Lại giết chết một phó chủ văn minh, Lục Nguyên vô cùng cảm thán.
Lúc này xung quanh tất cả phó chủ văn minh đều chấn động.
Hoang Ôn phó chủ văn minh nheo mắt, nguy hiểm nói:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh.
Giản chi văn minh Đoạn Thần phó chủ văn minh đôi mắt đoạn đến làm người cực kỳ khó chịu:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh, dám gọi tên như vậy.
Gã không chịu nổi nhất là Lục Nguyên đặt tên phó chủ văn minh của hắn, vì quan hệ giữa giản và kiếm, danh hiệu này quá hênh hoang!
Tiên cổ văn minh Hạo Thiên Thượng Đế, người này có phong độ hoàng giả, là đại biểu lần này cho tiên cổ văn minh.
Hạo Thiên Thượng Đế quát lạnh một tiếng, khí thế hoàng giả tản ra:
-Danh hiệu thật là cuồng!
Pháp Không phó chủ văn minh nhướng mày nói:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh, thật có chí khí.
Phó chủ kiếm khí Võ Diệu phó chủ văn minh nhẹ gật đầu đồng ý:
-Kiếm đạo như vậy, kiếm thuật như vậy đúng là có chút tư cách gọi là Kiếm Chi phó chủ văn minh.
Phong Thương phó chủ văn minh cũng khen một tiếng.
Lôi Ngạo công chúa liên tục suýt xoa, trong mắt thoáng hiện vô cùng sùng bái. Nàng quyết định là người hâm mộ Lục Nguyên suốt đời, hôm nay hắn cho nàng bất ngờ vui sướng quá nhiều, vốn nàng đã rất ngưỡng mộ hắn ròi.
Cửu Thiên Huyền Nữ hơi đổi sắc mặt nói:
-So với Kiếm Khổ càng bá khí, nhưng vậy cũng tốt. Ra một Kiếm Chi phó chủ văn minh thì áp lực kiếm đạo sau này do Kiếm Chi phó chủ văn minh gánh vác chứ không cần Kiếm Khổ làm.
Nàng luôn rất yêu thích Chu Thanh Huyền, nên dĩ nhiên hy vọng gánh nặng trên vai gã nhẹ chút.
Chủ phượng cổ văn minh không nói lời nào.
Kiếm Chi phó chủ văn minh không phải tầm thường.
Lúc trước đã có giới thiệu, bình thường cái thứ hai dùng chữ chi, chữ cổ thì đều là rất bá khí, tên này không dễ dàng dùng, đa số văn minh cảnh không có tư cách đó, người có tư cách này cực kỳ ít ỏi. Mỗi một người có tư cách đó đều là hạng tung hoành thiên địa, cho dù là miêu chi phó chủ văn minh yếu nhất trong ba mươi văn minh bình thường thật ra không phải hạng dễ chọc. Kiếm Chi phó chủ văn minh khác với miêu chi phó chủ văn minh, ở kỷ nguyên trước kiếm đạo xưng là cổ văn minh, có thể gọi là cổ văn minh thì khá là vĩ đại. Lục Nguyên kế tục kiếm đạo, gọi là Kiếm Chi phó chủ văn minh, nói chính xác ra cái tên Kiếm Chi phó chủ văn minh cuồng ngạo hơn miêu chi phó chủ văn minh vài phần.
Cho nên Lục Nguyên dám đặt tên như vậy là cuồng ngạo không biên giới. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui thì Lục Nguyên là người duy nhất có khả năng được đến danh hiệu này, giản là phản đồ rồi, Tà Kiếm phó chủ văn minh quá tà quá thiên, kiếm đạo khác thì cũng có mạnh hơn hắn nhưng không ai có tiềm lực lớn như hắn. Cho nên danh hiệu của Lục Nguyên là rất cuồng ngạo nhưng đích thực chỉ có hắn là có chút tư cách sử dụng.
Lục Nguyên nhìn hướng Miêu Cổ phó chủ văn minh, nói:
-Miêu Cổ phó chủ văn minh, bây giờ Miêu Đao phó chủ văn minh đã chết rồi, kẻ tiếp theo chính là ngươi. Mới rồi ngươi nói lên trời xuống đất không ai cứu được ta, ngươi và Miêu Đao nhất định phải giết chết ta. Bây giờ ta nói, lên trời xuống đất không ai cứu được ngươi, ta nhất định phải giết chết ngươi.
Lục Nguyên sát khí ngùn ngụt, đối với ngươi như Miêu Cổ phó chủ văn minh không giết thì để lại làm gì?
Miêu Cổ phó chủ văn minh run sợ, gã vốn tràn đầy tự tin đối phó Lục Nguyên, nhưng bây giờ hắn uy phong hùng hồn giết chết Miêu Đao phó chủ văn minh, nhiều cổ trùng của gã đối mặt với hắn thì không có một chút tác dụng, bị tiêu diệt quái lạ, sao gã không kinh sợ cho được? Chiến thuật biển cổ trùng của gã đến nay thì không có bao nhiêu tác dụng nữa, đấu ngay mặt không dựa vào cổ trùng mà đối diện người như Lục Nguyên thì là chuyện rất khủng khiếp, gã thật tình không muốn chết.
