Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 283: Chương 283: Ngũ Hành Luân Hồi kiếm đạo(thượng)




Yến Thương Thiên mỉm cười nói:

- Tốt lắm, bây giờ truyền cho ngươi tổng quyết Ngũ Hành Luân Hồi kiếm đạo.

- Thiên chi đạo, vô cực sinh thái cực, thái cực sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh tứ, tứ hóa ngũ, ngũ mà hóa vạn vật, ngũ hành ngũ chuyển, vạn vật chúng sinh, bao gồm trong ngũ hành chi, thậm chí lấy ngũ hành làm đạo, phản thôi Thái Cực mà hóa vô cực, phân chia ngũ hành, thuyết ngũ hành, hóa mà nguyên nghiêu...

Một đoạn khẩu quyết không tính dài cũng không huyền ảo mấy được niệm ra.

Lục Nguyên nghe đoạn khẩu quyết này, rơi vào suy tư, dường như khoảnh khắc có cánh cửa vô hình đang mở ra hướng mình. Ban đầu mình lĩnh ngộ vài loại kiếm ý giờ tựa như một góc biển rộng, ngươi chỉ thấy một góc mà thôi.

Nay lại là một quy tắc chung.

Vẫn không lĩnh ngộ nhiều kiếm ý nhưng quy tắc chung này có thể bao gồm hết ba ngàn kiếm ý.

Từ độ cao càng cao nhìn thế giới, được đến quan điểm và cách cục bản thân khác đi.

Yến Thương Thiên cười cười nhìn trời xanh.

Trời xanh như kiếm!

Đại địa như luyện!

Lục Nguyên luyện thành Ngũ Hành Luân Hồi kiếm đạo, lại còn vị kia trên Tư Quá Nhai nữa thì Hoa Sơn tiên môn không cần lo nữa, mình có thể yên tâm rồi.

Trong thiên hạ hiện nay núi cao nhất khẳng định là Tề Thiên Sơn.

Tề Thiên Sơn trong truyền thuyết cách nam cảnh tam quốc cực kỳ xa xôi, là chính giữa toàn đại lục. Truyền thuyết Tề Thiên Sơn đó chém mặt đất thành hai nửa, cũng chém khung trời thành hai. Cơ bản là một ngọn núi rạch đất thành hai thế giới, từ đó có thể thấy Tề Thiên Sơn cao cỡ nào.

Nam cảnh núi cao nhất là là Thiên Sơn của Đại Tần quốc.

Thiên Sơn.

Núi trên trời.

Một trong tứ đại tiên môn Đại Tần quốc Tiêu Dao tiên môn chính là ở trên Thiên Sơn. Tiêu Dao tiên môn có số người ít nhất, bí ẩn nhất trong tứ đại tiên môn. Tiên môn này hoàn toàn khác với các tiên môn. Nếu nói Xích Long tiên môn là nhân số nhiều nhất thì Tiêu Dao tiên môn là ít người nhất.

Nghe nói Tiêu Dao tiên môn mỗi một đời chỉ có đệ tử chân truyền, không có đệ tử bình thường.

Họ chỉ bồi dưỡng mấy đệ tử chân truyền đếm trên đầu ngón tay, còn về đệ tử bình thường, thật có lỗi, đó là gì? Cho nên Tiêu Dao tiên môn mỗi ra một đệ tử chân truyền đều là hạng kinh tài tuyệt diễm. Tựa như Diệp Hương Chi xuất hiện tại Hỏa Kiếm Lâu thân phận là trưởng lão Tiêu Dao tiên môn, nhưng vị trưởng lão này không phải từ đệ tử bình thường thăng lên mà thân phận từ người hầu thăng lên.

Tiêu Dao tiên môn người ít ỏi như vậy sao có thể chiếm Thiên Sơn to lớn?

Nghe nói mỗi một vị kiếm tiên Tiêu Dao tiên môn ngụ trên một đỉnh núi.

Quay lại chuyện chính.

Trước đó các phong Thiên Sơn trúng sấm sét! Ngũ Tử phong! Thượng Ưng phong! Ngũ Liên phong! Ngũ Tử phong! Bái Phật phong! Thứ Thiên phong!

Liên tiếp ba mươi ngọn núi đều sụp đổ.

Việc này chấn động cực lớn. Nên biết rằng các phong Thiên Sơn nghe nói sớm được các tiền bối Tiêu Dao tiên môn củng cố, sơn phong vững chắc gấp trăm lần, ngàn lần núi bình thường, đâu dễ dàng sụp? Coi như là tu tiên giả trong truyền thuyết chặn đánh một ngọn sơn phong trong Thiên Sơn cũng không dễ dàng, thế mà bây giờ liên tiếp sục ba mươi tòa.

Thậm chí người dưới Thiên Sơn đều nghe nói đến việc này, nhưng Thiên Sơn là địa bàn của Tiêu Dao tiên môn nên không ai dám tra xét, mọi người chỉ đành ôm một bụng thắc mắc. Thậm chí có người bàn tán nói rằng lúc đó có thấy một luồng kiếm khí như muốn chém trời thành hia nửa.

Tất nhiên cách nói này bị cho rằng là phong đại, không bao nhiêu người tin. Hết cách, đôi khi chân tướng khiến người khó tin.

