Phật Đà Kiếm Tu nói;
- Ngươi bây giờ tu thành Tiểu Nhân Quả Thiết tắc, ta cũng bắt đầu chỉ cho ngươi tu luyện Nhân Quả thiết tắc chính thức.
Hành động của y không che được ánh mắt của Kiếm chủ và Kiếm Như Hải, nhưng phương pháp của y, hai người bọn họ không được chân truyền nên nghe cũng không hiểu.
Bạch sắc tăng bào của Phật Đà Kiếm Tu bay bồng bềnh, lộ ra vẻ tuấn dật không nói nên lời.
- Nhân Quả Thiết Tắc, cần Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc phác họa mặt khác còn cần Nghiệp Báo hai đại Kiếm Ý, Thiện Ác, hai đại Kiếm Ý, đồng thời còn phải sưu tập Giải Thoát Chi Nhai, Phổ Độ Chi Hải, mới có thể luyện thành.
Phật Đà Kiếm Tu nói.
Lục Nguyên khẽ giật mình, Thiện Ác hai đại Kiếm ý cùng âm dương rất nặng, cũng nói mình không cần tu luyện hai đại kiếm ý này.
Như vậy thứ mình cần phải tu hành chính thức chính là Nghiệp Báo hai đại kiếm ý.
Đồng thời còn phải tìm cho ra Giải Thoát Chi Nhai Phổ Độ Chi Hải dung nhập bản thân vào trong đó mới có thể thành tựu Nhân Quả Thiết Tắc.
Chỉ sợ Giải Thoát Chi Nhai Phổ Độ Chi Hải cũng không dễ tìm kiếm nói cách khác ở giữa thiên địa cũng không có nhiều người luyện thành Nhân Quả Thiết Tắc.
Phật Đà Kiếm Tu nghiêng người nhìn Lục Nguyên, một chuỗi phật châu ánh ra, chui vào trong thân thể của hắn, Lục Nguyên chỉ thấy kinh ngạc một hồi tuy nhiên sau đó hắn phát hiện ra cơ thể của mình không có bất kỳ biến hóa gì, Phật Đà Kiếm Tu mỉm cười:
- Như vậy hiện tại cho ngươi truyền thừa cuối cùng rồi.
- Hiện tại dùng Nhân Quả thiết tắc, quan sát ta.
Phật Đà Kiếm tu nói.
Lục Nguyên khẽ giật mình, hắn lập tức nhìn sang Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc phát ra.
Trong tích tắc Lục Nguyên phát hiện ra Phật Đà Kiếm Tu khi đó Phật Đà Kiếm Tu vẫn mang theo Bạch Sắc tăng bào bồng bềnh, có một cảm giác tuấn dật không nói nên lời, đồng thời ở trên người còn mang theo hương vị thong dong, trên kiếm có phật ý, vô cùng nghiêm nghị.
Một thi thể tràn đầy hoang khí rơi xuống, một cường giả Thế Giới Cảnh đã bị Phật Đà Kiếm Tu loại bỏ.
Đúng lúc này ở trên bầu trời truyền tới một khí tức Hồng Hoang tựa như là Hồng Hoang thế giới phủ vậy, vây quanh khí tức của Phật Đà Kiếm Tu, hướng về phía Phật Đà Kiếm Tu mà đè ép xuống.
Phật Đà Kiếm Tu tế lên Thiên Thiền Kiếm Tiên, mãnh liệt nghênh đón.
Bàn tay lớn Hồng Hoang cùng với Thiên Thiền Kiếm Tiên tiếp xúc với nhau, trên người của Phật Đà Kiếm Tu phát ra phật quang mãnh liệt, tuy nhiên bàn tay lớn này vẫn ấn xuống một cái, trực tiếp nghiền Phật Đà Kiếm Tu thành một khối thịt nát.
Một chưởng đã loai bỏ Phật Đà Kiếm Tu.
Đây chính là Thái Cổ Văn Minh Chi Chủ.
Lục Nguyên lúc này đã minh bạch ý của Phật Đà Kiếm Tu, thông qua hắn mà biết được cảnh tượng của hắn trước khi chết, lại có thể để mình quan sát thân thủ của Thái Cổ Văn Minh chi chủ, bởi vì theo sự phát triển của Lục Nguyên nhất định có thể chống lại Thái Cổ Văn Minh Chi Chủ, hiện tại cảm nhận sức mạnh của y thì thật bổ ích.
Phật Đà Kiếm Tu nhìn về phía Lục Nguyên mà cười.
Lục Nguyên cũng nhìn về phía PHật Đà Kiếm Tu.
