Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1340: Chương 1340: Lực chi thiết tắc (hạ)




Kế tiếp là sử dụng thần vật là chuôi rìu màu bạc lớn cỡ bàn tay kia để thăng cấp, Lục Nguyên thiêu đốt chuôi rìu màu bạc lớn cỡ bàn tay kia, nhưng sử dụng Thần Hỏa vẫn không thể lay động được chuôi rìu kia, cuối cùng nghĩ lại, không dùng Thần Hỏa nữa, mà dùng Văn Minh Chi Hỏa, Văn Minh Chi Hỏa sau khi thiêu đốt, chuôi rìu màu bạc này bắt đầu nóng chảy, dần dần dần dần, một loại cảm giác khó nói lên lời xuất hiện.

Đây là một loại cảm giác tương xứng với Văn Minh Cảnh, mà những chuyện khác sẽ không có cảm giác tương xứng như vậy.

Bên trong chuôi rìu màu bạc đó có một loại lực lượng thần kỳ vô cùng, sau khi Lục Nguyên đem cỗ lực lượng này thu nạp vào thân thể của mình, phát hiện thân thể của mình bắt đầu không ngừng biến hóa, oanh! Tựa hồ một cánh cửa cực đại bị phá vỡ, trong thiên địa vang lên một khúc ca bên tai mình, tựa hồ thiên địa vì mình nên đã thổi tù và lên.

Trong một sát na, tự thân phòng ngự toàn thân càng thêm hoàn mỹ, mỗi một tấc thịt trên khuôn mặt đều tỏa ra khí tức văn minh hơn, có loại khí tức văn minh này ở trong mỗi một tấc thân thể, Thiên bảng cao thủ chính mình luôn luôn không có cảm giác.

Đồng thời, pháp lực đã gia tăng lớn, so với lúc là một kỷ nguyên cường đại hơn một chút.

Hai kỷ nguyên!

Chính mình hiện tại đã đạt tới hai kỷ nguyên pháp lực.

Trong lúc giơ tay nhấc chân, liền có một loại uy lực vô cùng lớn, tựa hồ có thể hủy hoại nhiều hơn, sáng tạo nhiều hơn, trong lúc giơ tay, liền có thể dễ dàng tiêu diệt hàng ngàn tiểu thế giới.

Đây chính là hai kỷ nguyên Văn Minh Cảnh.

Đây là một con đường lấy mười kỷ nguyên làm điểm trung tâm, lấy hai mươi kỷ nguyên làm điểm cuối cùng để thăng cấp lên.

Mà chính mình hiện tại mới vừa vặn bắt đầu bước đi.

Có được Hai kỷ nguyên pháp lực, pháp lực lần này tăng rất nhanh.

Thật ra từ Một kỷ nguyên muốn tăng lên Hai kỷ nguyên rất không dễ. Đạt tới Văn Minh cảnh rồi, mỗi một tầng tăng lên đều tương đối khó khăn. Nếu không những người trong Vũ Yến Hoang Ưng này cũng sẽ không dậm chân tại Một kỷ nguyên, mãi không tăng lên. Lục Nguyên là do liên tiếp chém giết ba vị Văn Minh cảnh, lập nên công lao muôn đời hiếm có , đồng thời lại may mắn khi Thánh Văn Minh phó chủ lúc đó lại vừa vặn có một kiện thần vật nên mới có thể tăng lên đến Hai kỷ nguyên.

Sau khi lên đến Hai kỷ nguyên, Lục Nguyên cũng không hề dừng lại mà tiếp tục không ngừng thiên đốt Thiên giai linh mạch. Từng cái từng cái linh mạch không ngừng thiêu đốt. Cuối cùng sau khi thiêu đốt mất một trăm hai mươi cái Thiên giai thì cũng đem pháp lực bản thân tăng lên đến Hai kỷ nguyên đỉnh phong. Hiện giờ chỉ vì thiếu thần vật mà không tăng lên được nữa.

Cũng bời vì thế, bản thân hắn liền sử dụng khoảng một trăm chín mươi cái Thiên giai linh mạch, chỉ còn thừa lại tám mươi cái mà thôi.

Lục Nguyên hiện giờ cơ bản đã hiểu rõ, tại Văn Minh cảnh, mỗi một khi thăng cấp cần phải có hai thứ.

Một là Thiên giai linh mạch.

Hai là thần vật.

Trong đó, Thần vật tương đối quan trọng hơn một chút, khó đạt được hơn, Thiên giai linh mạch thì còn dễ kiếm hơn. Cũng chẳng có cách nào khác. Thần vật mấy thứ này bình thường căn bản không thể xuất hiện, chỉ có vào Kỷ nguyên sinh diệt chi tế thì mới xuất hiện. Sau đó, phần lớn trong số chúng sẽ hủy diệt luôn khi đó, chỉ có một số rất ít được lưu lại.

Tu hành xong xuôi, Lục Nguyên đứng dậy.

Cảm giác của Hai kỷ nguyên đúng là rất tuyệt!

Cũng chẳng biết từ lúc nào, Chu Thanh Huyền trông coi phần mộ của bạn cũ cũng đã đi ra.

