Lục Nguyên không vội vã, chắp tay sau lưng đi dạo trên không trung, hắn
có đi qua một số điểu thành nhưng không có tìm ra cách nào. Trong điểu
thành đủ các loại điểu yêu, Lục Nguyên rảnh rỗi quá nên đi một chuyến
ngư quốc.
Dưới nước thế giới côn bằng có nhiều ngư quốc.
Những ngư quốc do các loại ngư yêu tổ thành.
Ngư quốc có nhiều thứ thú vị, ví dụ ngư quốc có rất nhiều đường nước, những đường nước lợi dụng dòng chảy, pháp thuật làm thành từng con đường có
thể khiến ngư yêu pháp thuật bình thường ở trong đường nước chốc lát đi
đến nơi rất xa.
Rồi ví dụ phòng ốc ngư quốc thường dùng san hô thụ để xây dựng, khá là xinh đẹp.
Lục Nguyên chắp tay sau lưng quan sát chốc lát.
Lúc ở ngư quốc Lục Nguyên có nghe được tin tức dường như là cao tầng ngư
quốc nhận được tin, người có văn minh chi thể bị bắt. Người có văn minh
chi thể bị bắt? Người có văn minh chi thể tổng cộng hai người, một là
hắn một là Hoang Chi Tử, bây giờ hắn hóa trang Lý Thái Sử lành lặn ở
đây, vậy nghĩa là Hoang Chi Tử bị bắt rồi ư?
Ha ha ha ha!
Ha ha ha ha!
Hoang Chi Tử, thật là chuyện mừng vui khắp chón nha.
Nhưng tin tức này có chính xác hay không thì cần ra ngoài thăm dò, xem tình hình thực tế ra sao đã.
Lục Nguyên ra ngoài bay lung tung, xem coi may mắn đụng phải cao thủ Năm
Mươi Thiên Bảng không, chỉ có ử trong tay cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng
mới có tin tức chính xác được.
Lục Nguyên một đường bay đi cảm ứng phái trước có nhiều khí thế mạnh mẽ, dường như có người tụ tập một chỗ.
Nơi này có tên là Vạn Vũ Đài, do lông chim bện thành, ở trên không trung.
Vốn trong thế giới côn bằng chỉ có điểu yêu mới tới đây được nhưng bây
giờ có vài cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng đang đứng. Lục Nguyên bay qua,
đáp xuống.
Khi Lục Nguyên đáp uống thì thấy chỗ này có rất nhiều
cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, ví dụ hạng mười chín Phi Vệ lú trước từng
gặp, hạng mười bảy Tửu Tiên Nhân cũng trong số đó. Có một cô gái lưng
cõng đàn cầm, khuôn mặt thon nhỏ xinh đẹp ngây thơ, xem khí thế còn hơn
cả Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ, trừ điều đó ra còn có vài người nữa.
Tại sao lần này năm, sáu cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng tụ tập cùng một chỗ?
Họ rảnh lắm sao? Lục Nguyên lấy làm lạ, sau đó ngẫm nghĩ thì họ rảnh
thật đấy chứ, nếu Hoang Chi Tử thật sự bị bắt, hắn không xuất hiện thì
đương nhiên họ không thể tìm cái khác, vậy nên rảnh vô cùng.
Vấn đề mấu chốt hiện nay là rốt cuộc Hoang Chi Tử có bị bắt hay chưa? Có bi gìđánh chết không?
Lục Nguyên định đáp xuống thì thiếu nữ áo trắng như tuyết, lưng cõng đàn cầm, bới hai búi tóc trừng mắt.
- Lý Thái Sử!
Tiếng quát uy lực vô cùng.
Khi thiếu nữ nói chuyện thì toát ra pháp thuật thật sâu, mạnh hơn Phi Vệ, Tửu Tiên Nhân.
