Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 515: Chương 515: Huyền Minh Hóa Long quyết(thượng)




“Lục Nguyên hết đời rồi.”

“Lúc này đúng là hắn có vẻ phải chìm thuyền rồi.”

“Nội tình của Côn Lôn tiên môn quả thực là vô cùng phong phú.”

“Năm pháp bảo này thực ra chỉ cần xuất ra một cái thôi là đã đủ đánh thắng Lục Nguyên.”

“Cũng chưa chắc, Lục Nguyên thực lực khá là cao, vừa nãy một kiếm thôi mà phải nói là một kiếm vô cùng tuyệt diệu, nếu mà chỉ có một pháp bảo thì Lục Nguyên cũng có đến hai phần thắng được.”

“Nhưng mà bây giờ cả năm cái đều xuất hiện, Lục Nguyên chắc chắn không có chút hi vọng nào rồi.” Lúc này, những tu tiên giả trường sinh cửu trọng, thập trọng tập trung ở cánh cửa đó đều đang bàn ra tán vào, đạt đến thực lực tường sinh cửu trọng, thập trọng thì đều sống vài trăm năm rồi, nhãn lực cũng cao minh hơn người thường. Chính là vì sống lâu như vậy nên đều biết được pháp bảo trên đầu của năm người bọn Nhiếp Thần Phong đáng sợ đến cỡ nào.

Đối diện với năm pháp bảo này, Phương Nho liền quát lớn: “Lục Nguyên, ngươi mau chạy đi, ngươi cũng không kịp lấy Bất Tử dược đâu, với tiềm lực của ngươi thì nhất định sẽ đạt đến đại đạo cảnh, chỉ cần luyện vài chục năm nữa thôi.”

Lục Nguyên lắc đầu: “Tất nhiên ư, đợi đến khi ta phá được đã.”

Câu nói đó khiến Nhiếp Thần Phong cười lớn: “Đúng là một tên tiểu bối không biết sống chết. CŨng được thôi, ta sẽ giúp ngươi chết một cách vui vẻ.” Thần thức của hắn lập tức tản ra, Huyền Âm Vạn Độc Phiên trên đầu hắn lập tức hóa thành tám mươi mốt mặt, nhốt Lục Nguyên vào trong đó. Một mặt của Huyền Âm Vạn Độc Phiên vừa mở ra thì tất cả những người có mặt ở đó đều bị nhốt vào trong.

Cả trời đất lập tức bị bóng đen bao phủ.

Không nhìn thấy trời đất đâu nữa.

Giữa trời đất chỉ còn lại lá cờ lớn tám mươi mốt mặt màu đen này thôi.

Từ tám mươi mốt mặt đó phát ra những làn khói đen cuồn cuộn, tám mươi mốt làn khói đó giống như tám mươi mốt con rắn lớn đen kịt trên bầu trời. Tám mươi mốt con rắn này con nào cũng đều mọc ra những cái vảy, rõ ràng đều là mọc ra một cái đầu gà đang hóa rắn trong con Vạn Độc xà đó.

Tám mươi mốt con Vạn Độc Vương Xà, che bầu trời che luôn cả mặt trời, thậm chí vài con còn bắt đầu hòa hợp lại với nhau, hóa thành những con thuồng luồng. lúc đó ngoài Lục Nguyên ra còn có sáu, bảy người có thực lực trường sinh cửu tọng, thập trọng bị nhốt ở trong góc, chỉ bị ảnh hưởng chút ít của dư âm, thậm chí còn không có con Vạn Độc Vương Xà nào tấn công bọn họ mà họ cũng đã cảm thấy độc khí đang bủa vây quanh người, khó chịu vô cùng.

Huyền Âm Vạn Độc Phiên quả là lợi hại, không hổ danh là pháp bảo cấp tám, nếu thế này ngoài đại đạo cảnh ra thì tất cả mọi người đều chết chắc. Điểm mạnh nhất của Côn Lôn tiên môn là có thế mượn pháp bảo để nâng cao chiến lực, điểm này thì không tiên môn nào sánh bằng.

Lục Nguyên hết đời rồi! Những người đứng xung quanh đều thầm nghĩ vậy.

Cao Minh có thực lực trường sinh thập trọng ở Côn Lôn tiên môn đó trên đầu có Bạch Quang Vạn Kiếm Trận Đồ đang di chuyển trên không tủng, hắn vừa vẫy tay liền mở Vạn Kiếm Trận Đồ ra, khi mở ra thì thanh thế không lớn như tám mươi mốt cây Huyền Âm Vạn Độc Phiên, chỉ nhìn thấy một vòng bạch quang bay qua thì đã cuốn lấy Lục Nguyên bay đi.

Vạn Kiếm Trận Đồ này vừa mới xuất hiện thì bên cạnh Lục Nguyên đã có hàng vạn chuẩn chiêu kiếm đang dao động, có chút muốn đả thương người đang ở dưới vạn loại chiêu kiếm này.

Bảy người khác ở hiện trường không ai là không có thực lực kinh người cả, phần lướn kiếm thuật đều vô cùng tuyệt vời, còn không học kiếm thuật mà học pháp thuật thì cũng biết đôi chút về các chiêu kiếm, nhưng lúc này nhìn thấy trận đồ này thì chỉ cần nhìn thấy kiếm thế phức tạp bên trong cho đến rất nhiều chiêu kiếm lên tới hàng vạn như vậy, bình thường họ chỉ nhìn thấy hơn trăm chiêu kiếm là đã hoa mắt nhức đầu rồi, không thể làm gì được.

