Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 114: Chương 114: Nội bộ Đại Tấn (hạ)




Nói giỡn chắc!

Không sai, Lục Nguyên luôn không phải là người tốt gì. Bình thường hắn lười biếng, bộ dáng rất tốt nói chuyện. Có khi bị lấn át vài câu thì Lục Nguyên cũng sẽ không nói cái gì. Nhưng chuyện gì cũng có mức độ, nếu vượt qua ranh giới thì hắn sẽ không là bộ dáng dễ nói chuyện bình thường nữa.

Đám Hoàng Phong Ba đã vượt qua lằn ranh kia, muốn chạy, hắn sẽ dễ dàng tha sao? Làm gì đơn giản vậy được.

Không sai, Tông Lão Hội đã ra quyết định rồi, nhưng dù tu tiên giả khác một vạn người có chín ngàn chín trăm chín mươi chín tên không dám làm trái quyết định của Tông Lão Hội thì hắn dám. Hắn chính là gan to bằng trời như vậy đấy. Lúc còn ở Bắc phong thì hắn đã dám chủ động chọc vào Tư Mã Trường Bạch cường đại hơn mình nhiều.

Lười biếng, gian xảo, to gan làm bậy, đây vốn chính là tính cách của hắn.

Ở trước mặt đám người kia hắn giả bộ, giả bộ hoàn toàn nghe theo quyết định của Tông Lão Hội. Bây giờ thì đám Hoàng tộc chắc đã trốn đi xa lắc xa lơ, không ở địa giới Đông Đạo phủ nữa, cũng tới lúc hắn nên ra tay rồi. Trước khi về núi nên lần cuối xử lý vụ việc.

Tay động, từ trong tu la túi lấy ra một mặt nạ, mặt nạ này là thứ dịch dung, có thể hóa thành bộ dạng khác, là bốn năm trước một người bạn tán tu của sư phụ tặng cho hắn. Hai năm trước vị tiền bối tán tu đó đã chết, hắn sử dụng mặt nạ dịch dung này tuyệt đối không có chút sơ hở nào.

Hoàng Phong Ba, Tôn Thiên Cương, Vương Hoành Đồ, Tiền Lãnh, thật ngại quá, chọc ta thì không sao nhưng một khi vượt qua giới hạn của ta thì chỉ có một con đường chết! Ai nói lão tử không dám hả?

………

Ông lão họ Lỗ phập phồng lo sợ nhìn mấy tình báo vừa đưa tới tay.

Hoàng Phong Ba, chết.

Tôn Thiên Cương, chết.

Vương Hoành Đồ, chết.

Tiền Lãnh, chết.

Khi bốn tin chết đưa tới thì ông lão họ Lỗ phát hiện tim mình đập nhanh rất nhiều. Nếu bình thường bốn người này chết không phải chuyện gì lớn, nhưng bây giờ không phải lúc bình thường! Tông Lão Hội mới ban bố quyết định không lâu thì bốn người lần lượt chết.

Ông lão họ Lỗ biết bên lão chủ nhân đã nhận quyết định của Tông Lão Hội, cho nên bốn người này không phải lão chủ nhân xuống tay, trừ phi là thiếu chủ. Nhưng không đúng, thường ngày thấy thiếu chủ lười chảy nhớt, chắc không đến mức gan to bằng trời thế đâu? Nhưng ông lập tức nhớ tới lúc thiếu chủ ở Bắc phong dám chủ động chọc vào Tư Mã Trường Bạch, khiêu khích Kiếm Quán của Tư Mã Trường Bạch. Dưới mặt nạ lười chảy thây của thiếu chủ chiếu rọi bốn chữ gan to bằng trời sáng rỡ.

Trừ phi thật sự là thiếu chủ làm. Ông lão họ Lỗ vội chạy tới chỗ thiếu chủ. Trong khoảng thời gian này ông quá bận công việc, Đông Đạo phủ vừa bình định, các loại việc cần giải quyết nên không có thời gian để ý thiếu chủ. Ông vội chạy tới chỗ thiếu chủ, kết quả phát hiện ban ngày ban mặt hắn đang nằm ngủ.

Ông lão họ Lỗ nói:

- Thiếu chủ, Hoàng Phong Ba, Tôn Thiên Cương, Vương Hoành Đồ, Tiền Lãnh, bốn người đã chết!

Lục Nguyên có chút kinh ngạc hỏi lại:

- Cái gì? Bốn người chết như thế nào?

Ông lão họ Lỗ nói:

- Thiếu chủ, nếu thật là ngươi làm thì nhanh chóng thừa nhận đi, ta báo lên lão chủ nhân nghĩ cách giải quyết chuyện này.

Lục Nguyên nói:

- Sao có thể chứ? Tông Lão Hội ra quyết định, sao ta dám ra tay?

Lục Nguyên bộ dáng ngờ nghệch.

Tông Lão Hội, đó là thiên uy.

Thiên uy khó dò.

Thiên uy của Tông Lão Hội càng khó đoán hơn.

