Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1328: Chương 1328: Nhân Quả đại kiếp (hạ)




Lục Nguyên trong lòng bình tĩnh lại, bất kể từng cái từng cái Chủ Chi Tỏa Liên khóa mình lại, bắt đầu tu luyện Kiếm Viên Chi Đạo của mình.

Biện pháp như thế này có trên bảy phần là thành công!

Lục Nguyên lấy thần thức mở Kiếm Viên Chi Đạo bên trong Tân Kiếm Thế Giới của mình.

- Thiên Viên Địa Phương, Thiên Chi Đạo, Viên Dã.

Đây là câu nói đầu tiên trong phần mở đầu.

-Nhân tình luyện đạt tức văn chương, nhân tình luyện giả giả, viên vu sự cố, nhi nhân chi đạo, viên dã.

Đây là câu nói thứ hai trong phần mở đầu.

-Cố nhi thiên chi đạo, viên.

-Nhân chi đạo, viên.

-Thiên nhân chi đạo, câu thị vi viên.

-Còn đây là, Kiếm Viên Chi Đạo.

Đây là tất cả những gì kể ra ở phần mở đầu, ghi lại tất cả Thiên Nhân Chi Viên, Thiên Nhân Chi Viên này tựa hồ đều ở trong lòng mình.

Lục Nguyên rất chăm chú xem Kiếm Viên chi đạo mà Kiếm Viên văn minh phó chủ để lại.

Kiếm Viên chi đạo này âm thầm dung hợp Thiên chi đạo, Nhân chi đạo.

Thiên chi đạo, tổn có thừa mà bổ không đủ.

Nhân chi đạo, tổn không đủ mà bổ có thừa.

Thiên Nhân chi đạo, vừa lúc lặp lại.

Nhưng bất kể thế nào, đều liên quan đến “Viên”.

Thiên Kiếm Viên chi đạo kia phân tích đến cuối cùng, hóa thành một bộ kiếm pháp. Bộ kiếm pháp này tổng cộng có ba mươi mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mươi mốt chiêu, âm thầm hòa hợp với Viên chi đạo.

Muốn nắm giữ thứ này, trước đó phải hiểu một số điều đã.

Mà muốn hiểu một điều, thì phải hoàn toàn phân tích tường tận nó ra.

Mà một bộ Kiếm Viên chi đạo này, kỳ thật nói thẳng ra đó là trước đó đem “Viên” cắt thành ba mươi mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt phần, mà sau đó, đem mỗi phần này hóa thành một kiếm chiêu, cuối cùng luyện thành ba mươi mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt kiếm chiêu. Mà luyện thành như vậy còn xa xa không đủ, còn phải đem số lượng kiếm chiêu lớn như vậy gộp thành một chiêu. Nếu có thể đem ba mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt kiếm chiêu hóa thành một chiêu, vậy sẽ chân chính nắm giữ Viên chi đạo.

Hiện tại Lục Nguyên muốn học tập ba mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt kiếm này, nhưng vấn đề cũng tới rồi. Chính hắn đang trùng kích vào Văn Minh cảnh, làm sao có nhiều thời gian mà chậm rãi nắm giữ số lượng kiếm chiêu khổng lồ như vậy chứ, thời gian hoàn toàn không kịp a.

Bằng trí nhớ bình thường là tuyệt đối không được.

Như vậy thì không cần dùng cách nhớ bình thường nữa, dùng bản năng của thân thể đi.

Lục Nguyên tạm thời không suy nghĩ nữa, mà là nhân kiếm hợp nhất, tiến nhập vào trạng thái kiếm nhân! Lục Nguyên vẫn có một trạng thái kiếm nhân, ở trạng thái này, khả năng suy nghĩ của hắn cơ bản sẽ đình trệ, mà chỉ còn lại bản năng của kiếm. Xưa nay Lục Nguyên rất ít dùng trạng thái kiếm nhân, chỉ dùng qua một lần mà thôi, mà hiện giờ lại phải bất đắc dĩ dùng một lần nữa.

Đồng thời đem tốc độ tăng lên tới cực hạn, dùng cực hạn luyện chiêu.

Hai người Sư Phi Huyên và Loan Loan vốn đều tu luyện trong Tân Kiếm thế giới, thực lực tăng lên cực nhanh. Có Thiên Giai linh mạch ở đây, lại còn nhiều bộ sách nói về kiếm đạo, hai người Sư Phi Huyên và Loan Loan cảm giác mình tiến bộ cực nhanh. Xem bộ dáng hiện tại, hai người đều nhanh đạt tới Thế Giới cảnh, gần như muốn nghênh đón Thế Giới Thiên Kiếp.

Xưa nay hai người Sư Phi Huyên và Loan Loan tu luyện ở Tân Kiếm thế giới, vốn địch thị lẫn nhau. Mà Lục Nguyên lại rất ít tiến vào, các nàng cũng quen rồi.

Mà hiện giờ Lục Nguyên lại tiến vào trong đó, hơn nữa bắt đầu luyện kiếm.

