365 môn phái đứng đầu! Nếu vậy thì sẽ có vô cùng nhiều điều tốt đẹp, tất nhiên mười môn phái đứng đầu, mong muốn chiếc Vương Tọa dùng máu đổi
lấy thì quả thực bọn họ không dám mơ tưởng đến.
Có người vui, có người buồn.
Nhưng trong vòng thứ nhất này có hai việc mọi người chú ý nhất.
Thứ nhất là Kiếm Nhị của Lục Nguyên bảo vệ một thanh kiếm.
Thứ hai là tuyên ngôn của Lục Nguyên muốn Kiếm Môn được xếp vào mười môn
phái mạnh nhất. Đó quả là một câu cuồng ngôn không như bình thường.
Nhưng trước nay Lục Nguyên nói ra những lời cuồng ngôn đều không nhiều người
cho rằng Lục Nguyên sẽ thắng theo như lời cuồng ngôn đó. Dù sao thì hiện Kiếm Môn thực lực quá yếu, Lục Nguyên gặp phải Cuồng Ưng Môn, một người đấu một môn cũng là vì Cuồng Ưng Môn không phải là Vô Thượng Đại Giáo
thực sự, không có binh khí cấp cao, nếu có binh khí cấp cao thì tỏng
trận chiến đã không có kết cục như vậy.
Lục Nguyên muốn lên hàng đầu tiên! Kiếm Môn muốn lên hàng đầu tiên! Thật khó…
Còn vòng thứ hai tùy chọn một nửa cũng sắp bắt đầu rồi…
Lượt đối thủ thứ hai, vẫn là nửa cơ hội lựa chọn.
Phía sau Nam Cực Tiên Ông xuất hiện một tấm màn cực lớn.
Trên tấm màn đó có tên của một ngàn môn phái.
Đằng sau một ngàn môn phái đó xuất hiện ký hiệu đơn giản, thông thường, khó, tức ra hiệu những người này sẽ gặp phải đối thủ có độ khó như thế nào.
Tên của một ngàn môn phái không nhừng chuyển động, rốt cuộc sau cùng xuất hiện danh sách môn phải quyết đấu.
Từng môn phái tìm lấy danh sách quyết đấu, nếu nói lượt chiến đấu đầu tiên
còn khá nhẹ nhàng, bởi lượt chiến đấu đầu tiên cơ bản đều là một ngàn
môn phái trước đấu với một ngàn môn phái sau, thứ tự danh sách quyết
định khoảng cách thực lực lớn giữa các môn phái, khó mà tưởng tượng
được, tất nhiên không giống như Kiếm Môn trải qua nội loạn và ngoại
loạn. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Mà đợt tỷ thí thứ hai cơ bản đều là trận chiến giữa Vô Thượng Đại Giáo và Vô Thượng Đại Giáo, tất nhiên sẽ không dễ dàng gì.
Vậy nên mỗi môn phái đều xem phải đối đầu với môn phái nào, vô cùng thận trọng.
Đã đến lượt thứ hai, mọi người đều mong những môn phái xếp phía dưới, gặp
phải môn phái trong số một trăm môn phái đầu tiên quả là xui xẻo vô
cùng.
Nhưng bất luận thế nào cũng sẽ có người gặp phải sự xui xẻo đó.
Kết quả là khi danh sách tỷ thí đợt thứ hai này được đưa ra, có những người coi là tốt, có những người trong lòng phiền muộn, tại sao lại có chuyện này chứ, dù sao mỗi môn phái đều có những suy nghĩ riêng của mình, còn
người của Kiếm Môn nhìn sabg mới phát hiện đối thủ của mình chính là đối thủ cũ- Vô Song Môn.
Vô Song Môn và Kiếm Môn luôn là đối thủ, hơn nữa cách nhau cũng không quá xa.
Lục Nguyên thấy Vô Song Môn cũng không khỏi khẽ giật mình, Vô Song Môn Phó
Gia, nhưng nghe danh đã lâu, khi mình vào trung ương thiên triều đã có
xung đột với Phó Trùng, sau đó khi vào Thái Hoàng Thiên có xung đột với
Phó Dịch, cùng với Phó Gia có tới ít nhất năm lần xung đột với nhau, mà
giờ đây cuối cùng cũng phải gặp Phó Gia, tất cả lực lượng chính thức, Vô Song Môn quả thực là một đối thủ đáng để giao đấu.
Còn Phó Gia ở bên đó nghe đến lần này đối thủ là Kiếm Môn cũng cười lớn. Kiếm Môn à?
Vô Song Môn xép thứ ba trăm mười.
Còn Kiếm Môn vốn xếp ở vị trí cao nhưng về cơ bản thực lực cũng chỉ xếp khoảng tầm thứ một ngàn mà thôi.
Vậy nên Vô Song Môn như là đã nhặt được một trái hòng mềm để hái.
Hơn nữa, dựa vào mối cừu hận của Vô Song Môn và Kiếm Môn, không nhanh hái
trái hồng mềm này quả là có lỗi với mối cừu hận lớn đó.
- Kiếm Môn sao? Rất tốt.
