Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1530: Chương 1530: Làm thịt chủ tốc chi văn minh




Về mặt chiêu thức thì gã hoàn toàn yếu thế, vậy nên trong hợp lại thì lần va chạm này Lục Nguyên trên cơ, chủ tốc chi văn minh yếu thế.

Chủ tốc chi văn minh rút lui nói:

- Ngươi là mười ba kỷ nguyên? Không phải là mười hai kỷ nguyên?

- Thật đáng tiếc ta chính là mười ba kỷ nguyên.

Lục Nguyên vuốt thân kiếm, lạnh nhạt nói:

- Còn ngươi là mười bốn kỷ nguyên mà pháp lực yếu hơn tưởng tượng.

Đây là tử huyệt của chủ tốc chi văn minh, pháp lực vốn là yếu hơn mười bốn kỷ nguyên bình thường.

Lục Nguyên nhìn hướng chủ tốc chi văn minh, nói:

- Tiếc rằng ngươi nhiều lần vung thương chĩa vào ta, cho nên ngươi phải chết. Ba chiêu đã qua, kẻ giết ta liền chết.

Lục Nguyên lần thứ hai rút kiếm khỏi vỏ, lần này lại là một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn, hiện tại còn đang dùng một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn, để lại hơn tám mươi loại tạm thời không chơi. Hắn chỉ dựa vào một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn đủ đùa chết đối phương rồi. Tất nhiên một mình Lục Nguyên mới dám dùng chữ 'chỉ' một trăm bốn mươi mốt loại chiêu thức cực hạn chứ người khác thì không, quá khoa trương khí phách rồi, một trăm bốn mươi loại vốn là phá kỷ lục mà.

Kiếm pháp của Lục Nguyên cuồn cuộn như biển sao cuốn hướng chủ tốc chi văn minh. Mặc dù chủ tốc chi văn minh có được tiên thiên linh bảo thí thần thương khá xuất sắc nhưng bản thân thì không giỏi gì mấy, gã chỉ có thể dùng toái lưu tinh mà thôi. Nhưng toái lưu tinh đã bị Lục Nguyên chặn một lần, vậy thì lại phá lần nữa.

Lục Nguyên thở dài nói:

- Cùng một chiêu thức liên tục dùng ba lần với ta, thật là cực kỳ ngu xuẩn.

Hắn tiện tay phá vỡ toái lưu tinh của chủ tốc chi văn minh, cũng đâm trường kiếm xuyên vai gã. Một kích kia bắn máu tung tóe.

Chủ tốc chi văn minh không dám đánh tiếp, lập tức vận tốc thần bộ pháp bỏ đi, bình thường gã dùng chiêu này rất có ích, pháp lực ngang bằng hoặc cao hơn gã không một ai đuổi kịp được gã cả.

Chủ tốc chi văn minh một bước đã ra xa không biết bao nhiêu lần, lúc này bên tai vang giọng nói của Lục Nguyên:

- Ngươi thật chậm chạp đó.

Không biết từ khi nà Lục Nguyên đã nhàn nhã đứng bên cạnh chủ tốc chi văn minh, vào tay hắn đang loay hoay hai cái cao đẳng thần vật. Một là hình dạng thập tự giá, một là như nước màu xanh di chuyển, đan xen không ổn định. Bây giờ hai cao đẳng thần vật đều rơi vào tay Lục Nguyên cả.

Chủ tốc chi văn minh thế mới nhớ đến lần này khác với trước, bình thường đụng phải đối thủ có lợi hại hơn thì tốc độ cũng không bằng mình, nhưng Lục Nguyên khác hẳn, tốc độ của hắn vượt qua gã. Chủ tốc chi văn minh chưa từng gặp phải kinh nghiệm như vậy, tăng tốc thần bộ pháp đến nhanh nhất, nhưng có nhanh hơn cũng vô dụng thôi, kiếm của Lục Nguyên đã vô tình đâm xuyên trái tim gã, chớp mắt tốc chi tiểu thiên thế giới sụp đổ.

Lục Nguyên đứng sau lưng chủ tốc chi văn minh, nói:

- Cần gì khổ như vậy?

Đúng thế, cần gì khổ như vậy?

Đây là câu cuối cùng chủ tốc chi văn minh nghe thấy.

Cuộc sống trường sinh vĩnh viễn của ta!

Chủ tốc chi văn minh thở dài, cuối cùng tắt thử.

Trong cõi trời đất lại có một chủ văn minh chết đi.

Lần thứ hai vang lên tiếng ai ca thiên địa, đấy là văn minh ai ca, trời đất đang bi thương một chủ văn minh chết.

Lục Nguyên nhún vai, trong di vật của chủ tốc chi văn minh không thấy có thần vật nào cả, nhưng có không ít thiên cấp linh mạch. Có một ngàn cái thiên cấp linh mạch, điều này đối với Lục Nguyên xem như có ích, ngoài ra thì không còn gì nữa. Tốc thần bộ pháp không bằng kiếm bộ hắn sáng tạo nhưng thôi cứ nhận lấy, có lẽ sau này còn có chỗ dùng.

