Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 293: Chương 293: Hợp tác(thượng)




Nói xong câu đó hai người đều đắc ý cười. Lục Nguyên nghe đến đây liền hiểu, thì ra là hai nhóm cướp bóc. Nếu đã đụng phải nhóm cướp vậy không cần tha cho. Lục Nguyên nhàn nhã bước ra, nhìn bộ dạng hai tên cướp. Một cao gầy, một lùn mập, nhưng trên mặt che miếng khăn đen, hiển nhiên không muốn bị người thấy mặt mày.

Hai người này thấy Lục Nguyên thì cất tiếng cười.

Người cao gầy nói:

- Có dê béo đưa lên cửa.

- Í, người này chăng phải là đệ tử chân truyền Hoa Sơn duy nhất tiến vào Hoa Sơn sao?

Tên mập lùn nói:

- Không lẽ muốn cho hcúng ta cướp?

- Không đúng!

Người cao gầy phản bác:

- Ngươi xem vị trí mới rồi của hắn, chắc đã nghe lời chúng ta nói, biết mà còn dám nhảy ra, ngươi không thấy kỳ lạ sao?

Tên lùn mập kinh sợ nói:

- Ý ngươi là chỗ này có mai phục?

Họ không cho rằng Lục Nguyên có khả năng là đối thủ của họ, dù sao là một tiểu bối, hơn nữa chiến tích một năm trước tại Vô Sinh Di Cung họ xem trong mắt. Ngay cả tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng mà hắn không thể đón được ba mươi chiêu, giờ mới qua một năm có thể làm được gì?

Nhưng chúng sợ chỗ này có mai phục!

Sự việc khác thường tất có quái. Tên cao gầy và tên lùn mập không phải hạng to gan gì. Trong Trường Sinh Động có tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, còn có nhân vật nửa bước trường sinh. Họ ở trong luyện thể kỳ cửu tầng không tính mạnh, lúc này kinh sợ và nghi hoặc. Lá gan hai người vốn không to, giờ chợt bay lên muốn chạy trốn.

Kiếm quang bỏ chạy thật nhanh. Lục Nguyên phát hiện kiếm quang hai người nhanh hơn mình. Hắn ngự kiếm không thể sánh bằng họ, quả nhiên dám không ngừng đánh cướp đều có nhất nghệ tinh, ví dụ hai người kiếm quang quá nhanh. Nếu đã không đuổi kịp hai người thì chỉ có nước thả cho đi.

Đầy đất đỏ máu, Lục Nguyên đứng đây, hiển nhiên tại đây từng xảy ra một cuộc chiến.

Lục Nguyên cúi người dùng tay chấm máu đặt trước mũi ngửi. Trận chiến chắc mới xảy ra không lâu, người mới đi không bao lâu, nơi này đầy máu, không biết người chết chưa.

Lục Nguyên đột nhiên cảm thấy có gì đó khác thường, né sang bên cạnh, nhìn hướng trái. Bên trái đi ra một người đàn ông trung niên gầy gò. Lục Nguyên thở phào một hơi, hắn biết người này, đó cũng là trưởng lão Bắc phong, Phương Thanh Chính, từng đi qua Vô Sinh Di Cung, pháp lực là luyện thể kỳ cửu tầng.

Trên cơ bản pháp lực của gã sàn sàn với Lục Nguyên, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấu pháp lực.

Đối thủ thì khó thể nhìn thấu pháp lực của Lục Nguyên, truy tra nguyên nhân là vì Lục Nguyên luyện là Vân Long Thập Biến trong vân hệ tâm pháp. Vân hệ tâm pháp vốn giỏi về che giấu, điểm yếu là lực công kích thấp. Tâm pháp đỉnh cấp như Vân Long Thập Biến càng phát huy đặc tính này đến mức tận cùng.

- Kính chào Phương sư thúc.

Lục Nguyên chắp tay nói, đối với trưởng bối hắn vẫn làm chút lễ nghi.

Phương Thanh Chính không dám xem thường, dù gã là trưởng bối nhưng có mắt nhìn người, sau này địa vị của Lục Nguyên tuyệt đối trên gã.

Gã nói:

- Lục sư điệt khách sáo.

Phương Thanh Chính tới gần xem, thấy bãi máu, nhíu mày.

Gã nói:

- Lần này tình huống trong Trường Sinh Động có chút phức tạp, ta thấy có mấy án mạng, hoàn toàn khác với trước.

Tu tiên giới đại thể là bình tĩnh, ít có người chết, bây giờ trong Trường Sinh Động có người mất mạng, sao không chú trọng cho được?

Phương Thanh Chính nói:

- Người Bắc phong chúng ta tổng cộng hai mươi người, Trường Sinh Động vô cùng to lớn, khó được đụng tới đối thủ. Nếu ngươi ta đã gặp sau thì không bằng hai ta hợp tác đi?

Kỳ thực Phương Thanh Chính nói vậy là có mục đích.