- Truyền thừa đã xong.
Phật Đà Kiếm Tu hô lên một tiếng đã hóa thành một thanh Thiền Kiếm Tiên trở lại trong Bách Kiếm Phần xung quanh lại trở nên vắng lặng im ắng.
Kiếm Sư truyền thừa đã chính thức chấm dứt tuy nhiên Lục Nguyên phát hiện ra mình vẫn còn bị nhốt ở trong này vẫn chưa đi ra, hắn dùng hết tất cả các phương pháp cũng không khai mở ra được, Lục Nguyên cũng không gấp ở đây tương đối nhàm chán, Lục Nguyên lại quan sát các Bách Kiếm Phần khác.
Bách Kiếm Phần là một tòa núi không cao lắm.
Cứ cách một khoảng là có một thanh Kiếm Tiên, đại biểu cho một trăm Kiếm Thủ mạnh nhất của Ẩn Kiếm Tông từ trước tới nay, Lục Nguyên lúc này đang nhìn một thanh Kiếm Tiên Trác Tuyệt, hắn cũng không gấp ngồi xuống mà quan sát nó.
Thanh Tiên Kiếm trước mắt này tên là Đại Phụ kiếm tiên.
Lục Nguyên mơ hồ phát hiện ra thanh Đại Phụ Kiếm Tiên này đang truyền cho mình nội dung gì đó.
Qua một thời gian ngắn Lục Nguyên đứng dậy đi tới một thanh Kiếm Tiên khác, Lục Nguyên thoáng cảm thấy có một trung niên nam tử khoan hậu xuất hiện, tựa hồ cũng đang nói chuyện với mình.
Trong chốc lát Lục Nguyên lại tới một thanh tiên kiếm khác đây là một thanh Vương Bá Kiếm, cũng xuất hiện bóng của kiếm thủ nói chuyện với hắn.
Những kiếm thủ này có khí thế vô cùng bá đạo.
Có nhân vật phát ra khí chất đứng dầu, có nhân vật phát ra khí chất tự tin, tuyệt thế, còn có nhân vật quỷ dị khó lường thông qua một thanh kiếm tiên Lục Nguyên có thể nhìn thấy phong thái tuyệt thế của Kiếm Khách.
Kiếm Chủ và Kiếm Như Hải hai người cũng cảm khái, Lục Nguyên rõ ràng dẫn động được Phật Đà Kiếm Tu, đã học được Tiểu Nhân Quả Thiết Tắc đây là một cơ duyên thật là lớn lao.
Mà hiện tại bọn họ nhìn thấy Lục Nguyên quan sát Bách Kiếm Phần thì cười cười.
Kiếm Như Hải nói:
- Mỗi một người tiến vào trong Bách Kiếm Phần đều chỉ có thể dẫn động một thanh Tiên Kiếm Lục Nguyên cho dù tìm Kiếm Tiên khác cũng không khiến bọn họ xúc động.
- Đúng thế.
Kiếm Chủ gật đầu.
Tuy nhiên đúng lúc này bọn họ phát hiện ra một trăm thanh Tiên Kiếm trong phần mộ ông ông rung động.
Đúng vậy không ngừng rung động.
Đây là có chuyện gì?
Kiếm Như Hải cũng đại biến sắc mặt, về sau mới từ từ nói:
- Không thể nào.
- Chẳng lẽ nhưng Kiếm Tiên này muốn cho Lục Nguyên truyền thừa?
- Không phải
Kiếm Như Hải lắc đầu;
- Không có khả năng những kiếm tiên này cho Lục Nguyên truyền thừa nữa, mà là Kiếm Giới, một truyền thuyết về Ẩn Kiếm Tông hàng nghìn vạn năm.
- Kiếm Giới.
Kiếm Chủ cũng chấn động, y cũng đã loáng thoáng nghe về truyền thuyết này nhưng không thể xác định.
- Đúng vậy, truyền thuyết Kiếm Giới.
Kiếm Như Hải nói:
- Hiện tại ngươi có thể coi là một trong năm người nổi tiếng trong kiếm đạo, rảnh rỗi có thể nghe được chút truyền thuyết về Kiếm Giới. Nhưng cả Trung Ương Thiên Triều chỉ có mình ta là người chính thức hiểu rõ truyền thuyết Kiếm Giới.
- Cái gọi là truyền thuyết Kiếm Giới ta vẫn cho là giả tạo, chỉ có truyền thuyết về Đại tông chủ của Ẩn Kiếm Tông thì không ngờ mới là chân thật.
Trên mặt Kiếm Như Hải lộ thần sắc không thể tin nổi. Hắn chậm rãi nói:
- Trong truyền thuyết có một thế giới kiếm.
