Cố tình nếu không đến văn minh cảnh thì không có tư cách làm trợ thủ của gã, vậy là Miêu Đao phó chủ văn minh, Miêu Cổ phó chủ văn minh thực lực kém xa phó chủ miêu chi văn minh có vị trí rất quan trọng. Hai người là một trong số giúp miêu chi văn minh phát triển, nếu không có họ thì miêu chi văn minh sẽ suy sụp rất nhiều vạn năm, trăm vạn năm, ngàn vạn năm thậm chí là kỷ nguyên.
Cả đời phó chủ miêu chi văn minh ước nguyện lớn nhất có hai điều, một là trùng kích cảnh giới chủ văn minh, hai là phát triển miêu chi văn minh, kết quả bây giờ Lục Nguyên dập nát một nửa chí nguyện của gã, cho nên phó chủ miêu chi văn minh không động sát khí với Lục Nguyên mới là lạ.
Phó chủ miêu chi văn minh không khách sáo, giư lên miêu đao ra khỏi vỏ, miêu đao có tên gọi là nông!
Nông chi miêu đao!
Một đao chém xuống mang the ánh sáng xanh ẩn giấu chém ra, Lục Nguyên phát hiện chiêu kia dường như thanh của hắn bị khắc chế. Không đúng, không chỉ là thanh, rất nhiều tuyệt chiêu đều bị khắc chế, ví dụ phương viên, phương viên thế giới, hắn có thể ở trong phương thế giới trồng đầy trái cây nhà vườn.
Nông trồng ở thanh! Nông trồng ở đại địa! Nông trồng ở thiên địa ! Nông trồng ở kỷ nguyên!
Dù là nơi nào, dù là khu vực nào, chỉ cần có nhiều người là có nông nghiệp, không có nông nghiệp, con người ăn không đủ no.
Mặc kệ ngươi là cái gì tiên, thánh, thần, phật, yêu, ma, cho dù là văn minh thì làm sao?
Nông là căn bản nhất.
Con người lấy nông làm gốc!
Đây chính là nông chi nhất đao!
Lục Nguyên cảm thấy nhiều chiêu thức của mình bị nông khắc chế, thật sự không thể khinh thường người văn minh cảnh. Một, hai, ba kỷ nguyên thì đành thôi, không biết phó chủ miêu chi văn minh là bảy hay bao nhiêu kỷ nguyên nữa. Một đao kia vung ra thật là đại khủng bố đại khí tượng đại sâm nhiên.
Lục Nguyên biết bây giờ là lúc liều mạng, không dám sơ sẩy, Viên Cực thần kiếm ở không trung vạch ra một hình tòn hoàn mỹ, đây là cực hạn hiện nay hắn có thể lmaf được. Nông chi nhất đao đột nhiên chém xuống, chém phá tròn, Lục Nguyên té ra xa, hộc bãi máu.
Mới chỉ một đao thôi mà mình bị thương nặng như vậy, tân kiếm thế giới bị hủy diệt hơn một nửa, lần này chịu thuonwg nặng. May là lúc đấu với phó chủ miêu chi văn minh thì tân kiếm thế giới đã tu sửa khá nhiều. Hiện tại nên làm gì đây? Lục Nguyên nhìn hướng phó chủ miêu chi văn minh mày đỏ mắt sâu nông dân, tâm cùng ý hoàn toàn hợp nhất, nếu đối thủ đã muốn chiến thì chiến.
Phó chủ miêu chi văn minh giật mình, không ngờ có thể đỡ được một đa của mình, tốt lắm! Gã càng muốn Lục Nguyên chết hơn,
Lúc này ngồi trên đài cao chủ phượng cổ văn minh bỗng lên tiếng:
-Được rồi, đủ rồi.
Lực lượng cực kỳ dịu dàng nhưng khiến người không thể phản kháng vắt ngang giữa phó chủ miêu chi văn minh và Lục Nguyên.
Lục Nguyên bị lực lượng nhu hòa này chặn lấy, chợt nghĩ tới một câu nói.
Thiên hạ chí nhu không quá thủy, mà công kiên cường giả mạc chi năng thắng, dĩ kỳ vô dĩ dịch chi. Nhược chi thắng cường, nhu chi thắng cương, thiên hạ không biết, mạc có thể hành.
