Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1197: Chương 1197: Mười chín vạn thiên cấp linh thạch (1)




Lục Nguyên bình tĩnh nhìn Giản Vân Sầu, hắn phát hiện trong chớp mắt gã hơi biến sắc. Cáo già này chưa từng biến sắc mặt giờ thì đổi rồi. Lục Nguyên lại nhìn hướng Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật, Kiếm Chi Tử, phát hiện sắc mặt bốn người đều là không thể tin được.

Thật là sướng nha! Thắng mười chín vạn thiên cấp linh thạch dĩ nhiên là sướng lâng lâng lên chín tầng mây rồi.

Xem đám người vốn tưởng thắng chắc kết quả cuối cùng thua làm ra vẻ mặt thật là khiến mát lòng mát dạ.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Xem ra lần này vận khí của ta không sai, đa tạđa tạ.

Hắn một hơi lấy hết mười chín vạn thiên cấp linh thạch trên bàn, trong đó có Pháp Bạo Đế Tử thiếu một vạn không bày ra.

Lục Nguyên cười tủm tỉm nói:

- Nhớ kỹ, một vạn thiên cấp linh thạch này ngươi có thể không trả nhưng thiếu ta một nhân tình.

Pháp Bạo Đế Tử coi như là đại cửu ca của mình, giờđể hắn thiếu mình một nhân tình, đợi sau này lúc cần thu lấy lại. Mặt ngoài Lục Nguyên vô cùng bình tĩnh mà trong bụng thì sướng rơn.

Một hơi trám mười tám vạn thiên cấp linh thạch lận nha! Ban đầu mình có tổng cộng năm trăm thiên cấp linh thạch mà thôi.

Năm trăm và mười tám vạn! Cái này khác biệt quá lớn.

Bây giờ Lục Nguyên vô cùng sung sướng!

Trong đời hắn chưa từng kiếm lời như vậy, Lục Nguyên phát hiện trước kia mình đấu với người cuối cùng thu hoạch chiến lợi phẩm đều yếu ớt vô cùng. Lúc trước tối đa kiếm lớn nhất là mấy trăm thiên cấp linh thạch coi như giỏi nhất rồi, giờ một hơi kiếm mười tám vạn, đó là loại kinh khủng cỡ nào.

Tích lũy cảnh cần tích lũy bao lâu cái gì, thật có lỗi, dược nhiều thiên cấp linh thạch thì thật sự không cần bao nhiêu tích lũy. Có thể nói lần này Lục Nguyên bớt đi mấy vạn năm bình thường.

Lúc này có không ít người trên Đổ Tiên Đảo đỏ mắt nhìn Lý Thái Sử hay chính là Lục Nguyên, cảm thấy dường như pháp lực của Lý Thái Sử không cao lắm, đợi Lý Thái Sử ra khỏi đảo liền truy tung giết người đoạt bảo, cướp mười tám vạn thiên cấp linh thạch. Một ngàn thiên cấp linh thạch đủ dẫn đến thảm án giết người đoạt bảo chứđừng nói là mười tám vạn thiên cấp linh thạch, không gây ra huyết án khủng khiếp mới là lạ. Đương nhiên nếu họ đến giết người cướp bảo thật thì Lục Nguyên rất hoan nghênh, trong đám người đúng là có cao thủ nhưng dù có siêu đến đâu cũng không tới câp bậc như Nho Chi phó chủ văn minh, vậy nên hắn tuyệt đối an toàn.

Lần này đổ mười tám vạn thiên cấp linh thạch đúng là quá lớn. Giản Vân Sầu rất nhanh hồi phục lại bình thường. Hoang Nguyên Đế Tử, Võ Động Đế Tử, Túc Nguyệt Phật, Kiếm Chi Tửđều trừng Lục Nguyên thật lâu, muốn ghi nhớ bộ dạng của Lý Thái Sử.

Pháp Bạo Đế Tửđược miễn cho món nợ một vạn khối thiên cấp linh thạch nên có chút hảo cảm với Lục Nguyên, nói:

- Lý huynh, nếu đi ra ngoài ngươi hãy theo ta đi, xem có Pháp Bạo Đế Tử pháp cổ văn minh ta ở đây tên nào dám làm bậy!

Lục Nguyên cười tủm tỉm nói:

- Thế thì không cần, ta có cách tự bảo vệ mình, tuy nhiên vẫn đa tạ Pháp Bạo Đế Tử.

............