Chu Thanh Huyền đi tới liền nhìn Lục Huyên bảo:

- Trước khi đến đây ta nghe được một tin tức, lúc ta chưa tới đây thì Hoang Chi Tử đã tăng lên tới Văn Minh cảnh. Cũng tức là nói, hắn tiến vào Văn Minh cảnh sớm hơn ngươi. Hơn nữa sau lưng hắn còn có Hoang Cổ Văn Minh. Hoang Cổ Văn Minh đang toàn lực chống đỡ giúp hắn tăng lên. Đồng thời, ở Hoang Cổ Văn Minh cũng có khá nhiều thần vật. Đây cũn là chỗ tốt của Kỷ Nguyên sinh diệt chi tế. Bởi vì cơ duyên xảo hợp mà rất nhiều thần vật, có hơn một nửa là bị Hoang Cổ Văn Minh chi chủ chiếm đoạt được. Một mình hắn cũng không thể dùng hết nhiều thần vật như thế.

Thần vật cũng có chia làm mấy cấp bậc. Cấp thấp, trung cấp, cao cấp và Thiên cấp. Thần vật cấp thấp có thể giúp từ một đến năm kỷ nguyên tăng lên. Thần vật trung cấp có thể giúp từ sáu đến chín kỷ nguyên tăng lên. Thần vật cao cấp thể có cung cấp cho mười kỷ nguyên đến mười lăm kỷ nguyên tăng lên. Thần vật thiên cấp có thể giúp mười lăm kỷ nguyên trở lên tăng lên.

Tiên thiên Linh Bảo không được tính là thần vật. Tuy rằng tiên thiên linh bảo có thể giúp tăng lên sức chiến đấu rất lớn nhưng linh bảo khác với thần vật. Nếu như phải cứng rắn sử dụng Linh bảo như thần vật cũng được, nhưng mà như thế sẽ làm hao tổn rất lớn tinh hoa trong đó, còn không bằng sử dụng nó theo đúng mục đích.

Chỉ sợ Hoang Cổ Văn Minh có không ít thần vật cấp thấp, trung cấp.

Chu Thanh Huyền chắp tay nói tiếp:

- Đương nhiên, thế cũng không phải Hoang Chi Tử lập tức có thể tăng mạnh luôn thực lực của mình. Tuy rằng Thiên giai linh mạch và thần vật có thể tăng lên thực lực là không giả, nhưng bình thường cũng không thể tăng nhanh như vậy, rất dễ làm cho cảnh giới không ổn định. Nhưng đoán chừng, hiện giờ có lẽ Hoang Chi Tử đã đi trước ngươi, đây là điều chắc chắn. Đối thủ lớn nhất của ngươi vẫn là Hoang Chi Tử. Ngươi phải cẩn thận.

Ấn tượng của Chu Thanh Huyền với Hoang Chỉ Tử là rất khắc sâu. Dựa vào kinh nghiệm chịu khổ năm xưa, hắn biết rõ người như Hoang Chi Tử là rất khó dây vào. Hắn là kẻ có khả năng rất lớn có thể trùng kích cảnh giới Văn Minh chi chủ.

Lục Nguyên im lặng lắng nghe. Hắn đương nhiên biết đối thủ của mình không đơn giản. Lần trước ở trong Côn Bằng thế giới, hắn có thể đánh bại Hoang Chi Tử cũng là do trước đó Hoang Chi Tử bị thương, sau đó bị bản thân dùng tuyệt sát nhất kiếm mới có thể đánh bại Hoang Chi Tử. Nhưng mà hiện giờ Hoang Chi Tử lại trở nên mạnh hơn. Hoang Chi Tử cũng không phải loại chỉ biết hại người sau lưng, không dám đánh trực diện như Tiên Chi Tử. Hoang Chi Tử điên cuồng bá đạo, hung hăng càn quấy, vô địch.

Nhưng vậy thì sao! Chính hắn cũng muốn đạp Hoang Chi Tử xuống.

Chu Thanh Huyền thì hạ xuống mặt đất, từ chỗ mặt đất vỡ nát kia nhặt lên một đoạn chủ chi xiềng xích đứt gãy.

- Ta cần sử dụng một cái pháp thuật truy hồn.

Chu Thanh Huyền nói ra. Thấy Lục Nguyên ngạc nhiên vì một kiếm giả như hẳn lại biết dùng pháp thuật thì không khỏi cười lên, giải thích:

- Không phải một người đều giống như ngươi, cơ bản không cần bất kỳ pháp thuật gì. Ta còn biết một chút pháp thuật. Pháp thuật truy hồn này cũng có tính chất giống như pháp thuật kiếm tìm hồn vậy.

-Ví dụ như Chủ chi xiềng xích này, thật ra bên trong đó chứa đựng ý chí chủ trong thiên địa. Chính xác mà nói, hoàn toàn khác với các vật chết. Bản thân nó đã có chút ý chí, cho nên có thể dùng truy hồn pháp thuật, cũng có thể truy được hồn có tính chất giống thế.

- Hồn có cùng tính chất với chủ chi xiềng xích?

Lục Nguyên không khỏi giật mình hỏi:

- Là bắt chủ chi xiềng xích ở những nơi khác hay sao?

Lục Nguyên nhìn về phía Chu Thanh Huyền, vội nói tiếp:

- Khoan, từ từ đã… Chủ chi lao?

Chu Thanh Huyền gật đầu đáp :

- Đúng vậy! Là chủ chi lao.

- Năm đó ta và Nho chi Văn Minh Phó chủ là người quen cũ, vốn muốn tìm hiểu tình hình của hắn, nhưng trước sau không có chủ chi xiềng xích. Vừa vặn lúc ngươi độ Văn Minh đại kiếp có xuất hiện loại chủ chi xiềng xích này. Tuy giờ mấy thứ này đều bị cắt đứt, không thể dùng làm gì được, nhưng vẫn có thể dùng một lần pháp thuật truy hồn.

Chu Thanh Huyền và Nho chi Văn Minh Phó chủ năm đó còn có chút giao tình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.