Một năm trước trong Vô Sinh Di Cung gã lấy pháp lực luyện thể kỳ cửu tầng không tiến vào tầng thứ sáu được, Lục Nguyên cỉ là đệ tử hậu bối lại tiến vào tầng thứ sáu Vô Sinh Di Cung. Như vậy so sánh khiến Phương Thanh Chính làm sao chịu nổi? qua một năm có không ít người châm biếm gã không bằng cả Lục Nguyên.

Phương Thanh Chính đối mặt châm chọc nhưng không làm gì được, chiến tích Vô Sinh Di Cung bày cả ra đó, muốn chối cũng không được.

Bây giờ gã thấy Lục Nguyên.

Đối với Lục Nguyên đương nhiên gã không có ý nghĩ trả thù, cùng đồng môn ai mà thù dai dữ vậy.

Nếu đã thế thì hợp tác đi.

Trong lúc hợp tác để mình xem xem Lục Nguyên có thật là mạnh hơn mình không?

Hợp tác? Lục Nguyên suy tư. mình cần gì liên hợp với Phương Thanh Chính? Phải rồi, nghe nói Phương Thanh Chính có pháp thuật rất tuyệt, pháp thuật trinh trắc khắp nơi có thể dò xét hoàn cảnh xung quanh, có chút tác dụng nhưng có một số vấn đề phải hỏi rõ.

Hắn nói:

- Nếu liên hợp thì chia củ lạc như thế nào?

Phương Thanh Chính nói:

- Như vậy đi, trong lúc chúng ta hợp tác nếu đụng tới củ lạc thì so kiếm thuật, pháp lực. Cái thứ nhất so kiếm thuật, nếu ngươi thắng ta thì tất nhiên thuộc về ngươi. Nếu pháp lực ta thắng ngươi thì chính là của ta.

Đề ra cách chia như vậy là bởi vì Phương Thanh Chính thật muốn chứng minh mình mạnh hơn Lục Nguyên.

Lục Nguyên nghe thế thì tâm động. Trong Trường Sinh Động củ lạc quan trọng, Phương Thanh Chính lại muốn cùng mình so kiếm thuật, pháp lực để quyết định Trường Sinh Đạo Quả thuộc về ai, tất nhiên mình cầu mà không được.

Lục Nguyên không phải đồ ngu, đương nhiên nghe hiểu trong từ ngữ Phương Thanh Chính có ý muốn khiêu chiến, nhưng trong bản phong loại cạnh tranh lành mạnh này hắn không phản đối. Tranh thì cứ tranh, kỳ thực không phải việc gì ghê gớm, mọi người bằng vào thủ đoạn, bản lĩnh riêng, xem coi ai càng mạnh.

- Tốt, vậy hợp tác.

Đây là ngày thứ hai đụng tới một nhóm đối thủ, không ngờ là hai yêu ma. Một cái là Sa Ma, một cái là Đại Atula luyện thể kỳ bát tầng. Phương Thanh Chính và Lục Nguyên hai người một chọi một. Phương Thanh Chính đối phó Sa Ma, Lục Nguyên thì lo Đại Atula. Nhanh như vậy đã đụng yêu ma.

Phương Thanh Chính không sợ đối thủ trước mắt, gã nhanh chóng giải quyết xong, muốn xử lý xong nhìn chiến đấu bên Lục Nguyên. Tuy gã tự tin thực lực của mình trên Lục Nguyên nhưng chưa từng thấy hắn ra tay.

Rất nhanh giải quyết đối thủ, Phương Thanh Chính nhìn sang mới phát hiện Đại Atula nằm trên đất bị chém thành hai đoạn.

A, giải quyết đối thủ còn nhanh hơn mình, coi như có chút bản lĩnh, Phương Thanh Chính thầm nghĩ. Xem ra Lục Nguyên mạnh hơn một năm trước nhiều, nhưng một năm nay mình cũng mạnh không ít, muốn thắng Lục Nguyên vẫn dễ như chơi.

Trong Trường Sinh Động, ngày thứ hai.

Trên hồ nước trong như gương có một gốc cây từ trong hồ vươn ra, trên cây có một trái màu cam, chính là Trường Sinh Quả màu cam. Không chút nghi ngờ, trên hồ nước đang xảy ra cuộc quyết đấu, người tham gia tổng cộng có bốn tu tiên giả.

Trong đó ba tu tiên giả tuổi khá lớn, chỉ có người chính giữa là tuổi hơn nhỏ.

Cố tình tu tiên giả trông tuổi nhỏ vậy mà quá mạnh, trường kiếm trong tay vung, đem đối thủ tu tiên giả người đàn ông trung niên mặt thẹo buộc phải liên tục lùi.

Lục Nguyên chợt động, lại thi triển ra một chiêu Phi Yến Bàn Toàn!

Chiêu này là thuộc kiếm pháp của Yến tổ sư, đương nhiên bây giờ Lục Nguyên dùng chiêu Phi Yến Bàn Toàn chỉ có thế chứ chưa được thần. Lúc ấy trong Thiên Sơn Đại Tần quốc, Lục Nguyên từ đâu đến đuôi nhìn Yến tổ sư và Tiêu Dao Tử, hai đại tông sư chiến đấu, đầu óc ghi nhớ không biết bao nhiêu chiêu thức tinh diệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.