Nghe nói còn có người thấy bầu trời mở cái hố, không chút nghi ngờ, lời này cũng bị cho rằng phóng đại, kỳ thực điều này khá gần với sự thật.

Nửa tháng sau!

Trong trăm phong Thiên Sơn, trên mặt tuyết một phong có một băng tuyết hình người. Nơi này cách người ngụ ở rất xa, lại không phải chỗ người Tiêu Dao tiên môn cư ngụ, không biết tại sao tại đây có chồng thành một người tuyết? Nhưng nếu nói người tuyết không phải do tay người làm thì không khả năng. Trời đất không khả năng bỗng dưng mọc ra người tuyết.

Không biết qua bao lâu, lại nghe *Bộp* một tiếng, trên thân người tuyết nứt rạn hiện ra một con người.

Nhìn kỹ thì đó là một người thanh niên khoảng hai mươi tuổi, dù không đến mức mày kiếm mắt sáng nhưng xem như tuấn tú, mặc áo xanh. Thanh y thanh niên giơ tay lấy ra một bình rượu, uống một ngụm. Rượu vào bụng dâng lên ấm áp, Lục Nguyên nhún vai, hắn ở trong tuyết đã rất lâu rồi.

Việc này phải nói từ một tháng trước. Một tháng trước hắn đã luyện thành Ngũ Hành Luân Hồi kiếm đạo, tuy cách Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo không biết xa bao nhiêu nhưng xem như có chút thành tựu, truyền thừa kiếm đạo của Yến tổ sư.

Tiếp theo, Yến tổ sư chạy tới Thiên Sơn.

Đây là cuộc chiến giữa đệ nhất tông sư Đại Tấn quốc Yến Thương Thiên, và đệ nhất tông sư Đại Tần quốc Tiêu Dao Tử. Hai người đều là mạnh nhất một nước, lần này đấu tranh tất nhiên đánh tại trên trời. Vậy nên địa điểm ước hẹn là Thiên Sơn. Ba mươi ngọn núi Thiên Sơn bị sụp đổ là do trận chiến ấy.

Việc một kiếm như chặt đứt bầu trời cũng là do cuộc chiến đó.

Nửa tháng trước cuộc chiến của Yến tổ sư và Tiêu Dao Tử đúng là kinh tâm động phách. Hai tông sư thực lực đều đến đỉnh, một thức một kiếm của họ gần như là biến hóa cuối cùng trong thiên địa.

Kiếm pháp của Yến tổ sư, biến hóa cuối cùng trong thiên địa trực chỉ đại đạo bản ý. Ngũ Đế Luân Hồi sinh sinh không ngừng, vạn sự vạn vật đều ở trong Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo, không có ngoại lệ.

Còn Tiêu Dao Tử thì đem hết tuyệt học Tiêu Dao tiên môn ra, hấp nhân pháp lực nam minh, Tiểu Vô Tướng Công mô phỏng thiên hạ bất cứ công pháp gì, còn có đoạt tất cả tạo hóa thiên địa thiên trường địa cửu trường xuân tạo hóa công, Lạc Thần Hư Bộ có tiếng là thân pháp nhanh nhất, có công kích mạnh nhất tâm pháp Cửu Dương, cùng lúc đó bao gồm thiên hạ các loại chiêu thức tại nhất công trong Thiên Sơn chiết thiên thủ, tuyệt học Tiêu Dao tiên môn tuy không nhiều bằng Đại Pháp Hoa Tự nhưng bàn về tinh thâm ảo diệu thì lại vượt qua.

Hai tuyệt đại tông sư đấu một trận, kết quả là cùng phá vỡ hư không phi thăng đi.

Nửa tháng nay Lục Nguyên tìm nơi chìm đắm suy tư về trận chiến đã trông thấy.

Trận chiến thật là vô cùng đặc sắc. Vô số chiêu thức tinh diệu ở trong đầu trôi nổi. Vì sơ bộ phân tích tiêu hóa trận này được đến lợi ích, hắn bắt đầu tĩnh tọa, kết quả tĩnh tọa suy ngẫm dài đến nửa tháng.

Vẻn vẹn nhớ chiêu thức Yến tổ sư và Tiêu Dao Tử sử dụng trong trận chiến thôi mà mất lâu như vậy.

Lục Nguyên thả lỏng gân cốt, trên lưng hắn cõng không phải một thanh kiếm mà là hai. Một cái là bình thường hắn hay dùng Dưỡng Ngô Kiếm, cái khác là Phi Yến tiên kiếm của Yến tổ sư. Yến tổ sư đã phá vỡ không trung đạp bước thành tiên cho nên không mang đi Phi Yến tiên kiếm.

Đương nhiên thanh Phi Yến tiên kiếm này không phải truyền cho Lục Nguyên.

Mà hắn cũng không cần. Nếu để người biết Phi Yến tiên kiếm truyền cho Lục Nguyên thì sợ rằng đối thủ của Yến tổ sư sẽ truy sát hắn khắp thiên hạ. Hơn nữa lấy năng lực hiện nay của Lục Nguyên đích thực không xứng với Phi Yến tiên kiếm, nếu rơi vào tay hắn chỉ có nước bị người cướp. Thất phu vô tội, hoài kích có tội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.