Lục Nguyên rõ ràng phát hiện mình không tìm thấy đối tượng cá cược. Sau khi đổ với đám Giản Vân Sầu xong hắn lại kiếm được hai vạn thiên cấp linh thạch, tăng lên đến hai mươi vạn thiên cấp linh thạch, liên tục kiếm nhiều như vậy khiến những người khác không dám đổ với hắn nữa, không có đối tượng.

Mình thật là cao thủ vô địch, cao thủ tịch mịch.

Lúc trước Lục Nguyên chiến đấu thắng rất nhiều lần, nhưng tại sòng bạc tịch mịch vô địch như vậy là lần đầu tiên.

Chính lúc này, Lục Nguyên nhìn thấy một người.

Người này mặc ngọc kỳ lân chiến bào, khuôn mặt tục tằng như có vị hùng tráng mạnh mẽ tới cực điểm. Hoang Chi Tử! Kỷ nguyên chi tử! Lục Nguyên ký ức khắc sâu với Hoang Chi Tử, trước đó không lâu hắn suýt chết trong tay gã, Dưỡng Ngô tiên kiếm bị Hoang Chi Tử tổn hại bây giờ không thể sử dụng được nữa.

Lục Nguyên trông thấy Hoang Chi Tử thì lửa giận bốc lên nõa.

Hoang Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:

- Nghe nói ngươi thắng được không ít, lấy mười vạn thiên cấp linh thạch đổ một ván, sao hả?

Hoang Chi Tử chính là Hoang Chi Tử, mở miệng liền là mười vạn thiên cấp linh thạch, hoàn toàn đạp Kiếm Chi Tử dưới chân. Nhưng Hoang Chi Tử vốn chính là hơn xa Kiếm Chi Tử, gã đề nghịđiều này là vì gã chính là người áp trận Đổ Tiên Đảo. Gã không dựa vào cái gì khác mà chỉ bằng vào gã là kỷ nguyên chi tử khí vận vô địch.

Lục Nguyên phát hiện ở trước mặt Hoang Chi Tử mặt dù mình có ba phần đổ tự phân thân cũng không bao nhiêu cơ hội thắng, chắc có năm phần cơ hội thắng. Hoang Chi Tử mạnh mẽ, pháp bảo vềđổ gã không bằng hắn nhưng cố tình dựa vào vận khí thêm vào pháp bảo nhất định có thể ngang tay với hắn. Đây chính là kỷ nguyên chi tử, về khí vận hơn xa hắn.

Đây chính là Hoang Chi Tử, hiện tại thực lực tổng hợp thắng mình rất nhiều, khí vận cũng thắng mình.

Lục Nguyên lắc đầu từ chối:

- Không đổ.

Mặc dù bây giờ Hoang Chi Tử thắng mình, nhưng sớm muộn gì mình sẽ vượt qua, nhất định thắng Hoang Chi Tử.

Nho Chi phó chủ văn minh ở bên cạnh thầm gật đầu khen ngợi.

Lục Nguyên không tệ, mới đổ thắng đám Giản Vân Sầu mười tám vạn nhưng không bị thắng lợi làm đầu óc mê mờ, chỉ có năm phần xác suất thắng thì không ra tay, không bịđổ chiếm lấy tinh thần vẫn rất tỉnh táo, người như vậy mới có tương lai to lớn.

Lục Nguyên đã qua một cửa thử thách.

Thắng mà không kiêu!

Hơn nữa người khống chếđổ chứ không phải đổ khống chế người.

Mới rồi đánh bạc đúng là cao trào phập phồng, mọi người nhìn rất sướng.

Hoang Nguyên Đế Tử là nhân bài, Pháp Bạo Đế Tử là địa bài, Giản Vân Sầu là thiên bài, Lục Nguyên là chí tôn bảo.

Bốn người một người so với một người khó đoán, cho rằng nhân bài thắng ra địa bài, cho là địa bài thắng thì ra thiên bài, cho rằng thiên bài vô địch kết quả ra chí tôn bảo.

Sướng thật!

Hoang Chi Tử ngang nhiên khiêu chiến khiến mọi người cho rằng lại náo nhiệt lên nhưng ra ngoài ý định là Lý Thái Sử không ứng chiến, làm tất cả rất thất vọng. Có một số người máu cờ bạc ăn tận xương đều nói Lý Thái Sử không đáng mắt đàn ông, không ứng chiến. Nhưng một số kẻ tỉnh táo thì phát hiện không ứng chiến với Hoang Chi Tử mới là đúng. Hoang Chi Tử dù sao cũng là kỷ nguyên chi tử, khí vận vô song.

Lục Nguyên cầm hai mươi vạn thiên cấp linh thạch, sướng lâng lâng.

