Đương nhiên Pháp Thánh Đế Tử suy nghĩ sâu xa hơn một tầng, mới rồi cảm
giác thiên địa chấn một cái, còn tưởng là văn minh cảnh sinh ra, nhưng
có phải chẳng là mới rồi Lục Nguyên sáng tạo ra cánh cửa này? Không,
không có khả năng, mỗi một cánh cửa đều là cấp bậc thiên địa thần vật,
cấp thiên tôn còn không sáng tạo ra được. Lục Nguyên, có nghịch thiên cỡ nào thì sao có thể sáng tạo ra cấp bậc thiên địa thần vật được chứ? Đây là việc hoàn toàn không thể nào.
Lúc này cuộc quyết đấu giữa Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên vẫn đang tiếp tục.
Tuyệt vân khí, phụ thanh vân mạnh nhất của Kiếm Chi Tử bị cản lại, nhưng gã không từ bỏ.
- Ngươi nói đây là kiếm đạo môn, ta không tin!
Gã lần thứ hai đánh ra vô số kiếm kỹ tuyệt chiêu. Gã thật sự không tin
của Lục Nguyên là kiếm đạo môn, trong thiên địa khí vận kiếm tu mạnh
nhất là chính mình chứ không phải lục nguyên, nếu có kiếm đạo môn thì
nhất định rơi xuống tay mình mới đúng, sao mà vào tay Lục Nguyên được.
Nhưng Kiếm Chi Tử có đánh ra tuyệt học kiếm chiêu gì đều bị kiếm đạo môn dễ dàng chặn.
Kiếm đạo môn chính là kiếm đạo thánh, kiếm đạo thần, kiếm đạo vương,
kiếm đạo hoàng. Trong kiếm đạo thiên địa thì sinh và tử, tồn cùng vong,
vinh cùng suy, tất cả mọi thứ đều do cánh cửa này chi phối. Dù là kiếm
chiêu gì cũng không phả năng địch lại kiếm đạo môn được.
Kiếm Chi Tử rốt cuộc tuyệt vọng, gã phát hiện dựa vào kiếm chiêu không khả năng thắng được Lục Nguyên, đó đúng là kiếm đạo môn.
Kiếm Chi Tử liên tục thử khiến người bên cạnh đều thấy ra uy lực cánh cửa của Lục Nguyên.
Quả nhiên, đây chính là kiếm đạo môn, hàng thật mười phần mười.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Chi Tử, nói:
- Kiếm Chi Tử, ngươi nói chiến tích vượt tiểu cảnh giới thắng người của ta sẽ kết thúc tại đây, thật đáng tiếc, chiến tích vượt tiểu cảnh giới
thắng người của ta sẽ không chấm dứt.
Cái gọi là vượt tiểu cảnh giới cơ bản nhờ vào kiếm thuật, bây giờ kiếm thuật của Kiếm Chi Tử đã bị
kiếm đạo môn trấn áp chặt chẽ, cho nên Lục Nguyên mới vẫn có thể vượt
một tiểu cảnh giới thắng người.
Tình hình đến đây thì đảo ngược bất ngờ, không một ai tưởng tượng tuyệt chiêu Lục Nguyên chiếm ưu thế tuyệt đối.
Kiếm Chi Tử bỗng cười lạnh nói:
- Lục Nguyên, ngươi sẽ không cho rằng nhờ thế mà dễ dàng thắng ta chứ?
Ta chính là Kiếm Chi Tử, không chỉ có những thủ đoạn này thôi. Bây giờ
để ngươi nhìn xem thủ đoạn kách của ta, ngày hôm nay chắc chắn là ta
thắng!
Trong giọng nói của Kiếm Chi Tử ẩn chứa vô cùng tự tin, gã cũng có nắm lá bài tẩy, nếu không thì đã chẳng gọi là Kiếm Chi Tử.
Lục Nguyên quát dài:
- Kiếm Chi Tử, ngươi có lá bài gì cứ lấy ra đi, để ta xem ngươi mạnh
đến cỡ nào! Nhưng mặc kệ ngươi mạnh tới đâu thì chắc chắn là ta chiến
thắng!
Kiếm Chi Tử giơ tay lên, ngón tay bay ra rất nhiều cực kỳ nhiều văn tự.
Đây là!
Kiếm đạo văn tự!
Không sai, bây giờ Kiếm Chi Tử lật lá bài chính là kiếm đạo văn tự.
Kiếm đạo văn tự bị Kiếm Chi Tử khắc chế nhưng bản thân do văn tự môn
thống lĩnh, nên không tính hoàn toàn bị khắc, dù sao địa vị của văn tự
môn chỉ kém hơn vĩnh hằng môn, vượt trên kiếm đạo môn mới sinh của Lục
Nguyên, chỉ có kiếm chiêu mới bị kiếm đạo môn hoàn toàn khắc chế.
Kiếm Chi Tử muốn dùng lá bài của mình đánh bại Lục Nguyên. Gã giơ tay
đánh ra kiếm đạo văn tự, không ngờ có rất nhiều, nhiều đến khiến người
trầm trồ.
Đến đây thì tất cả người đứng xem tập trung tinh thần, cả cuộc chiến quá hấp dẫn!