Kiếm Chủ không khỏi giật mình:
- Thế giới kiếm? Ngươi nói là loại Tiểu Thiên thế giới bị tàn phá giống như Đại Hoang Kiếm Quyển sao?
- Không, Tiểu thiên thế giới bị tàn phá như Đại Hoang Kiếm Quyển dù tại thời điểm chưa bị tàn phá cũng gần như chỉ gần bằng thế giới kiếm thủ, không phải là thế giới của kiếm.
Kiếm Như Hải nói:
- Trong truyền thuyết còn có một thế giới hoàn toàn đơn thuần thuộc về kiếm. Tại chính thế giới kia, mỗi một thanh kiếm nổi danh đều có hình chiếu xuất hiện. Chẳng qua trong truyền thuyết, có số người cực nhỏ là có thể tiếp xúc với Kiếm Giới này. Ẩn Kiếm Tông nhiều năm qua như vậy cũng chưa tiếp xúc chính thức được với người của Kiếm Giới.
- Mà trong truyền thuyết khai phái của Ẩn Kiếm Tông, một khi được Kiếm Giới thừa nhận thì cuối cùng người nhất thống Kiếm Giới có thể trở thành truyền thuyết kiếm đạo, thần thoại kiếm đạo.
Kiếm Như Hải nói.
- Đồng thời người được Kiếm Giới thừa nhận có thể khiến vạn kiếm chấn động. Mà người đứng đầu Kiếm Giới có thể khiến vạn kiếm cúi đầu.
Nhưng lời nói của hắn thốt ra, Lục Nguyên phía Thái Sử Chí Tôn vẫn chậm chạp chưa thấy xuất hiện. Vậy là có chuyện gì chứ?
Chẳng lẽ Lục Nguyên chạy trốn, không dám ứng chiến sao?
Không đúng. Lục Nguyên không phải là người như vậy.
Nhưng hiện tại Kiếm Tham cũng đã tới lâu như vậy mà vẫn không thấy Lục Nguyên. Chẳng lẽ Lục Nguyên thật sự bởi sợ Kiếm Tham cướp đi Dưỡng Ngô Tiên Kiếm, bởi sợ hãi thất bại nên ẩn nấp không dám ra tay sao?
Ở một bên, Kiếm Ngục thâm trầm như ngục.
Kiếm Tuệ đung đưa quạt lông. Hắn tựa như đều đoán trúng hết thảy vậy.
Kiếm Ma cười hăng hắc, ma khí quấn quanh thân. Vài người đến xem cuộc vui chính là để chứng kiến lúc này. Lục Nguyên thua cũng không sao, cùng lắm chỉ là đánh bại truyền thuyết thắng liên tiếp của hắn mà thôi. Nhưng nếu Lục Nguyên bỏ chạy, không dám đánh, một khi tiếng xấu này truyền ra thì tiền đồ của hắn tại Kiếm Môn cơ bản sẽ bị phá hủy hơn một nửa. Kiếm Ma chính là mong Lục Nguyên sợ hãi trốn chạy.
- Lục Nguyên còn chưa xuất hiện, xem ra thực sự có thể sợ chiến mà chạy rồi.
- Ha ha, hay là thanh danh của Kiếm Tham sư huynh truyền xa, trực tiếp khiến Lục Nguyên sợ chiến mà chạy.
- Nói bậy, Lục sư đệ làm sao lại sợ chiến mà chạy chứ.
Yến Thu Nguyệt lập tức không phục nói.
- Nói bậy. Hắc hắc, chỉ sợ là không phải nói bậy đâu. Bằng không vì sam Kiếm Tham đến đây rồi mà Lục Nguyên còn không dám ứng chiến. Hơn nữa sao mà gọi Lục sư đệ thân thiết thế. Lục Nguyên không phải là nhân tình của ngươi chứ? Ngươi Yến Thu Nguyệt, ta nhớ rõ ngươi đã có trượng phu rồi, vậy mà còn nuôi nhân tình. Nếu để Dư sư huynh biết được mà nói thì chỉ sợ... Hắc hắc.
Một đệ tử hạch tâm của Hiên Viên Chí Tôn môn trơ mặt ra cười nói.
Yến Thu Nguyệt vừa xấu hổ vừa phẫn nộ.
- Lục Nguyên không đánh đã chạy.
Tiếng nghị luận vang lên. Người của Thái Sử Chí Tôn đều muốn phản bác nhưng sự thật đúng là như vậy. Bây giờ Lục Nguyên còn chưa xuất hiện.