Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 209: Chương 209: Lục Nguyên vsThiết Mộc Nhĩ(thượng)




Hoa Sơn tiên môn chư vị thượng nhân đều đã đến đông đủ, Đông Phong Nguyên Dương thượng nhân Nam Phong Hồi Phong thượng nhân, Bắc Phong Nguyên Nguyên thượng nhân, Tây Phong Tử Hà thượng nhân, Ngọc Chân thượng nhân.

Võ Đang tiên môn cũng có người đến, chính là hai trong Võ Đang thất tử, hai vị kỳ nhân này thân phận cũng tương đối cao .

Thanh Thành tiên môn có Thanh Âm Kiếm tiên Tôn Thanh Nghi cùng với mấy kiếm tiên nổi danh.

Côn Luân tiên môn cũng tới mấy kiếm tiên nổi danh.

Từng tiên môn ở phía sau lưng đều có đệ tử chân truyền, bọn họ cơ bản đều đứng đó đều là những người bị đánh bại bởi Triệu Càn khôn, Trương Thanh Thư, Lý Hư Huyền.

Mà Tấn Vinh hoàng đế của Đại Tấn hoàng tộc thì đang đoan trang ngồi, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, ở phía sau hắn là mấy người của hoàng tộc, Tấn Vinh đế vốn một thân phế vật nhưng ở phía sau hắn có mấy người thực lực bất phàm, nổi danh, ngoài ra còn có mấy thiếu nữ và công tử xinh đẹp chính là công chúa và vương tử của Đại Tấn hoàng tộc.

Ở bên Đại Nguyên cũng có không ít người, mà hấp dẫn ánh mắt của người ta chính là năm nam tử đầu trọc, những hòa thượng này lỗ tai cũng thật là lớn.

Lúc này ngũ đại Bắc Phong mọi người đã đến đông đủ.

Võ Đang tiên môn cũng có hai vị thượng nhân, những tiên môn khác cũng đến một vài vị thượng nhân, tổng cộng là hơn mười thượng nhân cấp.

Thực lực của Thượng Nhân cấp, cửu đại kiếm tiên cũng không thể so sánh.

Cửu Đại kiếm tiên cơ bản đều đã đạt tới Trường Sinh Kỳ, như Lý Nguyên Bạch, Tư Mã Trường Bạch bọn họ.

Lúc này mọi người đều không dám coi thường, nếu như Hoa Sơn tiên môn lại bị thất bại thì chỉ còn lại Nam Hải tiên môn, mà Nam Hải tiên môn, đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất cũng không hơn bọn Triệu Càn Khôn là bao.

Đương nhiên đây chỉ là một mặt, việc còn lại là liên quan tới vấn đề đám phán của Đại Nguyên và Đại Tống ở khuỷu sông Tây Vực.

Cho nên một trận chiến này trên Hoa Sơn tiên môn mang ý nghĩa vô cùng trọng đại.

Mưa phùn vẫn đang rơi lất phất.

Đông Phong Nguyên Dương thượng nhân hỏi:

- Phiền Pháp thượng nhân, nghe nói Phật học từ bi, tại sao Đại Nguyên quốc các ngươi thường xuyên quấy nhiễu biên cương của Đại Tấn quốc. mặc dù Đại Tấn quốc thực lực còn hơn cả Đại Nguyên quốc nhưng Đại Nguyên quốc lần nào cũng gây phiên toái, mấy năm lại tới một chuyến.

Phiền Pháp thượng nhân chắp tay lại thành hình chữ thập:

- A di đà phận, đây chính là thiên đạo, sói đói bụng muốn ăn thỏ, thỏ đói bụng muốn ăn cỏ, đây là thiên lý, thiên lý cũng là phật lý, Đại Nguyên quốc không phì nhiêu, có nơi quá mức lạnh lẽo, có nơi lại quá mức nóng bức, vì cầu sinh cũng chỉ có thể như vậy...

Võ Đang thất tử cười cười nói:

- Hòa thượng nghe nói kinh phật có chuyện phật tổ cắt thịt nuôi chim ưng, vậy tại sao Đại Nguyên các ngươi không học theo, làm thức ăn cho Đại Tấn chúng ta, chịu sự thống trị, về sau các ngươi cũng là một phần tử của Đại Tấn, cũng không cần phải chịu đói nữa, cũng không cần phải có chiến tranh nữa, như vậy không phải rất tốt sao?

Phiền Pháp thượng nhân mỉm cười, người của Phật giáo luôn thiện biện, mà Phiền Pháp thượng nhân thường xuyên khai mở đàn giảng phật hiệu có vô số tín đồ, tuy nhiên cãi nhau thì hắn không lại.

Một nam tử hai mươi tuổi mặc thanh y bỗng nhiên ở phía bắc đứng ra.

Tăng nhân áo gai Thiết Mộc Nhĩ cất tiếng nói:

- Nghe nói Đại Tấn ngoại trừ tuyệt thế Yến Thương Thiên ra thì những người khác đều yếu đuối, lần này đi một chuyến về phía đông quả nhiên là sự thật, ngũ đại tiên môn, đệ tử chân truyền, Triệu Càn Khôn, Lý Hư Huyền, Trương Thanh Thư đều là lũ yếu đuối, đánh bại dễ dàng, hi vọng các ngươi lần này có thể tiếp được một vài chiêu thức.

