Nhưng là, hiện tại Lục Nguyên lại thể hiện ra rõ ràng là hơn hẳn tưởng
tượng của mọi người, một điểm chin thành sức mạnh vĩnh hằng! từ mọi góc
độ cũng không thể làm sao hiểu được một người như Lục Nguyên lại có thể
có sức manh vĩnh hằng độ tinh khiết cao như vậy. thế đạo này đã loạn hết rồi, tất cả vô cùng quỷ dị!
Lục Nguyên đã biểu lộ ra một điểm chín thành sức mạnh vĩnh hằng!
Một điểm chin thành sức mạnh vĩnh hằng, năm vị văn mình chi chủ đứng ngoài
cũng chưa từng ngờ tới Lục Nguyên lại có thủ đoạn này!
Phái Sát
na, Pháp biến văn mình chi chủ chắp tay cười, đúng thật là thú vị mà,
thật là không ngờ tới Lục Nguyên còn có thủ đoạn này. Từ khi ở trung
ương thiên triều, Lục Nguyên đã liên tục làm cho người khác bất ngờ,
hiện tại cũng là như thế. Nhiều người không chết đứng cũng là ngẩn ra.
Nếu như nói Lục Nguyên tăng từ mười kỷ nguyên lên thành mười hai kỷ
nguyên, phái Sát na có thể bỏ ra thần vật để đầu tư, thì đúng là có thể
bổi dưỡng thành như vậy.
Nhưng là thứ như sức mạnh vĩnh hằng làm
sao có thể làm giả được đây, Lục Nguyên làm sao lại có được một điểm
chín thành sức mạnh vĩnh hằng!
Trong khi những nguời này đang suy nghĩ, thì hai người Hồng Mông văn mình chi chủ với Lục Nguyên đã lại
lần nữa giao thủ. Phất trần đánh vào kiếm.
Lần này Lục Nguyên
cũng chịu thiệt một chút, dù sao pháp lực cũng là không đánh lại đổi
phương. Đối phương đã là mười ba kỷ nguyên, nhưng chịu thiệt cũng không
quá lớn, tổn hại rất nhỏ.
Hồng mông văn mình chi chủ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Lục Nguyên, ngươi lại có một điểm chín thành thành sức mạnh vĩnh hằng, không tệ!
Hắn thật sự bị kinh sợ, Lục Nguyên đúng là mang đến cho hắn nhiều điều
khiếp sợ, làm cho hắn không cách nào nói thành lời, cho nên, cũng chính
là vì như thế, hắn lại càng muốn diệt trừ Lục Nguyên hơn.
Hồng
Mông văn mình chi chủ thay đổi phất trần, nếu về lực lượng không cách
nào hoàn toàn áp đảo Lục Nguyên, chỉ có thể hơn nhỉnh một chút, vậy thì
sẽ dùng kỹ xảo để đánh.
Đối với kỹ xảo của bản thân, hắn là tương đối có tự tin, bình thường văn mình chi chủ hiểu được hai mươi, ba mươi chiêu thức cực hạn, mà hắn lại có thể hiểu được bốn mươi bảy lại, như
vậy cũng coi như là tương đối cao.
Đặc biệt là đối với người chỉ mới
vào vĩnh hằng chi lãnh thổ như Lục Nguyên, ở trung ương thiên triều thì
cũng chỉ cùng lằm là hiểu được một hai chiêu thức mà thôi.
Hiện tại, liền cho hắn biết cái gì gọi là đắng!
Phất trần của Hồng Mông văn mình chi chủ vung lên, lúc này hắn đã thi triển
thiên đạo phất trần ảo diệu, bốn mươi bảy loại chiêu thức cực hạn kỹ
xảo, cùng với vô số ảo diệu, bát chủng thiết tắc, toàn bộ đều dùng lên
cây phất trần này. Đây là cây phất trần ảo diệu, không có cách nào nói
rõ, quả thật là thiên địa chi kỳ.
Một chiêu tràn đầy hoa lệ xinh đẹp đánh tới. Nhất chi văn mình chi chủ khẩn trương:
- Không tốt.
Pháp biến văn mình chi chủ không khỏi ngẩn ra, hắn biết người như Nhất chi
văn mình chi chủ cũng không phải là người dễ dàng thốt câu “ không tốt”, không phải là nhân vật thấy mạnh là loạn, nghiêng đầu hỏi lại:
- Chuyện gì?
Nhất chi văn mình chi chủ nói:
- Trước đó không lâu ta đã nghiên cứu các chiêu thức cực hạn ở Chiêu thức các, thì Lục Nguyên tiến vào.
Võng chi văn minh chi chủ nói:
- Thì cũng rất bình thường, hắn đang lãnh thụ chỉ đạo của Thường Nga,
Thường Nga sai hắn đi chiêu thức các học các chiêu thức cực hạn, thì
cũng bình thường mà, có gì là kỳ lạ đâu?
Nhất chi văn mình chi chủ nói:
- Lục Nguyên bắt đầu tiến vào chính là tầng thứ nhất, hắn vào trong một
phòng, kết quả là còn chưa tới thời gian nửa nén hương đã đi ra.