Lục Nguyên thắc mắc cô gái này là ai? Mình lấy thân phận Lý Thái Sử xuất
thế rất ít, từ khi nào đắc tội nàng ta chứ? Chắc là không có đâu. Mà
khoan, thiếu nữ cõng cầm thì là cầm chi văn minh ư? Lục Nguyên lục tìm
ký ức, đó là lúc mới vào nho chi văn minh không lâu.
Khi đó có đại sư huynh Khổng Ni, nhị sư huynh Mạnh Vi, tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên và lục sư đệ, tức là chính mình.
Nhị sư huynh Mạnh Vi bữa đó rảnh rỗi tán dóc:
- Lục sư đệ, ngươi diện mạo tuấn tú ní không chừng hấp dẫn không ít nữ tu.
Mới đầu hóa trang thành Lý Thái Sử dùng diện mạo mỹ nam tử phong độ, mặt
trắng môi hồng, Lục Nguyên thấy chẳng sao cả, Mạnh Vi thì quá nhàm chán.
Tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên cười trêu Lục Nguyên rằng:
- Nói không chừng là nữ tu cầm chi văn minh ấy, người ta đàn rất hay nhé, lấy thư ứng với cầm.
Đại sư huynh Khổng Ni quát:
- Quân tử không nói bậy, hơn nữa đó là chuyện cũ của sư tôn!
Còn về chuyện năm đó của sư tôn là gì thì Khổng Ni người bảo thủ không chịu nói ra, nhưng Lục Nguyên tò mò thế là sau này hỏi thăm Túc Nguyệt Miên, cuối cùng cũng biết đầu đuôi.
Thì ra Nho Chi phó chủ văn minh
từng có quan hệ tình lữ với phó chủ cầm chi văn minh, đương nhiên thực
lực của hai người khi ấy không giỏi lắm, chưa đến cảnh giới phó chủ văn
minh. Phó chủ cầm chi văn minh có một thân đệ đệ quan hệ rất tốt, người
này phạm pháp làm hại tu sĩ khác bị Nho Chi phó chủ văn minh bắt được.
Nho Chi phó chủ văn minh thân là chính khí đương nhiên phải bắt tiểu cửu tử tra hỏi, đệ đệ của phó chủ cầm chi văn minh cho rằng mình là tiểu
cửu tử nên xin tha, muốn nhờ quan hệ qua sông. Gã không tin tỷ phu sẽ
giết mình, Nho Chi phó chủ văn minh hỏi ra tội ác của tiểu cửu tử xong
dứt khoát chém chết luôn.
Phó chủ cầm chi văn minh chỉ có một đệ
đệ, lập tức kết thù với Nho Chi phó chủ văn minh, sau này vì một số tình huống mà hai người thù hận chồng chất.
Vậy nên sau đó một người
khai sáng ra nho chi văn minh, một sáng tạo cầm chi văn minh. Mặc dù hai văn minh đều ở trong phạm vi thế lực pháp Cổ, Võ cổ nhưng quan hệ rất
kém. Cầm chi văn minh đụng phải nho chi văn minh thường có một thói quen là trước tấn công ba chiêu, không đỡ được liền sẽ bị thương. Tất nhiên
cầm chi văn minh không giết người, chỉ tấn công ba chiêu mà thôi.
Bên nho chi văn minh có biết chuyện năm đó với cầm chi văn minh nên thường có nhường nhịn người cầm chi văn minh.
Lục Nguyên lục lại ký ức chuyện sư tỷ Túc Nguyệt Miên kể cho nghe, lại nhìn thiếu nữ áo trắng như tuyết, lưng cõng đàn cầm, bới hai búi tóc, bỗng
nhớ ra chuyện này. Chắc là bạch y thiếu nữ cũng muốn thực hiện ước hẹn
ba chiêu ước đi.
Vì đối phương là người cầm chi văn minh nên Lục
Nguyên dễ dàng đoán ra thân phận, người này chính là trong cao thủ Năm
Mươi Thiên Bảng xếp hạng tám, Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ.