Ngay sau đó lại là Côn Lôn tiên môn trường sinh thập trọng kiếm tiên Triệu Hạc mở Thập Tam Môn Ác Trận ra, trận đồ năm màu sáu sắc đó xuất hiện bên cạnh Lục Nguyên, tình quan thất niệm, dục giới thất ma, thoắt ẩn thoắt hiện, không xa chẳng gần, gần thì cũng gần hơn so với Vạn Kiếm Trận Đồ, xếp ngay cạnh Lục Nguyên, nhưng xa tới mức còn ở bên ngoài Huyền Âm Vạn Độc Phiên.

Xa xa gần gần, khiến người ta hoảng loạn tâm ý.

Đến đây, bảy người đang xem trận chiến đều bị roi vào trong đó, bọn họ chỉ bị ảnh hưởng bởi dư âm, không thể bị rơi vào đó nhanh như vậy, nhưng dầu tiên bị độc khí của Huyền Âm Vạn Độc Phiên xâm chiếm lấy cơ thể, bây giờ lại bị tình quan thất niệm, dục giới thất ma xâm chiếm cơ thể, mặc dù chỉ bị ảnh hưởng bởi dư âm nhưng hoàn toàn bị cuốn vào đó thì cũng là chuyện thường.

Chỉ là bọn họ cộng nhận rằng chỉ bị ảnh hưởng bởi dư âm thôi, mà đã đáng sợ như thế.

Như vậy người bị chúng tấn công trực tiếp thì không biết sẽ như thế nào nữa.

Trong nháy mắt, Côn Lôn tiên môn Chu TRường Phát mở Tam VẠn Tam Thiên Lục Bạch Ngũ Thập Cửu Căn Bạch Mi Châm ra, toàn bộ chiếu về phía Lục Nguyên. Lúc này châm quang phun ra như mưa, hàng ngàn hàng vạn, nhiều như những vì sao trên trời vậy, nhưng so với Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm mà Vu Hùng Thiên xuất ra nhanh như chớp thì nhanh hơn rất nhiều Tam Vạn Tam Thiên Lục Bạch Ngũ Thập Cửu Căn Bạch Mi Châm, đúng là tốc độ âm thanh.

Âm đến, kiếm đến.

Cái gì gọi là tốc độ thì vẫn là tốc độ.

Năm đại pháp bảo cấp tám đều là những pháp bảo cực kỳ hiếm, đồng loạt ra tay, bao vây lấy một mình LỤc Nguyên, làm sao Lục Nguyên thắng được đây? Tất nhiên bọn họ không giết Lục Nguyên mà chỉ muốn làm nhục Lục Nguyên, muốn Lục Nguyên

Chết!

Nói đùa gì vậy chứ!

Lục Nguyên cười một tràng dài: “Cho ta bại.” năm pháp bảo cấp tám như thế nào chứ, nhanh nhất là Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm, thanh kiếm này rất nhanh, thanh kiếm với tốc độ của âm thanh, Lục Nguyên cũng trở tay không kịp, Lục Nguyên đem thanh Hắc Đế kiếm đọa ra, tốc độ của thanh Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm liền bị giảm đi, lúc đó LỤc Nguyên có thể đánh lại. Dưỡng Ngô linh kiếm cùng Bạch Đế kiếm đạo lao đến tấn công vào thanh Thiên Long Hóa Âm Linh KIếm đó, thanh kiếm đó bị giảm tốc độ như vậy Dư HÙng Thiên cũng không điều khiển được, liền sau đó Thiên Long Hóa Âm Linh KIếm bị hai thanh kiếm của Lục Nguyên chém trúng. Dư HÙng Thiên có mối tương liên tâm huyết với thanh kiếm đó nên suýt chút cũng bị hộc máu, còn Lục Nguyên thì dừng lại giữa không trung, nắm lấy thanh Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm trong tay.

Lúc nãy Dư Hùng Thiên mới chỉ khó chịu đến mức muốn thổ huyết, nhưng bây giờ thanh Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm bị Lục Nguyên nắm trong tay hắn lại càng đau lòng, cơ hồ như muốn lập tức phun máu ra. Dư Hùng Thiên vẫn còn muốn dùng thần thức để khống chế thanh Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm để lấy lại nó, thanh kiếm này chính là pháp bảo của hắn, dùng tâm huyết để luyện, muốn phá nó ra khỏi vòng vây trong pháp lực Tuyết Bạch Sắc của Lục Nguyên.

Nhưng Lục Nguyên liền bay vọt lên: “Muốn ta dừng lại ư.” Liền vận Huyền Minh Hóa Long Quyết, Huyền Minh Hóa Long Quyết này có điểm mạnh nhất không chỉ là có thể làm đông kết pháp lực, thân thể mà còn có thể làm đông kết thần thức, tỏng nháy mắt thanh Thiên Long Hóa Âm Linh Kiếm bị Lục Nguyên lấy được, làm đông cứng nó lại, cũng không gấp để luyện hóa nên cho vào nơi để pháp bảo của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.