Diệt Luân phó chủ văn minh nghiêng đầu nhìn người đến, kẻ lên tiếng là
một người mặc đồ trắng như tuyết, vô cùng tuấn tú, ôn nhuận như ngọc,
đầu đội anh mạo, hay cho phiên phiên mỹ nam tử. Diệt Luân phó chủ văn
minh có ấn tượng với người này, trong trận chiến năm đó hắn đã giết chết Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân hạng bốn mươi mấy Thiên Bảng, đó là Lý Thái Sử.
Đối với Lý Thái Sử thì Diệt Luân phó chủ văn minh có ấn tượng khá sâu, chiến tích cuối cùng của hắn chắc là thắng Thiên Bảng
hạng tám ma đạohl đi, thực lực hiện tại thì sao? Chắc hắn cỡ hạng nhất
Thiên Bảng, nhưng mà muốn đến văn minh cảnh là không thể nào, dù sao văn minh cảnh quá khó khăn leo lên, ngưỡng cửa thứ nhất trong thiên địa
không phải nói chơi.
Trong thiên địa có biết bao kinh tài tuyệt
diễm tuyệt thế thiên tài đều bị chặn ngoài cánh cửa này không cách nào
lần thứ hai đi tới. Khả năng Lý Thái Sử đột phá ải này gần như là số
không.
Diệt Luân phó chủ văn minh đã nghĩ thông, mới rồi không
chú ý Lý Thái Sử tới đây chắc tại vì gã quá hưng phấn. Không sai, sắp
hoàn thành đại kế hủy diệt nho chi văn minh đã nung nấu nhiều năm là
chuyện khiến người hưng phấn biết bao, cho nên lúc phấn khích quá ra
chút sai sót.
Lý Thái Sử xuất hiện!
Đám Khí Tiết phó chủ
văn minh, Khổng Ni, Khổng Minh Đức, Túc Nguyệt Miên, Mạnh Vi bị trọng
thương đều thấy mỹ nam tử bạch y Lý Thái Sử.
Lý Thái Sử đến rồi!
Chiến tích mạnh nhất của Lý Thái Sử là thắng ma đạo, bây giờ chắc thực lực gần với đệ nhất Thiên Bảng.
Nhưng dù có là đệ nhất Thiên Bảng cũng tuyệt đối không phải là địch thủ của
Diệt Luân phó chủ văn minh, bởi vì cách biệt nhau quá xa xôi.
Chênh lệch lớn đến không thể tưởng tượng.
Khí Tiết phó chủ văn minh lại hộc búng máu, chết tiệt, Lý Thái Sử xuất hiện làm gì? Trước đó Khí Tiết phó chủ văn minh có thể thong dong chịu chết
là vì biết Lý Thái Sử còn sống, tiền đồ của hắn không thể đo lường. Coi
như bây giờ nho chi văn minh bị hủy diệt nhưng chỉ cần Lý Thái Sử là còn có thể dựng lại nho chi văn minh, đây là tại sao gã có cách liên lạc
với Lý Thái Sử nhưng chưa từng nghĩ muốn hành động. Ai mà ngờ Lý Thái Sử nhận được tin tức mà còn xuất hiện vào lúc này nữa. Lý Thái Sử và đám
người gã cùng chết, vậy thì nho chi văn minh không có khả năng xây dựng
lại.
Khí Tiết phó chủ văn minh là người đầu tiên phản ứng lại,
đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức, Túc Nguyệt Miên, Mạnh Vi cũng kịp phản
ứng, trong đầu họ cùng hiện ra Lý Thái Sử xuất hiện, hắn không nên có
mặt.
Diệt Luân phó chủ văn minh cũng phản ứng lại, nói:
- Tốt lắm, Lý Thái Sử, hạt mầm cuối cùng của nho chi văn minh sẽ bị hủy diệt trong tay ta!
Lục Nguyên lạnh lùng cười hỏi:
- Ngươi thắng được ta không?
Câu hỏi này thật buồn cười, rất buòn cười. ít nhất tất cả người có mặt bao
gồm Diệt Luân phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh, và đám Khổng
Ni đều thấy tức người, vì khoảng cách chênh lệch quá xa, lớn đến không
thể đo lường.
Diệt Luân phó chủ văn minh đường đường là văn minh cảnh pháp lực hai kỷ nguyên.
Lý Thái Sử, thắng hạng tám Thiên Bảng bây giờ chắc gần với đệ nhất Thiên Bảng.
Hơn so sánh liền biết chính giữa cách biệt lớn.
Diệt Luân phó chủ văn minh nghe giọng Lục Nguyên nói vậy thì buồn cười bảo:
- Lý Thái Sử à Lý Thái Sử, xem ra ngươi còn không biết cái gì gọi là
ngưỡng cửa trời thứ nhất, cho dù thực lực bây giờ của ngươi là đệ nhất
Thiên Bảng thì đối mặt ta chỉ là con kiến thôi.
Diệt Luân phó chủ văn minh thường không phải hạng múa mép khua môi, gã hoàn toàn là phái
hành động. Tay gã chuyển, một trí tuệ chi tinh hà đánh hướng Lý Thái Sử.
Sư tử vồ thỏ dốc hết sức mạnh.