Vừa lúc đầu, Sư Phi Huyên và Loan Loan đều rất có hứng thú, các nàng chưa từng thấy Lục Nguyên luyện kiếm, đối với một kiếm đạo tuyệt đại vô thượng tông sư như Lục Nguyên luyện kiếm, các nàng đều cảm thấy hứng thú. Khi Lục Nguyên ra kiếm đầu tiên, Sư Phi Huyên và Loan Loan đều nhìn ra một ít môn đạo, có cảm giác về Viên. Rồi sau đó, là càng ngày càng nhiều Viên chi kiếm chiêu, mỗi một chiêu lại vẽ ra một vòng tròn giữa hư không, chiêu chiêu nối tiếp nhau, nhưng những vòng tròn này lại không trọn vẹn, không đầy đủ.

Nhưng lập tức, hai người Sư Phi Huyên và Loan Loan chỉ thấy tốc độ luyện kiếm của Lục Nguyên càng lúc càng nhanh.

Giống như người ta sử dụng khoái kiếm vậy.

Nhưng lúc luyện kiếm mà nhanh như vậy liền không bình thường. Bởi vì với những kiếm chiêu chưa từng luyện tập, không chân chính nắm giữ thì càng nhanh sẽ càng dễ bị loạn.

Kết quả Lục Nguyên bây giờ đang loạn như vậy, cư nhiên dùng tốc độ cực nhanh để luyện kiếm.

Hơn nữa, tốc độ vẫn càng lúc càng nhanh, hai người Sư Phi Huyên và Loan Loan đều rõ ràng phát hiện, bọn họ đã hoàn toàn không nhìn thấy Lục Nguyên, tốc độ luyện kiếm quá nhanh vượt qua cực hạn của ánh mắt, cho nên ngay cả nhìn cũng không nhìn được.

Trời ạ!

Nhanh như vậy!

Luyện kiếm nhanh như vậy, thật sự có thể luyện thành sao?

Lục Nguyên lấy tốc độ nhanh nhất luyện kiếm, ba mươi mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt chiêu đã xong hết, đương nhiên trong đó cũng không thiếu sai sót. Mà Lục Nguyên vẫn tiếp tục luyện kiếm, lần này vẫn lấy tốc độ nhanh nhất và bản năng của thân thể để luyện, nhưng số lượng thì đã giảm bớt.

Đầu tiên thu lại thành ba vạn một ngàn bốn trăm mười lăm chiêu, giảm bớt lần đầu cũng không tính là quá khó.

Nhưng sau đó giảm thành ba ngàn một trăm bốn mốt chiêu thì đã khá là khó.

Rồi sau đó nữa, giảm thành ba trăm mười bốn chiêu lại càng khó.

Lục Nguyên gần như là luyện kiếm theo bản năng của mình.

Vô kiếm vô ngã! Nhân kiếm lưỡng vong.

Ba mươi mốt chiêu!

Ba chiêu!

Tới ba chiêu thì đã không thể tiếp tục tiến bộ nữa.

Lúc này Lục Nguyên vẫn vô thức, trong lòng không có tạp niệm, lặp lại luyện tập ba chiêu đó. Mà lúc này, một đạo tinh quang từ Kiếm Đạo Hồ Lô bắn vào trên người Lục Nguyên, trên Kiếm Đạo chi môn cũng có một đạo minh quang bắn vào người hắn. Rất nhiều kiếm quang đều bắn trên người Lục Nguyên, lúc này hắn hoàn toàn thông suốt, ngộ ra một kiếm.

Một kiếm này cực kỳ quái dị, nếu muốn dùng một chữ để hình dung nó, thì chính là: Viên!

Rõ ràng kiếm có lưỡi kiếm, nhưng dưới một chiêu này, lại giống như không có lưỡi vậy.

Lục Nguyên đột nhiên bừng tỉnh, rốt cuộc hắn đã luyện thành, đem ba mốt vạn bốn ngàn một trăm năm mốt chiêu hợp lại thành một, đây mới là ý nghĩa của Viên, tinh hoa của Viên. Lục Nguyên thở một hơi dài, vừa rồi làm như vậy khiến cho tinh lực của hắn tiêu hao rất nhiều.



- Tiêu tương dạ vũ sầu đoạn trường, hàn thiền bi minh nhân lưu lệ.

Tên của chiêu này là một câu thơ, đây là một đại tuyệt chiêu danh chấn nhiều địa vực ở kỷ nguyên trước, một trong những tuyệt học mạnh nhất của Kiếm Khổ văn minh. Mà một kiếm này thình lình đâm ra, mang theo vô tận đoạn trường đau thương, nhị hồ* vào giờ khắc này cũng kéo đến cực hạn.

(*Nhị hồ: Một loại đàn)

Kiếm động, nhị hồ đánh.

Kiếm thương tâm, nhị hồ đoạn trường.

- Phá cho ta!

Bàn Thiên thần phủ của Lực Thánh văn minh phó chủ, Ưng Sát thần vũ của Hoang Ưng văn minh phó chủ, Bát Binh thần giản của Bát Lăng văn minh phó chủ, cùng với Tiên chi Phong Thần Đài của Tiên chi tử đánh mạnh lên thân kiếm, Trường Thán thần kiếm bị đánh bay ra, mà dây nhị hồ cũng đứt.

Kiếm Khổ văn minh phó chủ Chu Thanh Huyền cũng phun ra một ngụm máu bay ra ngoài, mà như vậy, lối đi vào thượng cổ kiếm giả mộ cũng đã hoàn toàn mở ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.