Cho dù Lục Nguyên lấy ra kiếm đạo môn khiến tất cả kiếm thuật ở trước
mặt Lục Nguyên đều mất đi ý nghĩa, nhưng Kiếm Chi Tử là kẻ kiêu ngạo sao mà cam lòng thất bại, gã phải thắng hắn, gã còn có lá bài khác. Chớp
mắt lấy ra nhiều kiếm đạo văn tự đánh hướng Lục Nguyên.
Gã phẩy tay đánh kiếm đạo văn tự chẳng ngờ đến hai mươi cái!
Không sai!
Là hai mươi cái!
Thái thượng trưởng lão bình thường có nhị cấp kiếm đạo văn tự thế này chỉ chừng hai, ba cái thôi, thậm chí chỉ có một.
Nhưng Kiếm Chi Tử không giống bình thường, đánh ra là hai mươi cái kiếm đạo văn tự, hơn nữa đáng sợ nhất là hai mươi kiếm đạo văn tự của Kiếm
Chi Tử liền thành hệ thống, hiển nhiên đến từ một văn tự. Nếu nhị cấp
văn tự liền thành một hệ thống sẽ có uy lực lớn hơn cái khác. Hai mươi
văn tự này thì ra là phân liệt từ văn tự ban đầu chữ phong.
Khi đó chữ phong tổng cộng phân liệt ra ba mươi hai văn tự.
Trong đó chín cái rơi vào tay Lục Nguyên, một rơi vào tay Kiếm Linh,
một rơi vào tay Kiếm Tiềm, một rơi vào tay Kiếm Hùng. Lục Nguyên không
thể tưởng tượng còn lại hai mươi văn tự toàn bộ bị Kiếm Chi Tử thu gom
lại, năng lực của gã đúng là vô cùng cường đại.
Thật ra còn có một cái ở trong tay Kiếm Tuyệt, nhưng Kiếm Tuyệt sớm bị Kiếm Chi Tử giết chết nên văn tự cũng rơi vào tay gã.
Kiếm Chi Tử đánh ra hai mươi nhị đại văn tự, bao ngời kinh sợ.
Trong hai mươi cái kiếm đạo văn tự chớp lóe nhiều nhất tất nhiên là chữ ngộ, đấy là văn tự cực kỳ quý giá. Còn có chữ tiêm, là văn tự có lực
sát thương lớn nhất trong ba mươi hai cái văn tự, đại biểu phong chi
tiêm cộng lại mười chín văn tự, lấy chữ tiêm làm trung tâm dường như hợp thành chữ phong giết hướng Lục Nguyên.
Không sai, tụ tập hai mươi cái nhị đại văn tự đã có chút mùi vị chữ phong.
Tuy chỉ có vài phần nhưng mũi nhọn có thể phá sắc bén trong thiên hạ mạnh đánh vào Lục Nguyên.
Kiếm Chi Tử không uổng là Kiếm Chi Tử, vừa ra tay đã không tầm thường như vậy.
Dù là Lục Nguyên cũng rất khó đối phó hai mươi cái văn tự công kích đi, lực lượng hai mươi văn tự có thể dễ dàng đâm vào người Lục Nguyên.
Chính lúc hai mươi văn tự sắp đụng vào người Lục Nguyên thì trên đỉnh
đầu hắn lóe ánh sáng vàng. Hai mươi văn tự muốn chống cự thôn kim long
nuốt vào, con rồng giận dữ hút một hơi nuốt trọn hai mươi văn tự.
Lục Nguyên chưa từng sung sướng như vậy, một hơi có được hai mươi văn tự.
Vốn mình vất vả góp nhặt nửa ngày chỉ được chín văn tự mà thôi, đó là: yêu, ma, tuệ, si, đốn, tiến, tú, ngục, tham.
Bây giờ một lúc thu được đến hai mươi văn tự.
Lục Nguyên cẩn thận kiểm tra hai mươi cái văn tự, trong số này hắn cần
nhất là chữ ngộ, có thể tổ hợp với chữ đốn. Hung ác nhất là chữ tiêm, nó ẩn thành sắc bén, có thể tăng cường năng lực công kích phá giáp, khó có pháp bảo nào chống lại được nó. Phải rồi, Lục Nguyên còn phát hiện một
văn tự khác, là chữ chủ, đây là chủ thể, chính là trung tâm nhất chữ
phong, cũng là từ khi Kiếm Chi Tử ra đời tới nay văn tự đi theo gã. Đồn
rằng Kiếm Chi Tử không giống người thường, mới sinh ra đời liền mang
theo chữ chủ. Giờ chữ chủ bị Lục Nguyên hút đi, hắn ngưng luyện thì phát hiện chữ chủ có vô cùng tác dụng.
Sướng!
Thật là sướng chết
được, lúc trước có cướp văn tự thế nào cũng chỉ được một cái một lần, ai mà như bây giờ một hơi cướp được hai mươi văn tự, trong đời lần đầu
tiên sướng đến thế.
Nhưng Lục Nguyên lập tức giận dữ, phát hiện
trong đó còn có chữ tuyệt, tức là nói Kiếm Tuyệt rất có thể chết trong
tay Kiếm Chi Tử. Hắn và Kiếm Tuyệt không tính là bạn bè nhưng coi như
quen biết, Kiếm Chi Tử thật là khủng bố, thù không thể để lại. Lục
Nguyên tăng thêm sát tâm với Kiếm Chi Tử.