Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 808: Chương 808: Kiếm thụ(hạ)




Lục Nguyên không biết sương khói này là căn bản của kiếm tu tinh thần, khí vận chi thụ phát ra kiếm đạo khí vận chi vụ.

Thế giới này thần kỳ nhất đoan nghiêm nhất cao lớn nhất đương nhiên là môn, chí cao vô thượng vĩnh hằng môn, cùng với bên dưới thiên địa môn, pháp tắc môn, văn tự môn.

Nhưng xếp hàng ba lại là thụ.

Tại trung ương thiên triều, hoặc nên nói là trong nhiều kỷ nguyên sinh ra các loại cây cối vô cùng kỳ lạ.

Trong trung ương thiên triều, bí ẩn nhất là môn.

Một chữ môn ẩn chứa vô cùng huyền bí.

Còn thụ, tuy không kỳ diệu như môn nhưng cũng đủ huyền diệu.

Trong yêu địa nghe nói từng tồn tại một loại cây xưng là Kỷ Nguyên Thụ. Loại Kỷ Nguyên Thụ này mới bắt đầu hoàn toàn bình thường, nhưng đến mặt sau càng biến thái. Cây bình thường ở trong thân khu trưởng thành, cây cối Kỷ Nguyên Thụ thì to lớn đến không thể hình dung.

Kỷ Nguyên Thụ càng biến thái là có thể vắt ngang vài kỷ nguyên.

Vắt ngang kỷ nguyên là phá ức vạn năm thời không trường hà.

Tức là nói ngươi từ đầu cây này đi đến đầu bên kia có thể qua vài kỷ nguyên, ức ức vạn năm lâu, từ một kỷ nguyên bò đến kỷ nguyên khác, thậm chí là kỷ nguyên sau nữa.

Kỷ Nguyên Thụ này nghe nói cuối cùng tiêu diệt trong trường hà.

Dù là cái gì đều phải bại, diệt.

Trừ vĩnh hằng môn trong truyền thuyết, bất cứ môn nào khác, bất cứ sự vật mạnh mẽ nào đều phải bại và diệt. Tuy qua thời gian có lẽ khá lâu, có thể dùng kỷ nguyên tính toán nhưng sự thực là như vậy, nghe nói gốc Kỷ Nguyên Thụ đó thân thể rơi vào tay chủ kỷ nguyên, chủ văn minh thật nhiều kỷ nguyên.

Trừ Kỷ Nguyên Thụ, còn có thế giới thụ. Thế giới thụ vắt ngang yêu địa, có kỷ nguyên sẽ sinh ra.

Còn có thông thiên thụ, phủ tang thụ, mười mặt tời giắt trên thân cây cũng tính là cây.

Kỷ nguyên này sinh ra các loại cây lạ lùng quái dị, ví dụ Pháp Cổ Thụ. Mặt trên Pháp Cổ Thụ ghi chép vô số nguồn gốc pháp thuật, vô số chân lý pháp thuật. Pháp Cổ Thụ là chủ thể pháp cổ tiểu thiên thế giới, tác dụng đối với pháp cổ văn minh lớn đến cực điểm.

Bên võ cổ văn minh có một loại gọi là Võ Đạo Thụ, cũng rất kỳ diệu. Cây cối rất nhiều rất nhiều, có ngàn vạn gốc, mỗi gốc là võ đạo khác nhau, còn tấn công người. Loại Võ Đạo Thụ này bị phong ấn trong võ cổ thế giới, tác dụng tăng võ cổ thế giới.

Vô thượng Kiếm Môn cũng được đến một gốc cây.

Gốc cây đương nhiên không mạnh bao nhiêu như Pháp Cổ Thụ, Võ Đạo Thụ nhưng đối với Kiếm Môn khá là quý giá.

Đó chính là Kiếm Đạo Thụ.

Kiếm Đạo Thụ này bản thân có vô cùng ảo diệu, khó mà nói ra hết.

Năm đó chủ Kiếm Môn đời thứ nhấtp hát hiện ra Kiếm Đạo Thụ này, tổn hao sức lực dời đến kiếm tu tinh thần, chuyên để kiếm tu tinh thần sử dụng. Sau đó hình thành thông lệ mười đệ tử trung tâm hỗn động cảnh cùng đến kiếm tu tinh thần, cùng lúc đó nhiều chân chính đệ tử trung tâm đều tu hành ở kiếm tu tinh thần.

Kiếm Đạo Thụ này sẽ tỏa ra sương mù cực kỳ bí ẩn, loại sương này bao phủ hơn phân nửa bề mặt kiếm tu tinh thần. Còn nửa mặt khác thì bị một loại khói độc ăn nuốt bao phủ. Nửa mặt kia nếu đi qua đó dù là hỗn động cảnh nhất tầng, nhị tầng, tam tầng thì e rằng sẽ bị nuốt, trúng độc chết.

Cho nên nhiều nhóm người đều từ nửa mặt này vào trong kiếm tu tinh thần.

Từ nửa mặt kiếm tu tinh thần tiến vào sẽ phải đi qua đoàn sương khói.

Sương khói này cực kỳ quái dị.

Không chỉ kiểm tra tu vi cá nhân, thậm chí còn kiểmtra khí vận của ngươi. Trên người ngươi kiếm đạo khí vận bản kỷ nguyên càng cường thì gặp trở ngại càng nhỏ, kiếm đạo khí vận càng yếu thì gặp cản trở càng lớn. Đám người Kiếm Ma, Kiếm Tham khi đi qua đây gặp cản trở rất ít.