Môn chủ Vô Song Môn Phó Lão Quỷ thực ra tên thật la Phó Lão Song, người này thoạt nhìn thì có vẻ không cần đánh giá cao, người gầy gầy, dáng vẻ
không có chút tinh thần nào cả, nhưng khi sau thấy đối thủ là Kiếm Môn,
trong mắt liền sáng rực lên.
Đọt tỷ thí thứ hai đã bắt đầu.
Trong đợt tỷ thí thứ hai, những môn phái thua sẽ không có cơ hội đạt được ba
trăm sáu mươi lăm vị trí đầu, còn những người thắng có thể đoạt lấy vị
trí trong ba trăm sáu mươi lăm vị trí đó, vậy nên dù mới chỉ là bắt đầu
cũng đã vô cùng kịch liệt.
Mà trong đợt tỷ thí thứ hai này, mười
môn phái mạnh nhất vẫn thể hiện rõ thực lực phi phàm của mình, mặc dù
lần này không giống với dợt thi đấu trước, tùy ý phái hai ba người đi
giải quyết một môn phái nào đó nhưng là mười môn phái mạnh nhất cũng chỉ dùng đến bảy, tám phần sức mạnh là đã có thể giải quyết đối thủ rồi,
phải biết là mười môn phái mạnh nhất, lần này bất luận là môn phái nào
cũng đều phải mang theo vài trăm người đến.
Mười môn phái mạnh nhất quả nhiên là mười môn phái nội lực thâm hậu, thực lực mạnh mẽ.
Mà trong số những môn phái này, uy thế nhất đích thị là Đổ Môn.
Đổ Môn dưới sự lãnh đạo của tư Không Đổ, đại bộ phận các môn phái chiến
đấu đều mở màn đánh bạc, bọn họ mở màn này cũng chưa chắc đã thắng,
nhưng dù sao thi thoảng trong nhiều tình huống cũng có kết quả bất ngờ,
nhưng người của Đổ Môn thực ra không quá quan tâm chuyện thắng thua,
người của Đổ Môn chính là vậy, chỉ cần đánh vui vẻ, thoải mái là được,
đâu cần quan tâm nhiều như vậy.
Thoải mái là đệ nhất, vì đánh bạc mà môn chủ của Đổ Môn Tư Không Đổ đến người vợ là Hồng Hạnh cũng không
để ý gì đến, đây quả là một phẩm chất kiên định đến cực điểm.
Cuối cùng cũng đến trận đấu giữa Kiếm Môn và Vô Song Môn.
- Màn mở đầu của Kiếm Môn và Vô Song Môn sẽ mở đầu như thế nào nhỉ?
Kiếm môn đã bắt đầu đại chiến với Vô song môn, hai phe đều đều dùng những binh khí chung cực.
Trong một thoáng bắt đầu, Thần tiễn mạnh mẽ của binh khí chung cực của Vô
song môn dài ngàn trượng, hai kiếm vô cùng lớn! Khi hai binh khí giao
đấu với nhau, không có gì phải nghi ngờ, mỗi lần đều thần kỳ hoa lệ,
sáng lạn vô cùng! Dù sao, binh khí chung cực vẫn là môn phái tấn công
mạnh nhất.
Còn lần này, cũng không ngoại lệ!
Tiễn vô song đấu với kiếm vô tận.
Cực hỷ đấu với cực nộ!
Hoan hỷ vô tận với cuồng nộ vô tận!
Lửa cháy mạnh trên không trung, năng lượng đấu nhau ở trên không trung.
Oanh!
Kiếm vô tận thất bại! Tiễn vô song lại thêm pháp lực quá mạnh mẽ, vượt quá
xa pháp khí của kiếm vô tận, pháp lực cực lớn hướng về phía người của
kiếm môn, kiếm môn từ trên xuống dưới cảm giác được sự đau đớn trong tới tận tim, cảm giác đau đớn thấu xương như bị tiễn vô song xuyên qua,
kiếm môn lần này bị thương trầm trọng.
Trong tích tắc, một thanh
kiếm mờ ảo biến hóa thành ngàn thanh kiếm dài ngàn trượng, đây là kiếm
khí Hạo Nhiên, nhằm ngăn cản tiễn vô song.
Người tay cầm, áo xanh bay phần phật.
Không sai, người ra tay là Lục Nguyên.
Lục Nguyên không quen đấu quần thể, cho nên không gia nhập vào kiếm vô tận, ở giữa binh khí chung cực của kiếm vô tận, không thể di chuyển, bản
thân có thể phát huy thực lực nhưng cũng không mạnh hơn nhiều so với
kiếm diệt lão tổ. Nhưng khi kiếm vô tận bị đánh tan, các bạn đồng môn
đang bị nguy hiểm, mình đương nhiên phải ra tay.
Lục Nguyên chấp
tiễn vô song ngàn trượng, nhưng tiễn vô song không dễ già ngăn chặn
được, binh khí chung cực có thể thêm một tiểu cảnh pháp lực tấn công, đó là pháp lực tấn công tầng thứ bảy của thế giới cảnh, phát ra cùng với
cảm giác cuồng hỷ, thương tâm, Lục Nguyên trong nháy mắt đã liên tiếp
lùi về phía sau, phó lão Vô song cùng với phó gia khác thêm vui mừng quá đỗi.