Người bên cạnh ngẩn ngơ.
Nhanh quá!
Trong Kiếm Ma và Kiếm Tuệ giáp công, vậy mà Lục Nguyên có thể cuốn đi kết tinh phòng ngự rồi thong thả ra đi, vậy chỉ có một lời để giải thích, chính là tốc độ của Lục Nguyên, so với Kiếm Ma, Kiếm Tuệ càng nhanh.
Loại tốc độ này không chỉ là tốc độ kiếm mà còn có tốc độ di chuyển.
Về mặt tốc độ thắng Kiếm Ma, Kiếm Tuệ thì chỉ còn lại một mình Kiếm Ngục.
Nếu tốc độ của Lục Nguyên thắng cả Kiếm Ngục thì mới rồi Lục Nguyên nói câu kia, nguyên kiếm tu tinh thần hắn nhanh nhất, câu đó trở thành chính xác không sai.
Nhưng hai người này rốt cuộc là ai nhanh hơn?
Mặt Kiếm Ma biến sắc, ma sát khoái kiếm của gã thế mà dễ dàng bị tránh né, rồi còn bị cướp kết tinh phòng ngự, tốc độ của Lục Nguyên này thật nhanh. Kiếm Tuệ vẫn cười tủm tỉm, bộ dạng như không thèm để ý.
Đương nhiên bây giờ đa số người nghĩ là Lục Nguyên và Kiếm Ngục, rốt cuộc ai mới là tốc độ thứ nhất trên kiếm tu tinh thần!
Trên không trung kết tinh phòng ngự lá cây không ngừng bị càn quét, ngày càng ít. Tốc độ của Lục Nguyên và Kiếm Ngục so kiếm nhanh ngày càng gần.
Cuối cùng một trăm kết tinh phòng ngự lá cây!
Không sai, đây chính là một trăm mảnh cuối cùng!
Một trăm mảnh kết tinh phòng ngự lá cây có vị trí thật khéo.
Cách Lục Nguyên một trăm trượng, cách Kiếm Ngục một trăm trượng!
Kiếm Ma, Kiếm Tuệ thì cách hai trăm trượng! Kiếm Hùng là ba trăm trượng!
Thật ra một trăm mảnh kết tinh phòng ngự không tính nhiều.
Dù là Lục Nguyên hay Kiếm Ngục đều không kém một trăm mảnh kết tinh phòng ngự.
Rất rõ ràng, họ tranh không phải một trăm mảnh kết tinh phòng ngự mà là tranh ai cái danh nhanh hơn kiếm tu tinh thần.
Lục Nguyên và Kiếm Ngục liếc nhau.
Khoảnh khắc thời gian một phần mười, Lục Nguyên và Kiếm Ngục cùng đâm hướng một trăm mảnh kết tinh phòng ngự.
Lúc này mọi người đều khựng lại, trên không trung rải rác vài mảnh kết tinh phòng ngự nhưng không có ai muốn lấy, mọi người đều muốn xem rốt cuộc ai nhanh nhất. Bây giờ không ai dám chớp mắt một cái, trạn quyết đấu tốc độ số một chỉ chớp mắt liền trôi qua.
Thậm chí có người vận phóng mạn thuật, đó là loại pháp thuật trong trung ương thiên triều dùng để khi có đánh nhau tốc độ quá nhanh thì cần phóng mạn thuật làm chậm lại.
Nhiều người đều quên phút cuối kết tinh phòng ngự lá cây rải rác, cùng nhìn hướng không trung.
Đương nhiên trên không trung chuyện xảy ra quá nhanh khiến họ chỉ có thể dùng phóng mạn thuật mới xem được.
Trong phóng mạn thuật, động tác của Lục Nguyên và Kiếm Ngục chậm không ít khiến người thấy rõ ràng.
Lục Nguyên và Kiếm Ngục cùng phát động.
Nhào hướng một trăm mảnh kết tinh phòng ngự.
Nhanh quá! Tốc độ di chuyển của Lục Nguyên thật nhanh, sao lại có tốc độ di chuyển nhanh đến thế.
Quá nhanh rồi đi! Tốc độ di chuyển của Kiếm Ngục cũng nhanh như vậy.
Du là trong phóng mạn thuật, tốc độ của hai người chậm rất nhiều nhưng vẫn cảm thấy rất nhanh, hơn nữa chỉ nhìn thôi không thấy ra cao thấp.
Hai người cùng trong một phần ngàn giây lao hướng một trăm mảnh kết tinh phòng ngự lá cây.
Cùng xuất kiếm!
Tất cả chỉ trong chớp mắt. Khoảnh khắc này tốc độ rút kiếm của Kiếm Ngục dường như nhanh hơn chút. Kiếm Ngục chuyên tâm luyện thuật rút kiếm nên giờ nhanh hơn chút.
Kiếm Ngục xuất kiếm đâm trúng mảnh kết tinh phòng ngự lá cây thứ nhất. Khi gã chiếm ưu thế ra tay trước thì Lục Nguyên rốt cuộc xuất kiếm.
Kiếm Ngục và Lục Nguyên mang theo kiếm pháp ở không trung đan xen.
Hai người nhanh chóng đâm kết tinh phòng ngự lá cây, hai người ra kiếm khá nhanh, nhanh đến khó tin.