Việc nội bộ trong ngũ đại tiên môn Tông Lão Hội không cai quản được, nhưng việc ngoài tiên môn thì Tông Lão Hội có quyền uy tuyệt đối. Tông Lão Hội ra quyết định, dù ngươi có là cừu địch sinh tử, phán xét ngươi dừng tay thì phải ngừng. Qua năm ngàn năm đã dưỡng thành quyền uy tuyệt đối của Tông Lão Hội.

Nhưng hiện tại tốt lắm, liên quan việc Đông Đạo phủ Tông Lão Hội mới ra quyết định không lâu thì Hoàng Phong Ba, Tôn Thiên Cương, Vương Hoành Đồ, Tiền Lãnh đều chết rồi, Tông Lão Hội không thể không tham gia điều tra. Lập tức có người Tông Lão Hội tới vùng Đông Đạo phủ điều tra.

Nhân vật bị tình nghi lớn nhất chính là Lục Nguyên.

Người Tông Lão Hội mặc đồ trắng, mặt che khăn trắng, cả người trùm một màu trắng. Bộ đồ rất lớn, cách ăn mặc như vậy khiến mọi người không biết hai vị Điều Tra Sử của Tông Lão Hội lớn lên thế nào, mập ốm ra sao. Chỉ đại khái biết một cao một thấp, cái khác hoàn toàn không biết gì cả.

Trong gian phòng này hai vị Điều Tra Sử Tông Lão Hội ngồi, tuy họ ngồi nhưng cho người áp lực khá lớn, tựa như núi băng ở trước mặt ngươi. Lục Nguyên cũng đang ngồi, đối diện hai Điều Tra Sử Tông Lão Hội. Lục Nguyên ngồi bộ dáng khá là nhàn nhãn, không có chút gì căng thẳng như người khác ở trước mặt Điều Tra Sử Tông Lão Hội.

Trong đó một vị Điều Tra Sử Tông Lão Hội trầm giọng nói:

- Lục Nguyên, hiện tại bắt đầu điều tra ngươi. Trước đó không lâu Hoàng Phong Ba, Tôn Thiên Cương, Vương Hoành Đồ, Tiền Lãnh đều chết, ngươi đã biết chưa?

Lục Nguyên đáp:

- Biết.

Điều Tra Sử tiếp tục hỏi:

- Ồ, làm sao biết?

Lục Nguyên đáp:

- Là Lỗ Thúc cho ta biết, vào mấy ngày hôm trước.

Một vị Điều Tra Sử khác lên tiếng:

- Giải thích thế nào về việc bình thường vài ngày không thấy bóng dáng ngươi?

Đây là sơ hở lớn nhất của Lục Nguyên, ít nhất thì vị Điều Tra Sử này nghĩ như vậy. Mấy ngày không gặp bóng người liền rất có khả năng, rất đáng nghi. Chỉ cần dọc theo sơ hở này tìm là có thể tìm được chứng cứ xác thực.

Uy nghiêm của Tông Lão Hội là không thể xâm phạm.

Lục Nguyên lười biếng đáp:

- Trước khi các ngươi điều tra chuyện này thì nên tra xét hoạt động bình thường của ta đi. Con người ta a, một là thích uống rượu ngon, thường càng uống càng say. Thứ hai là lười, bình thường tùy tiện tìm một chỗ liền ngủ. Vậy nên trong thời gian này ta giống như bình thường sinh hoạt, mỗi ngày ra ngoài, không có việc gì kiếm chỗ ngủ, như vậy cũng bình thường thôi. Cách mấy ngày không thấy bóng ta là bình thường, nếu ngày nào cũng gặp ta mới là bất bình thường.

Lục Nguyên khá là vô tội nói.

Hai Điều Tra Sử phát hiện Lục Nguyên khá tinh ranh, căn bản không giống thanh niên mười tám tuổi. Từ người hắn không thể hỏi ra tin tức gì hữu dụng, cũng không tìm ra chút sơ hở nào. Rốt cuộc là hoàn cảnh nào bồi dưỡng ra một tiểu hồ ly xuất sắc như vậy? Càng làm người đau đầu là đám người Hoàng Phong Ba chết không để lại chứng cứ gì. Cái gì túc ấn, hơi thở pháp thuật, hơi thở kiếm đều không để lại. Người ra tay rất lão luyện, lần giết Tôn Thiên Cương tuy có lộ ra khuôn mặt nhưng hoàn toàn khác với mặt Lục Nguyên.

Hai Điều Tra Sử có bảy phần khẳng định chuyện này chính là Lục Nguyên làm, nhưng không bắt được bất cứ sơ hở gì thì đành bó tay.

Vụ việc Đông Đạo phủ rốt cuộc trôi qua.

Chuyện này tuy hai Điều Tra Sử nghi ngờ là Lục Nguyên làm nhưng không có chứng cứ, họ không có cách nào. Nếu là người môn phái nhỏ khác thì bọn họ còn có thể cứng rắn hành động, bất đắc dĩ Lục Nguyên là người Hoa Sơn tiên môn. Hoa Sơn tiên môn là mạnh nhất trong ngũ đại tiên môn, hơn nữa đệ nhất tông sư Đại Tấn Yến Thương Thiên chính là chưởng giáo Hoa Sơn tiên môn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.