Hôm qua khi đấu với Tống Nam Sơn, hắn dùng Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm vô cùng sướng tay, lờ mờ cảm giác được thứ gì, như là bắt được một tia kiếm ý. Lúc đó cảm giác như là tại cuồng phong liễu lâm luyện Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, luyện đến điểm mấu chốt.
Cái gì là mưa to?
Lục Nguyên bất giác đi vào trong sân, mặc kệ mưa đập vào người. Cảm giác cơn mưa, cũng nhớ lại cảm giác ngày hôm qua chiến đấu cùng Tống Nam Sơn. Khi đó hắn đang vui vẻ đầm đìa thắng Tống Nam Sơn thì bởi vì thắng rào rạt, tương xứng với mưa to, tìm đến một tia cảm giác.
Hiện nay lại lần nữa tìm về cảm giác đó.
Mưa to đập vào áo xanh, đập vào làn da. Những giọt mưa đập vào người có cảm giác nhoi nhói, tuy cảm giác này nhẹ đến gần như bỏ qua. Lục Nguyên ngẩng đầu cảm nhận mưa tầm tã che cả đất trời. Màn mưa bện thành thiên địa.
Đây chính là mưa to!
Mưa lớn xối xả, Lục Nguyên tiếp tục mặc kệ hạt mưa thấm ướt người, đầu óc rơi vào cảnh giới si mê. Dưỡng Ngô kiếm trong tay bất giác vung, thân kiếm sáng choang vừa vung ra thì trên thân kiếm đã đầy giọt nước. Lục Nguyên hít một hơi dài.
Trường kiếm biến đổi, không ngừng xuất chiêu thức. Chiêu thức đang múa không liên quan gì đến Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, là một bộ kiếm pháp ngẫu nhiên. Kiếm pháp kia cực kỳ cuồng bạo nhưng sơ hở cũng rất nhiều. Tùy ý một chiêu đã có năm, sáu sơ hở, thậm chí càng nhiều. Lục Nguyên như vô ý tự do vung trường kiếm.
Dần dần chiêu thức càng giống với mưa to bốn phía, sơ hở ngày càng ít đi.
Kỳ thực lúc múa chiêu thì trong óc hắn có nhiều ngắt quãng, một là cảnh tượng hắn từng ở Bắc phong ngộ vũ kiếm ý kết quả thất bại. Một là lúc hắn ở dưới thác nước luyện kiếm. Một là lúc ở trong nước tại Đông Đạo phủ ngộ thủy kiếm ý thì thất bại.
Vô số ký ức thất bại cùng với ký ức luyện kiếm dưới thác nước xẹt qua đầu óc.
Lục Nguyên bỗng mở mắt ra, coi như hiểu cái gì là bạo vũ kiếm ý.
Tại sao kêu mưa to? Do trên trời đổ xuống, sảng khoái lâm li, xóa nhòa tất cả nên gọi là mưa to. Cái khí thế có thể tẩy tất cả bụi trần trong thiên địa, ấy chính là mưa to. Lĩnh ngộ điều này rồi, Lục Nguyên nhanh chóng xuất kiếm, lần này xuất kiếm khá nhanh, thế như bạo vũ xông đến thiên địa, như muốn chặt đứt tất cả.
Gió linh động, mây triền miên, bạo vũ hung mãnh.
Lục Nguyên thở ra một hơi dài, bất giác hắn đã lĩnh ngộ bạo vũ kiếm ý.
Đây chắc là kiếm ý thứ ba hắn lĩnh ngộ, không đúng, bạo vũ kiếm ý chắc không phải là một kiếm ý trong ba ngàn kiếm ý, nói chính xác hơn chỉ có thể xem như một nửa kiếm ý.
Trong lòng Lục Nguyên đột nhiên xẹt qua tia lĩnh ngộ. Vũ kiếm ý chắc là chia hai loại, một loại là tế vũ kiếm ý, loại khác là bạo vũ kiếm ý. Nay hắn lĩnh ngộ nửa kiếm ý chính là bạo vũ kiếm ý, chỉ cần lại lĩnh ngộ tế vũ kiếm ý là có thể triệt để lĩnh ngộ vũ kiếm ý rồi, hoàn thành một nửa kiếm ý.
Lục Nguyên cảm giác được hắn sẽ rất nhanh hoàn thành vũ kiếm ý. Trước kia hắn đã thất bại rất nhiều lần về mặt này, Bắc phong một lần, Đông Đạo phủ một lần, thêm vào luyện kiếm dưới thác nước một lần, kinh nghiệm ba lần cộng hôm qua đấu với Tống Nam Sơn lĩnh ngộ ra, bốn lần lĩnh ngộ chắc đã có thể ngưng tụ thành vũ kiếm ý hoàn mỹ, tuy hiện nay chỉ mới hoàn thành bạo vũ kiếm ý.
Lục Nguyên bất giác cảm thán, mình nhanh như vậy dễ dàng tiến vào trạng thái si mê, dùng bốn lần lĩnh ngộ mới có khả năng hoàn thành vũ kiếm ý, đủ thấy lĩnh ngộ kiếm ý khó khăn cỡ nào.
