Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1039: Chương 1039: Lần đầu gặp Kiếm Chi Tử(thượng)




Ở sau lưng bọn họ là thái thượng trưởng lão, Gia Cát Trí Thương thì ngồi ở đằng sau Kiếm Vân Trung Tổ.

Những nhân vật này đều là thế hệ cường hoành cao minh nhất.

Những người này chính là những người chính thức chèo chống Kiếm Môn.

- Kiếm Chi Tử đến.

Một thanh âm du dương truyền tới.

Kiếm Chi Tử đến rồi.

Trong nhất thời đám người trở nên náo nhiệt lên, Lục Nguyên gần đây tuy nổi danh nhưng vẫn nhỏ hơn Kiếm Chi Tử rất nhiều, hơn nữa Kiếm Chi Tử là một trong Khí Vận thất tử, thanh danh đã truyền xa toàn bộ Trung Ương Thiên Triều toàn bộ Trung Ương Thiên Triều không ai không biết.

Kiếm Chi Tử đến rồi.

Lục Nguyên khẽ động tâm, hắn không biết tại sao trước kia vì đủ loại nguyên nhân mà luôn bỏ lỡ cơ hội gặp Kiếm Chi Tử, đây là lần đầu tiên hắn đối diện.

Trong tiếng rầm rĩ của mọi người Kiếm Chi Tử cuối cùng cũng từ từ hiện thân.

Đây là Kiếm Chi Tử sao?

Từ trong đám người hiện ra một người trẻ tuổi áo trắng nhẹ bay, chắp tay mà đi, có một hương vị tiêu sái không nói nên lời, ở mi tâm của hắn có một nốt ruồi đỏ, càng tăng thêm cảm giác tuấn mỹ hơn nữa toàn thân của hắn phát ra như kiếm, mày như kiếm môi như kiếm y phục như kiếm, giày như kiếm, toàn thân cao thấp đều như kiếm.

Người này rất giống Yến Thương Thiên, đây là cảm giác đầu tiên của Lục Nguyên, nhưng thực sự không phải là về tướng mạo, Yến Thương Thiên tướng mạo lãnh khốc mà Kiếm Chi Tử thì hòa hoãn một chút, có phần anh toán, tuy nhiên khí chất lại giống nhau.

Kiếm! Chi! Tử!

Trong vô số đám người Lục Nguyên thấy được Kiếm Chi Tử.

Kiếm Chi Tử cũng nhìn thấy Lục Nguyên.

- Oa, đây chính là Kiếm Chi Tử.

- Đúng thế chính là một trong Khí Vận Thất Tử.

- Một trong Khí Vận Thất Tử đúng là bất phàm, toàn thân của hắn toát ra khí tức như là mặt trời.

- Các ngươi nói xem Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử ai lợi hại hơn?

- Nói nhảm dĩ nhiên là Kiếm Chi Tử lợi hại hơn Lục Nguyên, dù sao hắn cũng là một trong Khí Vận Thất Tử Lục Nguyên kém hơn Kiếm Chi Tử nhất định không ít.

- Nghe nói Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử có tám năm ước hẹn, hiện tại đã là bốn năm rồi, như vậy bốn năm nữa sẽ có đại chiến.

Ở xung quanh đều truyền tới thanh âm nghị luận.

Lục Nguyên cùng Kiếm Chi Tử nhìn nhau những nghị luận xung quanh đều không lọt vào tai của hai người.

Lục Nguyên phát hiện mình và Kiếm Chi Tử có cảm giác địch nhân.

Mà Kiếm Chi Tử lúc đầu vốn coi Lục Nguyên như một con kiến nhưng hiện tại cũng cảm thấy Lục Nguyên có hương vị địch nhân.

Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên;

- Ngươi chính là Lục Nguyên?

- Đúng thế ta là Lục Nguyên, ngươi chính là Kiếm Chi Tử?

Lục Nguyên cầm hồ lô rượu lên uống một ngụm, dưới áp lực khổng lồ của Kiếm Chi Tử Lục Nguyên vẫn cảm thấy thoải mái tự tại.

Đúng ta là Kiếm Chi Tử.

Kiếm Chi Tử gật nhẹ đầu:

- Có khả năng ngươi còn chưa biết tên ta, dù sao cũng là đối thủ tám năm hẹn ước, ta nói cho ngươi biết tên ta, ta tên là Kiếm Văn Xương, Kiếm Đạo Văn Minh sẽ do ta hưng vượng lại.

Đệ đệ của hắn là Kiếm Văn Hào hắn tên là Kiếm Văn Xương cũng tương đối có đạo lý.

Ba chữ Kiếm Văn Xương ý nghĩa khá to lớn, hắn dám tự nhận mình sẽ hưng vượng lại Kiếm Đạo Văn Minh.

Đây là khẩu khí tương đối lớn, trong lịch sử Kiếm Môn chưa ai dám nói như vậy.

Nhưng Kiếm Chi Tử dám, vì hắn là Kiếm chi Tử, hắn quả thật có tư cách này.

Kiếm Chi Tử Kiếm Văn Xương nhìn về phía Lục Nguyên:

- Ngươi xem ra cũng có tiềm lực, cuộc chiến bốn năm sau, ta sẽ đem ngươi làm đối thủ của ta, sẽ giẫm nát ngươi, lấy Khí Vận của ngươi gia tăng Khí Vận của ta.