Đương nhiên trong quá trình đâm thì Kiếm Ngục lấy Ngục tiên kiếm va đụng vào Dưỡng Ngô tiên kiếm của Lục Nguyên. Cứng đối cứng thì gã thắng Lục Nguyên, đối mặt tình huống này Dưỡng Ngô tiên kiếm của hắn chỉ có nước né tránh, hết cách, ai bảo pháp lực không bằng đối thủ, chỉ đành nhường nhịn.
Đương nhiên tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, một khoảnh khắc mà thôi.
Mọi người thông qua phóng mạn thuật quan sát trận chiến này.
Nhưng dù là thông qua phóng mạn thuật thì một số người thực lực hơi thấp vẫn xem không rõ rốt cuộc là ai được nhiều kết tinh phòng ngự lá câyw hơn.
Nhưng người ánh mắt lợi hại thì thấy rõ ràng.
Trong tia chớp giao đấu đó, Lục Nguyên tổng cộng ra sáu mươi kiếm, Kiếm Ngục cũng đâm ra sáu mươi kiếm. Một trăm hai mươi kiếm, mỗi kiếm đều nhanh như tia chớp thậm chí là hơn cả tia chớp.
Đương niên tuy hai người đều đâm sáu mươi kiếm nhưng tuyệt đối không là ngang tay!
Lục Nguyên đâm trúng năm mươi ba mảnh kết tinh phòng ngự lá cây, Kiếm Ngục thì đâm túng bốn mươi bảy kết tinh phòng ngự lá cây.
Lục Nguyên thắng!
Kiếm Ngục được xưng là kiếm địa ngục, tốc độ của gã luôn đứng đầu kiếm tu tinh thần, vậy mà bây giờ Lục Nguyên thắng.
Năm mươi ba so bốn mươi bảy thì hơn một chút, dù chỉ một chút nhưng dù sao là thắng. Không chút nghi ngờ, bây giờ Lục Nguyên đã là ngươi nhanh nhất toàn kiếm tu tinh thần, người môn hạ Thái Sử chí tôn suýt hoan hô ra tiếng. Đúng vậy, nhanh nhất kiếm tu tinh thần, dù không phải mạnh nhất kiếm tu tinh thần nhưng có thể làm nhanh nhất đã khá ghê gớm.
- Ta nhanh nhất kiếm tu tinh thần.
Lục Nguyên nói câu này quả nhiên không là nói xuông.
Dường như từ xa thấy có một bóng áo xanh đứng trên đỉnh kiếm đạo thụ, vô cùng bá khí thốt ra lời đó.
Toàn thân Kiếm Ngục đầy ngục khí tức, người khác không rõ ràng nhưng Kiếm Ngục thì hiểu. Tốc độ của Lục Nguyên không chỉ là hơn gã một chút, mà nhanh hơn rất nhiều. Tuy gã luôn nhanh nhưng Lục Nguyên càng nhanh hơn.
Khi đâm hướng kết tinh phòng ngự, gã mấy lần lấy Ngục tiên kiếm chặn đường Dưỡng Ngô tiên kiếm của Lục Nguyên, đối mặt Ngục tiên kiếm hắn chỉ đi đường vòng, mà đường vòng thì sẽ khoảng cách xa. Gã tầng tầng ngăn chặn, lợi dụng uy thế pháp lực ngăn lại, thế mà Lục Nguyên còn đâm trúng nhiều lá cây hơn gã.
Thêm nữa gã luyện thuật rút kiếm, từ đầu ra tay sớm hơn Lục Nguyên.
Dưới tình huống như vậy mà vẫn thành năm mươi ba so bốn mươi bảy.
Nếu không phải gã dùng nhiều thủ đoạn thì có khả năng là sáu mươi so ba mươi rồi.
Tốc độ của hai người cách biệt to lớn.
Kiếm Ngục nhìn Lục Nguyên, người nhanh thật.
Tốc độ của tiểu tử này là vô song Kiếm Môn!
Người như vậy để mặc trưởng thành e rằng sẽ lại là một Kiếm Chi Tử.
Kiếm Ngục, đại biểu là kiếm địa ngục. Đã xuất hiện một Kiếm Chi Tử, tuyệt đối không hy vọng có Kiếm Chi Tử thứ hai đè đầu mình. Nhưng không sao cả, theo kế sách của Kiếm Tuệ thì lần này kết tinh phòng ngự vỡ, cũng là lúc Lục Nguyên đứt hơi thở cuối, tất cả đã là đại cục nắm trong tay.
Đến đây thì nội tầng kết tinh phòng ngự toàn bộ tan vỡ.
Mọi người lập tức trở lại thụ động.
Hơi dừng lại mọt lúc, tiếp theo phá vỡ không là nôi tầng kết tinh phòng ngự mà là ngoại tầng kết tinh phòng ngự. Ngoại tầng kết tinh phòng ngự vỡ ra, bên ngoài những yêu thú cực kỳ cường đại sẽ xông đến cướp kết tinh phòng ngự, cho nên khi nội tầng kết tinh phòng ngự phá vỡ thì mọi người còn rất bình tĩnh, nhiều đệ tử trung tâm tranh cướp kết tinh phòng ngự nhưng một khi ngoại tầng kết tinh phòng ngự vỡ ra, mọi người ngoan ngoãn núp trong thụ động là vừa.
Thụ động của kiếm đạo thụ vô cùng cứng rắn, yêu thú không thể công phá. Ngươi không trốn vào đây thì bị những yêu thú cường đại luân pheine giết cũng đừng trách.