Hèn chi coi như là đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương, đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Nam phong Mạc Thiên Biến đều hơn bốn mươi tuổi mà vẫn chưa lĩnh ngộ kiếm ý, điều này thật quá khó khăn. Lần trước hắn có thể trong cuồng phong liễu lâm lĩnh ngộ phong kiếm ý, vân kiếm ý thật đúng là may mắn.
Yên tĩnh mưa to đang trút xuống, Lục Nguyên xoay người nhích động, Dưỡng Ngô kiếm nhanh vô cùng đâm vào trong mưa to. Cá iđâm này khí thế như mưa to đập xuống.
Thật là bạo vũ kiếm ý hoàn mỹ.
Hiện giờ hắn nên tìm một cơ hội, nhân lúc cảm giác bây giờ đang tốt, trạng thái đỉnh cao nhanh chóng lĩnh ngộ tế vũ kiếm ý, đem tế vũ kiếm ý và bạo vũ kiếm ý dung hợp thành vũ kiếm ý trong ba ngàn kiếm ý.
Kỳ thực ba ngàn kiếm ý chưa chắc khó khăn. Lý do vũ kiếm ý khó là bởi vì mưa khó nắm bắt nên mới càng khó. Xuân vũ mông lung, hạ vũ rào rạt, thu vũ mê mờ, đông vũ tiêu tiêu, thần vũ và mộ vũ khác nhau, mưa rào và mưa phùn lại khác nữa, hình thái của mưa rất nhiều chủng loại, cho nên vũ kiếm ý mới là trong ba ngàn kiếm ý nổi danh khó khống chế. Một ít kiếm ý không khó bằng vũ kiếm ý.
Nhưng một khi lĩnh ngộ được vũ kiếm ý thì tác dụng đặc biệt lớn.
Vũ kiếm ý vốn chính là một trong các kiếm ý siêu tuyệt.
Lục Nguyên nhíu mày.
Chắp tay đứng trong sân, hắn không đội mũ, đi tới đi lui.
Hiện nay tinh thần hắn còn đang chìm đắm trong say mê, dù có gà nướng rượu ngon đặt trước mặt Lục Nguyên, sợ là hắn không chút nhíu mày.
Mới rồi hắn đã luyện thành bạo vũ kiếm ý, vừa lúc cảm giác lĩnh ngộ còn chưa biến mất, dưới nước luyện kiếm, tại Bắc phong ngộ ra vũ kiếm ý, Đông Đạo phủ ngộ vân kiếm ý, hôm qua đấu với Tống Nam Sơn, cái cảm giác đặc biệt đó còn không biến mất, nhân tiện lĩnh ngộ bạo vũ kiếm ý.
Có câu là nhất thịnh hai suy ba kiệt.
Tế vũ kiếm ý làm sao cảm ngộ đây?
Hắn suy tư đi tới đi lui trong sân. Hai người Diệp Phương, Diệp Viên đã đi từ lâu, đệ tử chân truyền khác có rảnh đi ra ngoài chơi, phong cảnh Đông phong rất đẹp lại có giai nhân như ngọc, đúng là chỗ tốt để du ngoạn. Quan trọng nhất là hiện nay đệ tử chân truyền Bắc phong đi ra ngoài rất có mặt mũi. Lục Nguyên hạng nhất tỷ thí cá nhân khiến mọi người thơm lây.
Kỳ thực không cần nói đến đệ tử chân truyền, mấy vị cửu đại kiếm tiên Bắc phong khoảng thời gian gần đây khá là thích đi ra ngoài, mục đích viếng thăm cửu đại kiếm tiên khác thì không cần nói nhiều.
Lúc này trong sân, chỉ một mình Lục Nguyên đi tới đi lui.
Lục Nguyên suy tư, gần nửa canh giờ sau đột nhiên óc chợt lóe tia sáng.
Tế vũ kiếm ý, mưa phùn đối với bình minh, Triêu Dương Nhất Khí Kiếm.
Có lẽ hắn có thể mượn Triêu Dương Nhất Khí Kiếm lĩnh ngộ tế vũ kiếm ý, cuối cùng hóa thành vũ kiếm ý hoàn chỉnh. Nhưng Triêu Dương Nhất Khí Kiếm chỉ có đệ tử chân truyền Triêu Dương Phong mới biết. Triêu Dương Phong có nhiều đệ tử chân truyền như vậy, người duy nhất hắn quen chỉ có một cửu sư muội Liễu Diệp Nhi. Hay là đi tìm nàng ta xem, xem coi nàng có biết Triêu Dương Nhất Khí Kiếm không?
Trong trạng thái si mê, Lục Nguyên tuyệt đối là phái hành động, nói liền làm.
Tại Đông phong hỏi thăm chỗ Liễu Diệp Nhi ở không phải việc gì khó. Nghe nói nàng cùng sư phụ Không Linh Kiếm Tiên ở tại Linh Vực Tiên Cư. Lục Nguyên hỏi rõ địa điểm xong lập tức xuất phát, đi hướng Linh Vực Tiên Cư. Dọc đường hắn nghe thấy đủ loại đề tài.