Những nghiên cứu này cơ bản chẳng có gì bí mật, chỉ là một đám nghiên cứu ngổn ngang. Lục Nguyên những thứ khác cũng xem không hiểu. Nhưng sau khi hắn xem qua Vân Long Thập BIến, Lục Nguyên không thể không phục. Nguyên Lăng Thượng Nhân nghiên cứu hoàn toàn chính xác và đã đưa ra được phương pháp học tập cấp tốc. Chỉ có điều phương pháp này có chút nguy hiểm, lại dùng tà thuật.
Lục Nguyên ghi nhớ phương pháp học tập cấp tốc không cần dùng đến tà thuật trong đầu. Những thứ liên quan đến tà thuật tất nhiên là đốt hết, để tránh lưu truyền hại người. Những cấm thuật chi pháp tà thuật này có thể học cấp tốc, hơn nữa uy lực cực lớn, sự kiên định của mình có thể không bị ảnh hưởng, nhưng những người khác chưa hẳn đã có thể thoát khỏi sự hấp dẫn.
Lục Nguyên lại xem qua giới thiệu, mới biết được phòng nghiên cứu công pháp này Nguyên Lăng Thượng Nhân bắt rất nhiều tu tiên giả để làm nghiên cứu. Nếu thuận lợi thì tự nhiên thông qua. Nếu không thuận lợi thì tẩu hỏa nhập ma. Tiến vào phòng nghiên cứu này, trường hợp tẩu hỏa nhập ma cơ bản không có. Lục Nguyên nhìn qua những tu tiên giả còn sống, phát hiện thần trí của họ cũng đã thất thường, không ngừng quát rống. Duy nhất người thần trí còn bình thường thì thống khổ bảo mình giết y đi. Người kia không cầu sống chỉ cầu chết.
Nộ!
Nộ!
Nộ!
Lục Nguyên hôm nay một ngày có mấy lần tức giận. Bình thường hắn chưa bao giờ tức giận nhiều như hôm nay. Nguyên Lăng Thượng Nhân người này đúng là tà ác cực kỳ, hoàn toàn đáng bị giết. Ông ta dùng cái gì không dùng lại dùng người để thí nghiệm. Hắn hung hăng tưới một ngụm rượu:
- Nguyên Lăng, ta nhất định sẽ bắt ngươi.
Những người bị tẩu hỏa nhập ma kia có cứu cũng cứu không được. Dù sao mình đối với phương diện người bị tẩu hỏa nhập ma cũng không có nghiên cứu qua, chỉ có thể chờ ba vị sư thúc tổ đến đây, xem bọn họ có phương pháp gì hay không?
Sau khi phá hủy phòng nghiên cứu công pháp, Lục Nguyên lại tiếp tục tìm kiếm khu vực còn lại.
Lục Nguyên lại xâm nhập vào trong một động phủ. Khi mới tiến vào bên trong, dùng kiếm khí phá nát đại môn, hắn mới phát hiện động phủ này thật sự rộng lớn. Chính giữa có một kết giới trong suốt. Trên kết giới này tựa hồ như có mây trắng phiêu động.
Đây chính là Xuất Vân Vô Cực kết giới.
Rốt cuộc mình đã tìm thấy. Lục Nguyên đến bên cạnh Xuất Vân Vô Cực kết giới, phát hiện kết giới này cực lớn vô cùng. Bốn phương tám hướng trơn nhẵn, mây trắng từng cụm. Lục Nguyên dùng kiếm kích vào phía trên kết giới, phát hiện kết giới không chút sứt mẻ. Quả nhiên là không thể phá hủy. Nếu như có thể phá hủy thì người của Bắc Lăng Sơn đã sớm làm rồi, đâu cần đợi đến phiên mình đến.
Lục Nguyên lại tiếp tục tìm hiểu. Kết giới này hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, nghe không được âm thanh bên trong, nhìn cũng không thấy. Xem ra chính mình không thể xen tay vào được. Lục Nguyên thở dài một hơi. Vừa rồi một đường chiến xuống, đại náo Bắc Lăng Sơn, cũng có chút mệt mỏi. Bây giờ ngồi đây xếp bằng dưỡng thần, xem trong chốc lát có thể làm gì được không.
Lục Nguyên đến kết giới này đã được một khắc.
Bên trong kết giới đã sớm thành một mảnh phế tích.
Trải qua hơn nửa năm chiến đấu, bây giờ có thể bảo trì như vầy thì coi như không tệ rồi.
Bên trong kết giới, người có mái tóc trắng bồng bềnh già nua chính là Nguyên Nguyên Thượng Nhân, đang thở hổn hển đứng ở phía đông kết giới.
Mái tóc trắng, mồ hôi đổ thấm xiêm y Nguyên Lăng Thượng Nhân thì không có vẻ già nua, nhưng cũng thở phì phò.