Lục Nguyên lập tức rời khỏi Đổ Tiên Đảo, dù sao trên này trừ Hoang Chi Tử ra không ai đỏ cùng hắn. Bên cạnh Đổ Tiên Đảo có một hòn đảo quy mô nhỏ hơn có tên là Thương Nghiệp Đảo, là chốn mua bán. Nơi này có rất nhiều thứ có thể mua bán, người kiếm lời tại Đổ Tiên Đảo sẽ qua đây mua các loại linh vật tài nguyên, nếu thua cũng có thể tới cầm cố tài nguyên linh vật.

Lục Nguyên và Nho Chi phó chủ văn minh tới đây, bây giờ hắn có hai mươi vạn thiên cấp linh thạch có thể tùy ý muốn, dù sao gia có nhiều thiên cấp linh thạch.

Lúc trước Nho Chi phó chủ văn minh đã nói cần thiên chi tinh hoa, đại địa chi tinh hoa, thái dương chi tinh hoa, nguyệt lượng chi tinh hoa, đại hải chi tinh hoa. Năm cái này là cần thiết, còn lại cái gì tinh thần hoa vân vân đều không quan trọng.

Lục Nguyên đi tới một cửa hàng lớn nhất, bước vào trong phát hiện có đủ loại tinh hoa, trong đó gồm năm thứ hắn muốn.

Thương thiên chi tinh hoa, hai trăm thiên cấp linh thạch một lượng.

Đại địa chi tinh hoa, hai trăm thiên cấp linh thạch một lượng.

Thái dương chi tinh hoa, hai ngàn thiên cấp linh thạch một lượng.

Nguyệt lượng chi tinh hoa, hai ngàn thiên cấp linh thạch một lượng.

Đại hải chi tinh hoa, hai trăm thiên cấp linh thạch một lượng.

Lục Nguyên nhìn xem bảng giá, nói:

- Ủa, thái dương chi tinh hoa và nguyệt lượng chi tinh hoa đắt quá vậy, ba tinh hoa khác thì rẻ.

Lục Nguyên phát hiện thái dương chi tinh hoa, nguyệt lượng chi tinh hoa đều là một lượng, giá gấp mười lần ba tinh hoa khác.

Nho Chi phó chủ văn minh lắc đầu nói:

- Rất đơn giản, vì thế giới của ngươi dưới tình huống bình thường chỉ cần thái dương chi tinh hoa một lượng, nguyệt lượng chi tinh hoa một lượng, cho nên một ngàn thiên cấp linh thạch hơi mắc chút. Còn thương thiên chi tinh hoa, đại địa chi tinh hoa, đại hải chi tinh hoa cấu tạo ra thế giới không chỉ cần một lượng. Đừng nói là một lượng, một trăm lượng cũng không đủ. Đây chỉ là người bình thường, giống ngươi căn cơ sâu hơn người thường nhiều thì cần số lượng không biết bao nhiêu cho đủ.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Vậy thì không vội, trước thử chút.

- Muốn mua thì nhất định phải trước mua thương thiên chi tinh hoa, đại địa chi tinh hoa. Trước tiên khuếch đại kiếm chi không gian của ngươi đã, nếu không thì không bỏ vào thái dương chi tinh hoa, nguyệt lượng chi tinh hoa, đại hải chi tinh hoa được.

- Vậy à?

Lục Nguyên gật đầu nói:

- Vậy trước lấy một trăm đại địa chi tinh hoa.

Lấy một trăm đại địa chi tinh hoa dùng hết hai vạn khối thiên cấp linh thạch. Lục Nguyên bắt đầu mở rộng kiếm chi không gian, những đại địa chi tinh hoa dung nhập vào mặt đất. Lục Nguyên phát hiện mặt đất nhanh chóng mở rộng hướng phía xa, nhưng bầu trời theo không kịp.

Trời rất nhỏ mà đất thì quá to.

Vốn kiếm chi không gian của mình chỉ cỡ Hoa Sơn.

Bây giờ mặt đất mở rộng mấy chục lần, thậm chí là mấy trăm lần. Lục Nguyên phát hiện kiếm chi không gian biến lớn rất là nhiều, thậm chí diện tích cỡ một Tấn quốc. Lục Nguyên cho rằng còn có tiềm lực đào móc, nên không chút do dự lại mua một trăm năm mươi đại địa chi tinh hoa nữa, tốn hết ba vạn thiên cấp linh thạch. Trải qua những điều này, kiếm chi không gian biến thành to lớn, diện tích cỡ Tấn quốc và Tần quốc hai nước kết hợp thì diện tích lớn cỡ nào. Đến đây thì Lục Nguyên cảm giác đã là cực hạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.