Một câu nói này nửa thật nửa giả, Đại Tấn những năm gần đây có thể thắng Đại Nguyên chính là vì tuyệt thế Yến Thương Thiên một khi Yến Thương Thiên không xuất thế thì Đại Tấn yếu hơn một chút, tuy nhiên đây cũng là lời giả, hắn Thiết Mộc Nhĩ thắng được Triệu Càn Khôn Trương Hư Huyền Trương Thanh Thư chỉ có một nguyên nhân là vì hắn là chuyển thế linh động, trải qua Quán Đính thức tỉnh trí nhớ kiếp trước tu hành mới nhanh hơn người khác.

Câu này nửa thật nửa giả, khiến cho người của Đại Tấn quốc cảm thấy rất buồn nôn, nhưng lại khó phản bác.

Mà Lục Nguyên ở bên cạnh thì lười biếng ngáp:

- Ta nghe nói, phật giáo các ngươi lợi hại nhất không phải là phật công mà là miệng lưỡi, hiện tại cũng thấy được, quả là thế, vị thượng nhân kia, ngươi cũng thế, tướng mạo không tốt lắm, đều sinh ra một cái miệng tốt. Ta nghe nói nhân gian lưu hành một môn công pháp Long Dương, chúng đại sư có cái miệng tốt như vậy đi làm Long Dương nhất định là được.

Một câu nói này khiến cho rất nhiều người muốn cười, những người như Cửu Đại còn có thể cố nhịn mà trấn tĩnh được tuy nhiên da mặt không ngừng rút lên, còn các đệ tử đời thứ mười thì bật cười.

Bọn họ cũng không ngờ Lục Nguyên hóa ra tranh cãi cũng hung hãn như vậy.

Kỳ thật Lục Nguyên tuy lười biếng nhưng cãi nhau rất hung hãn.

Không có cách nào năm đó ở Đông Lâm trấn, hắn đã cãi nhau rất nhiều.

Lúc trước ở Bắc Phong, Tư Mã Hạo cũng đã nếm qua thiệt thòi.

Mà bây giờ Lục Nguyên mắng vô cùng ác độc nếu như Thiết Mộc Nhĩ cãi lại thì chứng minh rằng Phật giáo có một cái miệng tốt, thừa nhận Phật giáo chính là đồ tử của miệng lưỡi.

Còn nếu như không cãi lại, thì chứng minh cho thấy bọn họ đi làm Long Dương.

Một câu nói này cãi lại cũng khó mà không cãi lại cũng khó.

Đương nhiên phương pháp mắng người như vậy của Lục Nguyên có vẻ hơi vô lại, những người có thân phận sẽ không nói, như bọn Triệu Càn Khôn Trương Thanh Thư bình thường bọn họ ổn trọng đánh chết cũng không nói những lời như thế, nhưng Lục Nguyên thì không để ý tới thân phận cho lắm.

Mà hắn thì lười nhác, mang theo vẻ không sợ trời không sợ đất, đôi khi có phần vô lại, giảo hoạt.

Cao nhân còn cách hắn quá xa.

Hơn nữa hắn cũng chưa từng có ý định làm cao nhân.

Làm cao nhân làm gì? Quá mệt mỏi.

Ta chính là ta, đây chính là phương thức sống thoải mái nhất.

- Đã như vậy không cần nói nhảm nữa.

Thiết Mộc nhiễm cung chưởng đánh về phía Lục Nguyên, nếu như tu tiên giả thích sử dụng kiếm thì người tu phật lại thích dùng chưởng.

Kiếm tu có các loại kiếm pháp ví dụ như Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm Triêu Dương nhất mạch kiếm, Vũ Đả Phi Ti kiếm, Khoái Mạn thập thất thức, Thái cực kiếm pháp.

Mà người tu phật cũng có những chưởng pháp tương ứng, ví dụ như bàn nhược chưởng, Vi Đà chưởng, Hàng Ma chưởng, Đại Lực Kim Cương chưởng...

Thiết Mộc Nhĩ dùng Mật Tông Hàng Ma chưởng, dùng phương pháp đặc thù tấn công, một chưởng này uy lực kinh người, cao nhân bên cạnh quan sát vô số nhìn thấy chưởng phách này cũng không khỏi hít vào một hơi lạnh.

Một chưởng này đánh ra khí thế vô cùng, rõ ràng đã đạt tới tầng thứ sáu của Luyện Thể kỳ rồi.

Chưởng lực vô cùng uy mãnh.

Triệu Càn Khôn cùng với Trương Thanh Thư bọn họ đều hít một hơi lạnh, lúc bọn họ giao thủ với Thiết Mộc Nhĩ thì đối phương cũng chỉ dùng uy lực tới tầng thứ ba để đối phó với bọn họ mà thôi, không ngờ Thiết Mộc Nhĩ khi dốc toàn lực lại lợi hại như thế, pháp lực tới tận tầng thứ sáu, ở bên cạnh một số cửu đại trưởng lão cũng biến sắc, pháp lực của Luyện Thể Kỳ tầng thứ sáu quá mức cao thâm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.