Kiếm Chi tử phát ra khẩu khí nhàn nhạt, tựa hồ như là muốn bóp chết một con kiến vậy.

- Vậy sao ta cũng chờ bốn năm sau.

Lục Nguyên không thèm để ý.

Ánh mắt của hai người giao hòa trên không trung.

Đúng thế đây là đối thủ, một đối thủ vô cùng lớn, trước kia Lục Nguyên cũng gặp nhiều nhân vật nhưng bây giờ mới cảm nhận thấy một đối thủ khí vận, Lục Nguyên uống một ngụm rượu xung quanh lại vang lên từng thanh âm rầm rĩ.

Kiếm Môn thập niên tế, mười năm một lần.

Mà lúc này Kiếm Môn chi chủ Thái Sử Không cuối cùng cũng tới ngồi ở vị trí trung ương.

Đúng thế, Kiếm Chủ tuy không phải là người mạnh nhất của Kiếm Môn thậm chí không phải là người có quyền thế nhất của Kiếm Môn nhưng vẫn được sự tôn kính từ bên ngoài.

Thái Sử Không ngồi xuống, những nhân vật của Kiếm Môn đã gần như đến toàn bộ, về phần Kiếm Diệt lão tổ lần này dĩ nhiên không tham gia.

Thái Sử Không nhìn về phía các đệ tử bên dưới lại nhìn các vị trưởng lão mà nói:

- Hiện tại ta tuyên bố Kiếm Môn thập niên tế chính thức bắt đầu.

Kỳ thực Kiếm Môn thập niên tế cũng không phải là đại sự.

Nhưng chẳng hiểu tại sao lần này lại có một khí tức khẩn trương, tựa hồ như có đại sự sắp phát sinh vậy, ví dụ như bình thường chưa có tới một nửa số trưởng lão tới nhưng lần này lại tới gần hết thậm chí ngay cả Kiếm Chi Tử cũng lộ diện.

Điều này thất là không đơn giản.

Mà hào khí này những thái thượng trưởng lão chí tôn bọn họ dĩ nhiên là hiểu rõ.

Những đệ tử chân truyền bình thường tuy không hiểu nhưng cũng ngửi được mùi vị khác lạ.

Thái Sử Không thầm kêu khổ, vị trí Kiếm Chủ đúng là không tốt để ngồi, ngồi vào vị trí này thật là không may, trong lòng thầm kêu không may Thái Sử Không lại cất tiếng:

- Kiếm môn thập niên tế lại bắt đầu, ở trong thập niên tế này sẽ làm thống kê xem Kiếm Môn ai lập được đại công lao.

- Người lập được công lao lớn nhất của Kiếm Môn gần đây là Kiếm Chi Tử Kiếm Văn Xương, có công lao giết một Thế Giới Cảnh của Phong Chi Văn Minh, giết một thái thượng trưởng lão của môn môn phái tu vi Thế Giới Cảnh, giết một thái thượng trưởng lão của đại địch Vô Song môn.

Nghe Thái Sử Không thống kê tất cả những người ở phía dưới đều chấn kinh, Thế Giới Cảnh mỗi người đều không dễ chết mà Kiếm Chi Tử rõ ràng đã giết ba người, mấy người của Vô Thượng Đại Giáo thì cũng thôi nhưng hắn dám giết người của Phong Chi Văn Minh, thật là một chuyện lạ.

Ở phía dưới tràn đầy thanh âm nghị luận, Lục Nguyên cũng kinh ngạc nhìn Hạ Hầu Chí Tôn, Hạ Hầu Chí Tôn nói;

- Nghe nói Kiếm Chi Tử đã được người của Võ Cổ Văn Minh chọn trúng, đơn giản mà nói, có người của Võ Cổ Văn Minh bảo kê hắn dĩ nhiên là dám giết người của Phong Chi Văn Minh, đây cũng là lý do mà Giản Chi Văn Minh muốn lôi kéo Kiếm Chi Tử mà Kiếm Chi Tử không để ý tới.

Hạ Hầu Chí Tôn nói vậy khiến Lục Nguyên minh bạch.

Thì ra là thế.

Có Võ Cổ Văn Minh bảo kê, trách không được hắn kiêu căng như thê.s

- Vị trí thứ hai, Lục Nguyên, Lục Nguyên giết rất nhiều Hỗn Động Cảnh tầng thứ mười, nửa bước Thế Giới Cảnh, hơn nữa ở Cổ Văn Minh thắng liên tiếp một vạn một nghìn trận chiến, đại dương uy phong của Kiếm Môn, đồng thời có công lớn trong việc dẹp loạn Kiếm Môn.

Vị trí thứ hai chính là Lục Nguyên.

Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên mà Lục Nguyên cũng nhìn lại Kiếm Chi Tử.

Hai tuyệt thế thiên phong của Kiếm Môn này tựa hồ muốn chống lại nhau rồi.

Theo thứ tự là những người khác, tuy nhiên không có thành tích kinh tâm động phách như Kiếm Chi Tử hay Lục Nguyên.

Mà công lao bảng này cuối cùng cũng xong, phẩn thưởng cũng ban ra.

Kế tiếp là những cuộc chiến đấu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.