Lục Nguyên lại lấy ra định lý chi thư, chân lý chi bút, luyện hóa hai cao đẳng thần vật, biến thành có thể dùng ngay. Vậy là trong tay hắn có bốn cái cao đẳng thần vật, Lục Nguyên phỏng đoán lấy ra ba cao đẳng thần vật, để lại cái thập tự giá không ăn, ba cái kia thì ăn ngay.

Nuốt vào xong pháp lực cuồn cuộn bắt đầu trôi chảy.

Lục Nguyên chỉ cảm thấy pháp lực của mình đang liên tục tăng lên, thậm chí mơ hồ ngộ ra một chút vĩnh hằng bí ẩn, đấy là vĩnh hằng chung cực ảo diệu. Bây giờ Lục Nguyên coi như hiểu cái gì là vĩnh hằng bí ẩn, vĩnh vĩnh viễn viễn, trường trường tồn tồn, đây tức là vĩnh, là áo nghãi của vĩnh hằng chi môn. Hắn cảm thấy lại thêm liên kết với vĩnh hằng chi môn, mjt phần liên hệ này khá chặt chẽ, so với ba liên kết trước càng gắt gao hơn.

Mười bốn kỷ nguyên, mình rốt cuộc đến mười bốn kỷ nguyên.

Đây là một pháp lực có thể kiêu ngạo.

Đơng nhiên đây cũng là đặc biệt cơ duyên của Lục Nguyên, thực lực mạnh mẽ, khí vận không sai mới nhanh chóng đến mười bốn kỷ nguyên. Nếu không phải đụng tới cơ duyên thần vật bùng phát hàng ức vạn năm đều khó đụng tới thì e rằng hiện tại Lục Nguyên vẫn ngoan ngoãn ngừng ở mười hai kỷ nguyên. Lần này từ mười hai lên mười bốn kỷ nguyên thật là sảng khoái vô cùng.

Sung sướng!

Lục Nguyên cực kỳ sung sướng.

Đến mười bốn kỷ nguyên rồi Lục Nguyên nghĩ đến sau đó còn cần thu thêm cao đẳng thần vật, lập tức vận kiếm bộ, tốc độ như bay hướng tới cao đẳng thần vật. Hiện tại tốc độ của Lục Nguyên là có một không hai trong thiên địa, không mất bao lâu đã đến bên cạnh vĩnh hằng chi môn. Hắn giảm tốc độ cuối cùng đáp xuống tam phẩm ngộ đạo chi địa.

Lục Nguyên trở về dẫn đến tiếng xôn xao.

Hai người đi, người quay về là Lục Nguyên, điều này đại biểu kết quả gì?

Chủ võ thần văn minh hỏi:

- Ngươi và chủ tốc chi văn minh tranh đoạt cao đẳng thần vật, cuối cùng sao rồi?

Bởi vì thật tình đoán không ra nên chủ võ thần văn minh mới hỏi như vậy, lập tức tất cả chủ văn minh đều chú ý.

Lục Nguyên nhún vai, nói:

- Kết quả gì? Còn có kết quả gì nữa? Ta và hắn tốc độ ngang nhau, cùng đến ngoài ức vạn dặm.

Nghe Lục Nguyên nói vậy thì đám chủ văn minh xung quanh cùng giật mình, biết tốc độ của hắn nhanh rồi nhưng không ngờ chẳng kém gì chủ tốc chi văn minh.

Chủ pháp biến văn minh hỏi:

- Vậy tiếp theo thì sao? Chủ tốc chi văn minh cực kỳ cực đoan, hắn sẽ không vì tốc độ ngang nhau với ngươi mà chia đều hai cao đẳng thần vật.

Lục Nguyên nói:

- Ngươi đã nói đúng.

Chủ pháp biến văn minh hiểu về lòng người không phải hắn có thể so sánh.

- Ta vốn đề nghị cùng hắn chia đều hai cao đẳng thần vật, hắn không chịu, lại còn muốn giết chết ta, cũng hết cách.

Lục Nguyên tạm dừng khúc này, mọi người chờ câu dưới.

Lục Nguyên nhún vai nói:

- Vậy nên ta chỉ đành giết lại hắn.

Cái gì!

Lục nguyên nói cái gì!

Hắn giết ngược lại chủ tốc chi văn minh!?

Không sai, thực lực của chủ tốc chi văn minh đúng là hơi yếu, không thể so với mười bốn kỷ nguyên bình thường nhưng dù gì gã cũng là mười bốn kỷ nguyên, hình như Lục Nguyên mới mười hai kỷ nguyên đi? Hắn làm sao thực hiện được? Chuyện như vậy là không thể nào đi? Nhưng cố tình lúc này Lục Nguyên trở lại mà chủ tốc chi văn minh chậm chạp chưa lộ mặt, chứng minh hắn nói có thể là thật sự.

Chủ pháp biến văn minh biết lấy tính cách của Lục Nguyên thì nói ra chắc chắn là lời thật. Lục Nguyên làm thịt chủ tốc chi văn minh mười bốn kỷ nguyên yếu ớt, ghê gớm thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.