- Thời gian nửa nén hương cũng không có, vậy thì làm sao có thể học được
các chiêu thức cực hạn, hắn không thích ứng với chiêu thức cực hạn hay
sao?
Pháp biến văn mình chi chủ nói.
Nhất chi văn mình chi chủ nói:
- Không thích ứng loại chiêu thức cực hạn thứ nhất cũng không có gì đáng
nói, nhưng tầng thứ nhất có tổng cộng ba mươi loại chiêu thức cực hạn,
hắn mỗi một cánh cửa cũng đều là thoáng cái đi vaò, sau đó lại lập tức
đi ra ngoài. Sau đó từ tầng thứ hai đến tầng thứ bảy cũng là như thế.
Cuối cùng ở tầng thứ tám vẫn vậy, cho nên đã rời đi.
Võng chi văn mình chi chủ không khỏi nói:
- Ý ngươi là nói, Lục Nguyên ngay cả một chiêu thức cực hạn cũng không
học được, ngay từ đầu tới cuối cùng không hề am hiểu chút nào về chiêu
thức cực hạn?
Nhất chi văn mình chi chủ gật đầu:
- Chỉ sợ
thật sự đúng là như thế, Lục Nguyên mặc dù là thiên tài của vĩnh hằng,
nhưng thiên tài của vĩnh hằng cũng có các sở trường. Lục Nguyên chỉ sợ
là thiên tài nhưng lại không am hiểu chiêu thức cực hạn.mà hiện tại Hồng Mông văn mình chi chủ lại muốn dùng chiêu thức cực hạn lấy kỹ xảo đánh
Lục Nguyên, cũng là đánh trúng vào chỗ mà Lục Nguyên yếu nhất. ván này
chỉ sợ là Lục Nguyên gặp khó khăn.
Nghe hai người bên cạnh bàn
tán, Pháp biến văn mình chi chủ không khỏi thầm nghĩ, thế thì không
giống với tình báo mình nắm được ở trung ương thiên triều. Lục Nguyên
làm sao lại có thể không am hiểu chiêu thức cực hạn. nhưng mà Lục Nguyên cũng là người ngoài ý muốn, cho nên cũng đành thôi, chờ đã, xem xem Lục Nguyên có thể làm nên trò chống gì.
Trong sân, long tranh hổ đấu, đang đang tiếp tục .
Lục nguyên nhìn về phía Hồng Mông văn minh đứng đầu, lấy ra dưỡng ngô tiên
kiếm đánh lại Hồng mông văn mình chi chủ, nhàn nhạt nói:
- Hồng
Mông văn mình chi chủ, ngươi chẳng phải là đã ở trung ương thiên triều
thật lâu sao, tài liệu của tiên cổ văn minh về ta không phải là ngươi đã xem qua sao. Ta am hiểu nhất chính là kỹ xảo, ngươi lại dùng chính cái
này đấu vơi ta, đây không phải là tự tìm lấy cái chết hay sao?
HỒng Mông văn mình chi chủ tiên phong đạo phong cười, vô cùng khí khái:
- Ngươi không phải đang ở trung ương thiên triều, nguơi am hiểu kỹ xảo. ở tiên cổ văn minh tài liệu cũng có ghi, nhưng mà kỹ xảo lại không giống
nhau. Thời đại trung ương thiên triều cùng với vĩnh hằng tinh vực lãnh
thổ có khoảng cách rất lớn. chênh lệch giống như một cái trên trời, một
cái dưới vực vậy,
Hắn nói tiếp:
- Mà Lục Nguyên ngươi,
trong tư liệu tiên cổ cũng có, không phải là một kẻ đùa bỡn ngoài miệng
liền nghi. Ngươi bây giờ nói như vậy, là vì ngươi đang chột dạ. kỹ xảo
của ngươi căn bản là không cùng một cấp bậc với ta, ngươi đang trì hoãn
thời gian.
Hồng Mông văn mình chi chủ nắm chặt tay chất vấn Lục Nguyên, khí thế của hắn cũng không ngừng tăng cao.
Lục Nguyên tùy ý nắm lấy chuôi kiếm, nhẹ nhàng ngăn cản từng đợt, từng đợt công kích của Hồng Mông văn mình chi chủ:
- Cho nên mới nói tư liệu của Tiên cổ văn minh các ngươi thường xuyên sai sót. Vân vô hình tướng, tính cách của ta cùng với cách hành sự của ta
có nhiều điểm tương tự. các ngươi đã điều tra đầy đủ về ta sao?
Trong lúc ở Trung ương thiên triều, Lục Nguyên đúng là rất ít khoe mẽ ngoài
miệng, nhưng mà lúc hắn ở Hoa Sơn thì hắn đúng là độc địa mắng rất nhiều người.
Hồng Mông văn mình chi chủ hiện tại là tràn đầy tự tin vào bản thân, hơn nữa hắn đã dâng trào khí thế lên tới đỉnh điểm.