Năm đó lúc Kiếm Chi Tử giáng lâm thì đoàn khí chẳng chút ngăn cản, ngược lại giúp đỡ Kiếm Chi Tử. Đến đây thì đám Kiếm Ma, Kiếm Tham đều thần phục, nhận Kiếm Chi Tử là đệ nhất kiếm đạo khí vân, địa vị người mạnh nhất Kiếm Môn tương lai, không còn tranh chấp với Kiếm Chi Tử nữa.

Bây giờ Lục Nguyên tiến vào trong 0ông lão.

Tiến vào kiếm thụ khí vận vụ, Lục Nguyên phát hiện tốc độ của mình đột ngột giảm xuống. Có chuyện gì vậy? Tay động, kiếm đã bay ra ngoài, nhưng xuất kiếm đánh tan một mảnh sương khói lập tức lại sinh ra cái mới, không thể đánh hết, quét sạch được.

Tốc độ không nhanh ư?

Khi Lục Nguyên bay trong kiếm thụ khí vận vụ thì Kiếm Tú cũng đã lao vào trong. Lúc bắt đầu ở lôi điện tầng, tầng đối lưu, Kiếm Tú cực kỳ buồn bực, mình đường đường là hỗn động cảnh tam tầng mà tốc độ không nhanh bằng Lục Nguyên, đây là việc khó tin cỡ nào chứ, Kiếm Tú rất giận.

Kiếm Tú không muốn thua Lục Nguyên, gã thầm nhủ, mình là một trong kiếm đạo bát cực. Tất nhiên Kiếm Tú cũng có tính toán. Gã là một trong kiếm đạo bát cực, khí vận tuyệt đối mạnh hơn Lục Nguyên, tiến vào trong kiếm thụ khí vận vụ chắc chắn tốc độ của mình nhanh hơn Lục Nguyên.

Kiếm Tú một đường đuổi theo vào kiếm thụ khí vận vụ, vốn định dùng kiếm thụ khí vận vụ để gỡ gạc, gã xông vào trong mới phát hiện đằng trước đã không còn bóng dáng Lục Nguyên. Tốc độ của Lục Nguyên nhanh quá chứ? Nhưng dù hắn nhanh hơn cũng không bằng mình, khí vận của mình đã định trước là mạnh. Gã một đường bay nhanh, muốn đuổi theo Lục Nguyên, nhưng mặc kệ gã bay tới đâu vẫn không thấy hắn, trước mắt chỉ là sương khói mênh mông.

Sương mù tán đi, tầm nhìn rõ ràng rất nhiều, Kiếm Tú rốt cuộc trông thấy Lục Nguyên, nhưng thấy hắn bay một đoạn thì gã tức điên. Tại sao? Tại sao tốc độ của Lục Nguyên ngang bằng với mình? Chẳng phải mình là một trong kiếm đạo bát cực ư? Tại sao tốc độ ngang với Lục Nguyên? Khí vận của hắn có mạnh hơn mình không? Lần này Kiếm Tú hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Kiếm Linh Đế Cơ cũng xông vào trong kiếm thụ khí vận vụ, tốc độ của nàng và Lục Nguyên, Kiếm Tú ngang bằng nhau, chẳng ngờ khí vận ba người ngang nhau, kiếm đạo khí vận của ba người sàn sàn như nhau.

Điều này hình thành tình hình cực kỳ quái dị.

Rốt cuộc Lục Nguyên ở trước nhất vèo một tiếng phá tan sương mù, người thứ nhất chân chính tiến vào kiếm tu tinh thần. Kiếm Tú kém chút cũng phá sương mù vào trong kiếm tu tinh thần. Cuối cùng là Kiếm Linh Đế Cơ cũng phá tan sương mù, vào trong kiếm tu tinh thần. Đến đây thì không chút nghi ngờ, Lục Nguyên đã lấy được thắng lợi so tài cùng Kiếm Tú. Kiếm Tú nhìn Lục Nguyên, đôi mắt tràn ngập khó tin, đích thực, làm sao có thể, tốc độ của Lục Nguyên còn mạnh hơn mình. Kiếm đạo khí vận của hắn tương đương với mình ư? Vậy tại sao tên của hắn không ở trong kiếm đạo bát cực?

Gã hỏi:

- Sao có thể? Khí vận của ngươi làm sao ngang bằng ta được?

Lục Nguyên nhún vai:

- A, phải không?

Thật ra Lục Nguyên cũng biết khí vận của mình tuyệt đối không bằng Kiếm Tú, hắn dựa vào từ người kiếm ý quái vật hấp dẫn một nửa khí vận của nó, nhưng đó là kiếm đạo khí vận của kỷ nguyên trước, kiếm thụ khí vận vụ căn bản không nhận kiếm đạo khí vận kỷ nguyên trước. Kỳ thực Lục Nguyên đã sai, đâu chỉ là khí vận từ kiếm ý quái vật, hắn ở Hoa Sơn cũng được đến một luồng kiếm đạo khí vận mà kỷ nguyên này không thừa nhận, tổng hợp khí vận, Lục Nguyên mạnh hơn Kiếm Tú rất nhiều, là cách biệt một trời một vực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.