Diệt Luân phó chủ văn minh chính là sư tử, gã giết chết Lý Thái Sử còn yếu
ớt hơn cả con thỏ mà vẫn dốc hết sức, vừa ra tay chính là tuyệt học trí
tuệ chi tinh hà của gã, tuyệt đối không cho hắn có một chút cơ họi. Mới
rồi chính là trí tuệ chi tinh hà này đánh bại Khí Tiết phó chủ văn minh, bây giờ gã khí thế hùng dũng dồn ép, Lý Thái Sử có thể chắn được mây
chiêu?
Một chiêu không thành vấn đề, năm chiêu chắc cũng được,
khoảng hai, ba mươi chiêu cơ bản là cực hạn. Sau hai, ba chục chiêu thì
chờ đợi Lý Thái Sử là chết dưới tay Diệt Luân phó chủ văn minh, khi đó
hy vọng phục hưng cuối cùng của nho chi văn minh cứ thế hoàn toàn vỡ
tan.
Khoan đã, còn có thể trốn! Diệt Luân phó chủ văn minh chưa
bày ra văn minh thiên quỹ, một khi gã bày ra văn minh thiên quỹ thì
triệt để không có đường trốn. Khí Tiết phó chủ văn minh định truyền âm
nhắc nhở Lý Thái Sử thì lúc này Diệt Luân phó chủ văn minh giơ tay đánh
ra văn minh thiên quỹ.
- Lý Thái Sử, ngươi hoàn toàn chết cho ta!
Trí tuệ chi tinh hà trùng kích hướng Lý Thái Sử, mọi người chỉ thấy hắn lấy ra một quyển sách, sách đó chính là Truyền Chính Tiên Thư.
Truyền Chính Tiên Thư đánh ra, chớp mắt ngăn chặn trí tuệ chi tinh hà.
Trí tuệ chi tinh hà và Truyền Chính Tiên Thư nặng nề va nhau. Bóc một
tiếng, Truyền Chính Tiên Thư xuất hiện vết nứt nhưng Lục Nguyên không
lùi bước, một kích kia là pháp lực giữa Lý Thái Sử và Diệt Luân phó chủ
văn minh giao nhau, đối đầu, thế mà hắn không hề yếu thế.
Trong
khoảnh khắc đầu óc đám Khí Tiết phó chủ văn minh, Khổng Ni, Khổng Minh
Đức, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên chết đứng, ai nấy há to mồm, trong não lặp lại một ý nghĩ là Lý Thái Sử có thể ngay mặt chặn một kích của Diệt
Luân phó chủ văn minh, như vậy chứng minh Lý Thái Sử không còn là cấp
Thiên Bảng mà là cấp văn minh.
Lý Thái Sử, hắn... Hắn thật sự đã phá tan ngưỡng cửa trời thứ nhất thiên địa văn minh cảnh rồi ư?
Nếu đây là sự thật thì rất đáng vui mừng, nho chi văn minh lại xuất hiện một văn minh cảnh.
Ở địa bàn trung ương thiên triều nếu như có thể xuất hiện một văn minh
cảnh thì chắc chắn đó là việc cực kỳ vui mừng, phải chúc mừng rình rang
thậm chí là bày tiệc mời tất cả người văn minh quen thân đến chú mừng
một phen, đủ thấy chuyện này long trọng. Bây giờ Lý Thái Sử thế mà đến
văn minh cảnh, chuyện này kích thích mọi người hơi lớn.
Lý Thái
Sử nên gọi là phó chủ văn minh gì nhỉ? Đám Khổng Ni bỗng chuyển chiều
hướng suy nghĩ, dường như Lý Thái Sử không có tạo nghệ gì đặc biệt ở
sách vử cả, nhưng chính khí không tệ, lại được nho chi văn minh truyền
thừa chính tự, vậy thì gọi là Chính Tự phó chủ văn minh đi, Khổng Ni
thầm nghĩ. Túc Nguyệt Miên nghĩ rằng Lý Thái Sử sư đệ vừa đẹp trai vừa
có khí chất, ôn nhuận như ngọc, nên gọi là Ôn Ngọc phó chủ văn minh, mỹ
nam tử phiên phiên như vậy sau này ở thiên lý văn minh không biết làm
bao thiếu nữ, thiếu phụ si mê. Mạnh Vi thì hoàn toàn phục Lý sư đệ này
rồi, thực lực tăng nhanh đến khó thể tưởng tượng, quá nhanh.
Lục
Nguyên nhìn Truyền Chính Tiên Thư, bề mặt có vết nứt, quả nhiên Truyền
Chính Tiên Thư có vấn đề, vũ khí tiên cấp không thích hợp dùng trong
chiến đấu cấp văn minh. Vũ khí tiếp cấp không thể chịu nổi pháp lực cấp
văn minh, rất dễ dàng bị phá hủy, lúc trước Dưỡng Ngô tiên kiếm của mình phẩm chất cao hơn Truyền Chính Tiên Thư nhiều, lại còn nhân kiếm hợp
nhất, kết quả ở trong chiến đấu cấp văn minh không ngừng vỡ vụng, mặc dù có chính khí nhiều lần hồi phục nhưng phút cuối chịu không nổi vẫn là
dụng Viên Cực thần kiếm, không đụng tới Dưỡng Ngô nữa, mãi đến ở pháp
bảo văn minh thăng nó lên thành thần kiếm mới lại dùng.