồi. Nhưng ta còn trẻ, còn có cơ hội, gần đến lúc thì tất nhiên có thể đùa chết Tư Mã Trường Bạch.

- Ta không phản đối ngươi đùa chết Tư Mã Trường Bạch.

Lý Nguyên Bạch nói:

- Nhưng ngươi phải biết, thứ nhất, thực lực của Tư Mã Trường Bạch không dưới vi sư, rất khó đối phó, ngươi khó thể đấu lại, đólà thứ nhất. Thứ hai, bổn môn ngũ đại giới điều thứ ba, không được tranh đấu nội bộ, tàn hại đồng môn. Cho nên tương lai ngươi muốn đấu với Tư Mã Trường Bạch thì phải chơi sao cho đẹp chút.

Lý Nguyên Bạch chưa từng cho rằng đệ tử của mình có thể đấu nổi với Tư Mã Trường Bạch, ông còn lo sợ mình vừa đi thì đệ tử sẽ gặp tai họa, sau này phát hiện thì ra đệ tử không tệ chút nào.

Bắc phong đại tái một lần, một lần ám sát này, hai lần âm mưu Tư Mã Trường Bạch đối phó hắn kết quả đều bị đánh rớt răng.

Chỉ cần ông cố chống thân thể tàn tạ này thêm ít năm, chống đến đệ tử trưởng thành càng mạnh hơn, khi ấy rất có khả năng đối phó được Tư Mã Trường Bạch. Trong lòng Lý Nguyên Bạch phút chốc ngổn ngang trăm mối cảm xúc.

- Nhưng ngươi có thể yên tâm, bây giờ phòng vệ trong phong nằm trong tay Phương sư đệ, phòng vệ ngoài phong là trong tay Độc Cô sư muội. Tư Mã Trường Bạch đã mất hết tất cả chức vụ, muốn đối phó ngươi không có bao nhiêu sức lực.

Lục Nguyên trong lòng đang cười khẩy.

Tư Mã Trường Bạch, ngươi làm giỏi lắm!

Lần trước Bắc phong đại tái, lần này ám sát.

Tốt lắm, mình đều nhớ kỹ.

Đương nhiên Lục Nguyên thích đem những việc đó đặt dưới đáy lòng chứ không thích nói ra, thù hận cũng dìm vào sâu trong tâm. Bình thường sinh hoạt ra sao thì vẫn như vậy, nhưng khi có năng lực báo thù thì hắn chắc chắn sẽ thiết kế hoàn mỹ, thật xinh đẹp, khiến Tư Mã Trường Bạch ngã xuống không thể đứng dậy, thậm chí là hoàn toàn hủy diệt.

Danh môn chính phái, theo lý thì sẽ không có ý nghĩ như vậy, Lục Nguyên vốn cũng không có suy nghĩ đó. Chẳng qua bị Tư Mã Trường Bạch ám toán, hắn lại là tính tình lấy răng trả răng, gậy ông đập lưng ông. Nếu Tư Mã Trường Bạch đã tính kế mình, muốn đưa mình vào chỗ chết thì tất nhiên mình sẽ không nương tay.

Ngươi nhảy ra khỏi quy tắc danh môn chính phái thì ta cũng sẽ nhảy ra khỏi quy tắc danh môn chính phái chơi cùng ngươi.

Nụ cười nhạt cong lên nơi khóe miệng.

Nhưng lập tức nụ cười nhạt biến mất, đổi về bộ dáng lười biếng hằng ngày. Việc này dù sao là chuyện rất xa xôi, mình chỉ cần nhớ thù này là được. Thường ngày nên sống sao thì sống vậy, cả ngày treo hận thù ngoài miệng thì rất mệt, rất không thói quen, trở về mình của bình thường đi.

Như vậy có lẽ nói không chừng sẽ khiến Tư Mã Trường Bạch thả lỏng đề phòng.

Bão tố thật mãnh liệt.

Bão tố lần này quét trong Bắc phong, cũng quét bên ngoài Bắc phong.

Gió lốc ữ dội không biết bao nhiêu người mất mạng bên trong.

Dám đụng vào đệ tử chân truyền là kết quả này.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân đang lập uy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.