Đúng vậy, hai người đều là nhân vật đại đạo cảnh. Mỗi người đều lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc, pháp lực cơ hồ cuồn cuộn không dứt. Nhưng trải qua hơn nửa năm chiến đấu, hơn nữa lại rất kịch liệt, kỳ phùng địch thủ nên hai người đều rất mệt mỏi.
Nhưng mệt mỏi cũng phải đấu. Địch nhân trước mặt, chỉ cần thoáng chủ quan một chút thì chỉ sợ sẽ phải trả giá bằng mạng sống.
- Sư huynh, ngươi thật sự là ương ngạnh. Nhưng ương ngạnh thì cũng không có tác dụng. Kế hoạch đối phó Bắc Phong của ta ngươi đã nghe xong, hiện tại Bắc Phong Chi Chủ đã là Tư Mã sư đệ rồi. Bắc Phong đã ở trong tay ta.
Nguyên Lăng Thượng Nhân tuy mồ hôi đổ đầy y phục, nhưng vẫn biểu lộ sự tự tại:
- Thời gian qua đi, kết giới sẽ vỡ tan. Đây là Bắc Lăng Sơn, Thiên Sửu lão nhân đang chờ ở bên ngoài. Đến lúc đó chính là thời điểm tuyệt mệnh của sư huynh ngươi.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn về phía Nguyên Lăng Thượng Nhân:
- Sư đệ, chúng ta tranh chấp hơn bốn trăm năm nay, gần năm trăm năm. Muốn dùng lời nói làm loạn tâm thần của ta sao? Đối với người khác thì hữu dụng nhưng đối với ta thì có tác dụng sao?
- Cũng đúng!
Nguyên Lăng Thượng Nhân gật đầu:
- Xem ra không thể không xuất ra bổn sự chính thức.
- Sư đệ, ngươi còn bản lãnh gì không thì cứ lấy ra.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân không nhịn được cười phá lên:
- Nếu như có thì nửa năm qua không sai biệt lắm cũng đã dùng đến rồi.
- Vậy cũng chưa hẳn.
Nguyên Lăng Thượng Nhân một bộ cao thâm.
Lại là một phen kịch liệt giao thủ. Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng Thượng Nhân thân hình không ngừng giao thoa. Hai thanh linh kiếm Nguyên Thủy linh kiếm và Hài Hòa linh kiếm của Nguyên Nguyên Thượng Nhân cùng với Lăng Giá linh kiếm và Chí Thượng linh kiếm của Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng không ngừng giao kích. Bóng người tung bay, bốn thanh kiếm đối kích, trên không trung không biết bao nhiêu bóng kiếm.
Hai người bọn họ kiếm đã đạt thành tựu cao, đều là trác kiệt phi phàm.
Nhưng hai người lúc này chỉ dùng đến Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, chính là bộ kiếm pháp của bọn họ năm đó. Hôm nay là cuộc chiến số mệnh, lại dùng bộ kiếm pháp kia để giao chiến. Nhưng không biết là đã đánh ra bao nhiêu dạng. Nếu như trận chiến này được truyền lưu ra ngoài, không biết có bao nhiêu Bắc Phong kiếm tiên cảm giác mình giống như một đứa trẻ chưa từng học qua kiếm.
Phong xuy vân quyển!
Phong vân lưu tán!
Bốn kiếm lại lần nữa giao kích. Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng Thượng Nhân cùng nhau đối kích trên không trung. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Bốn năm trăm năm tranh đấu, từ thời thiếu niên cho tới bây giờ, Mà giờ khắc này, Nguyên Nguyên Thượng Nhân đột nhiên chiến ý đại thăng, mà pháp lực cũng vậy. Rõ ràng vượt xa pháp lực giao thủ hơn nửa năm trước. Đồng thời Nguyên Thủy linh kiếm và Hài Hòa linh kiếm đồng nhất đánh ra một chiêu thức Thăng Thiên Hóa Long, và chiêu Bắc Phong bí kiếm Vân Long Bãi Vĩ.
Chiêu này là Bắc Phong bí kiếm, vốn chỉ có Bắc Phong Phong chủ mới có thể tập luyện được. Những người khác căn bản không thể biết. Nguyên Nguyên Thượng Nhân đợi hơn nửa năm nay mới phát ra chiêu cuối cùng này. Giờ khắc này, trong kiếm của ông ta phảng phất một đầu rồng bay lên, đong đưa cái đuôi.
Ứng phó không kịp, Nguyên Lăng Thượng Nhân bị Vân Long Bái Vĩ đánh trúng. Ông ta không khỏi cả kinh thối lui, nhưng lại phát hiện mình lui không được. Bởi vì Vân Long Bái Vĩ đã gắt gao khóa chặt ông ta lại. Ông ta nhìn về phía cái đầu rồng.