-Ta muốn...
Miêu Cổ phó chủ văn minh định nói nhận thua, giờ gã teo tim rồi, không cho rằng có thể chiến thắng Lục Nguyên.
Nhưng sao Lục Nguyên có thể để cho gã nhận thua được. Miêu Cổ phó chủ văn minh sớm muốn đối phó mình, bày ra cạm bẫy muốn giết mình, mình dễ dàng tha cho gã mới là ngu. Viên Cực thần kiếm chớp mắt đâm ra, trong không trung biến ảo đánh hướng Miêu Cổ phó chủ văn minh, tốc độ kiếm cực nhanh, làm chữ thua của gã bị đè ép trong vô biên cơn sóng.
Muốn nhận thua hả, làm gì có chuyện dễ như thế.
Lục Nguyên thi triển một kiếm, vẫn là thanh vừa rồi! Một kiếm này khách sắc thanh thanh liễu sắc tân, hay cho một chiêu thanh, thiên địa đồng thanh. Tất cả người văn minh cảnh cảm thấy trời đất biến thành màu xanh, giây sau vô tận cổ trùng đều chết bởi chiêu thanh này, còn lại số ít cường đại cổ trùng chưa chết mà thôi, nhưng những cường đại cổ trùng chưa chết cực kỳ ít ỏi, sớm không thể tọa thành biển cổ trùng, không thể che chắn thân hình Miêu Cổ phó chủ văn minh.
Lục Nguyên chuyển kiếm quang, lần này lại là một chiêu kiếm ngũ, duy kiếm! Thiên địa chi gian, duy có nhất kiếm.
Trong một kiếm núi sụp biển lật!
Trong một kiếm trời lặn trăng rơi!
Trong một kiếm thiên tiêu địa diệt!
Miêu Cổ phó chủ văn minh dù gì là phó chủ văn minh hai kỷ nguyên, mặc dù bây giờ biết đấu không lại Lục Nguyên, nhưng không dễ dàng chịu thua. Chỉ thấy đôi tay Miêu Cổ phó chủ văn minh nhoáng lên một cái, sau lưng gã xuất hiện một vòng đen, đây là cổ trùng phòng ngự của gã, lấy vô tận cứng rắn cổ trùng hóa đi ra vô tận phòng ngự chi giáp. Kiếm ngũ, duy kiếm của Lục Nguyên đánh vào cổ trùng phòng ngự chi giáp.
-Ha ha ha ha, Lục Nguyên, ngươi giết không được ta, cổ trùng phòng ngự chi giáp của ta được gọi là phòng ngự giáp mạnh nhất trong năm kỷ nguyên, toàn bộ dùng kim cương văn minh cổ cứng rắn nhất tổ thành. Những kim cương văn minh cổ này là hút người luyện vô thượng kim thân quyết, cửu chuyển kim thân quyết hoặc là kim cương vô lượng quyết luyện thành cổ trùng, đã từng có người ba kỷ nguyên cứng rắn tấn công cổ trùng phòng ngự chi giáp mà ta không chết. Ngươi cũng giết không được ta!
Mới rồi Lục Nguyên bị hù sợ nhưng bây giờ chợt nghĩ ra còn có tuyệt chiêu bả mệnh, gã cần gì phải sợ.
Chỉ thấy trên không trung những cổ trùng đen như mực, cổ trùng đang không ngừng biến đổi, hóa thành hình áo giáp có lăng có giác.
-Cổ trùng phòng ngự chi giáp.
Lôi chi văn minh Lôi Bạo phó chủ văn minh giật nảy mình, gã từng chịu thiệt bởi cổ trùng phòng ngự chi giáp này. Gã là pháp lực ba kỷ nguyên, từng cứng rắn đánh cổ trùng phòng ngự chi giáp của Miêu Cổ phó chủ văn minh, kết quả là Miêu Cổ phó chủ văn minh không bị thương một chút nào, người ba kỷ nguyên không thể phá vỡ được cổ trùng phòng ngự chi giáp.
Cổ trùng phòng ngự chi giáp!
Khôi giáp này cứng rắn khó mà tưởng tượng. Miêu Cổ phó chủ văn minh lấy ra cổ trùng phòng ngự chi giáp, giáp lấy trăm vạn cổ trùng đan vào mà thành, vô này vô vãng, vô huyền vô hư, vô trống không cảnh, vô sinh vô diệt.
Miêu Cổ phó chủ văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:
-Ngươi giết không chết ta , ha ha ha ha. Lục Nguyên, ngày hôm nay ta chịu thiệt lớn dưới tay ngươi, mai này ta phải báo lại mối thù. Cho dù ngươi chết thì thù hận giữa ngươi và ta không đội trời chung. Trời đất có thể sụp, kỷ nguyên có thể diệt nhưng thù nay không sửa!