Mộ Dung Hồng Lệ, thật là cái tên dễ nghe.
Nhưng công kích không đơn giản, Mộ Dung Hồng Lệ tay quơ xoay lưng một luồng
cầm huyền bắn ra. Lục Nguyên đánh ra Truyền Chính Tiên Thư. Cầm huyền và Truyền Chính Tiên Thư ở không trung va chạm, Mộ Dung Hồng Lệ lập tức
pháp lực của mình không thắng được đối phương thế là ngẩn ngơ.
Mộ Dung Hồng Lệ là con gái cầm chi văn minh, con gái cầm chi văn minh xưa nay hiếu thắng.
Nàng thấy một chiêu không làm gì được Lục Nguyên thì đánh ra chiêu thứ hai.
Chiêu thứ hai là toàn bộ cầm huyền đánh ra, ở trên không trung đàn ra tiếng.
Chiêu thứ ba cũng hiện ra, vô số huyết lệ chảy từ khóe mắt nàng đánh
hướng Lục Nguyên. Tên của nàng là hồng lệ, tuyệt chiêu cũng là hồng lệ,
những hồng lệ như ẩn chứa vô tận ý thất tình, đúng là quỷ thần khó
lường.
Có thể đỡ thất sát diệt trụ cầm của Cầm Tiên Tử, nhưng không thể đỡ được hồng lệ.
Đồn rằng trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng mười một Tiêu Quan Tài
đấu với Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ, mới đầu chỉ hơi yếu thế thôi nhưng
khi hồng lệ ra thì Tiêu Quan Tài xếp hạng mười một cao thủ Năm Mươi
Thiên Bảng thua ngay lập tức và chạy trối chết, từ đó sợ Mộ Dung Hồng
Lệ, không dám xuất hiện trước mặt nàng. Bây giờ trong thế giới côn bằng
gã vẫn đang trốn tránh Mộ Dung Hồng Lệ.
Không phải Mộ Dung Hồng
Lệ muốn giết Lục Nguyên, chẳng qua đây là quy tắc giữa nho chi văn minh
và cầm chi văn minh, trước đánh ba chiêu rồi nói, ai kêu năm đó Nho Chi
phó chủ văn minh ân oán phụ phó chủ cầm chi văn minh làm gì? Cho nên là
người Nho Chi phó chủ văn minh phải chịu thiệt chút.
Khi Mộ Dung
Hồng Lệ ra tay thì Phi Vệ và Tửu Tiên Nhân không lên tiếng, họ đều quan
sát cuộc chiến. Mới rồi họ nói Lý Thái Sử đánh bại Tửu Tiên Nhân thì
không ai tin, Tửu Tiên Nhân tự nhận mình thua nhưng người khác cho rằng
đó là không thể, một tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng bình thường có thể
so với Tửu Tiên Nhân xếp hạng mười mấy sao? Không tin nổi.
Bây
giờ Tửu Tiên Nhân, Phi Vệ thầm nghĩ Lý Thái Sử chắ chắn không phải đối
thủ của Mộ Dung Hồng Lệ, nhưng khiến người khác thấy ra thực lực của hắn để tránh nghi ngờ hai người nói dối.
Thế giới côn bằng.
Thiên Bảng hạng tám Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ vừa ra tay đã là tuyệt chiêu cực mạnh rồi.
Chiêu thứ hai thất sát diệt trụ cầm mạnh mẽ, đến chiêu thứ ba hồng lệ càng siêu mạnh khó thể hình dung.
Đối mặt chiêu thức như vậy thì Lục Nguyên cũng không khách sáo, giơ tay
đánh ra một quyển sách, sách to vô cùng, chính là trời đất bao la đạo lý lớn nhất. Thất sát diệt trụ cầm đụng pahir trời đất bao la đạo lý lớn
nhất thì dùng có mạnh hơn cũng không bằng đạo lý, chớp mắt công kích
biến mất trong quyển sách, suýt chút ngay cả cầm cũng bị hút đi.