Chủ phượng cổ văn minh vốn chính là một trong nhân vật cao cấp nhất cõi trời đất, tối thiểu có pháp lực hơn mười kỷ nguyên. Pháp lực như vậy đừng nói là ngăn lại Lục Nguyên, cho dù công kích của phó chủ miêu chi văn minh cũng bị cản dễ như trở bàn tay.
Phó chủ miêu chi văn minh nhìn hướng chủ phượng cổ văn minh, nói:
-Chủ phượng cổ văn minh, trừ phi ngươi cố tình muốn giúp hậu bối này?
Chủ phượng cổ văn minh lạnh lùng cười nói:
-Đầu tiên là nói Miêu Trường Sinh của miêu chi văn minh các ngươi bị giết, tiếp theo Miêu Đao phó chủ văn minh, Miêu Cổ phó chủ văn minh đi ra khiêu chiến một hậu bối, bây giờ hai người kia chết ngươi muốn báo thù. Có phải là nếu ngươi bị giết thì thái cổ văn minh có giao tình tốt với ngươi cũng đến báo thù, cứ tiếp tục như vậy?
Chủ phượng cổ văn minh lạnh lùng nói:
-Việc này, dừng ở đây, ngươi muốn gây chuyện với Lục Nguyên chứ gì, được thôi, đợi Lục Nguyên rời khỏi phượng cổ văn minh rồi. nếu không thì phượng cổ văn minh của ta thành nơi cho ngươi báo thù.
Chủ phượng cổ văn minh nói câu này rất có lý.
Không sai, báo thù cho người thân là đúng.
Nhưng ngươi giết tiểu đến trung, giết trung đến đại, giết đại đến lão, một đường tiếp tục ngươi không thấy phiền cũng mệt chết.
Muốn giải quyết ân oán thì được thôi, nhưng ngươi ở phượng cổ văn minh giải quyết một lần coi như nể mặt, muốn giải quyết lần thứ hai, thứ ba thì thật sự đem phượng cổ văn minh thành nhà của ngươi chắc? Ví dụ như ngươi đánh nhau trong một quán rượu, đánh một lần còn đánh lần thứ hai, lần thứ hai rồi thứ ba, nếu ngươi là ông chủ tiệm thì không thành vấn đề, muốn đánh bao nhiêu lần tùy thích, nhưng nếu ngươi không phải thì đương nhiên ông chủ tiệm không vui rồi.
Chủ phượng cổ văn minh nói lời này không tính là nghiêng hướng Lục Nguyên, cơ bản bà còn đứng ở trung lập.
Thực lực của chủ phượng cổ văn minh mạnh mẽ cỡ nào, bà nói chỗ này không thể đánh tiếp thì dù phó chủ miêu chi văn minh có bất đắc dĩ cỡ nào cũng phải ngoan ngoãn nghe theo.
Phó chủ miêu chi văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
-Nếu chủ phượng cổ văn minh đã nói như thế thì ở trong phượng cổ văn minh ta sẽ không khó xử ngươi.
Gã không nói câu nào uy hiếp bởi vì căn bản không cần, thù hận giữa gã và Lục Nguyên còn cần buông lời đe dọa sao? Nếu có chút cơ hội này phó chủ miêu chi văn minh sẽ dứt khoát giết chết Lục Nguyên, gã tuyệt đối không cho phép hắn sống bao lâu.
Phó chủ miêu chi văn minh giơ tay thu lại nông chi miêu đao vào trong vỏ, nói:
-Chủ phượng cổ văn minh, ở trong phượng cổ văn minh chỉ cần Lục Nguyên không chủ động chọc ta thì ta sẽ không tìm hắn tính sổ. Nhưng di thể của Miêu Đao và Miêu Cổ phải giao ra đây, tuyệt đối không thể để Lục Nguyên có được.
Văn minh di thể vốn là tài nguyên rất quan trọng.
Chủ phượng cổ văn minh gật đầu nhìn hướng Lục Nguyên.
-Lục Nguyên, yêu cầu này hợp lý, ngươi hãy giao ra văn minh di thể của Miêu Đao và Miêu Cổ đi.
Lục Nguyên chỉ còn nước đưa ra văn minh di thể, chủ phượng cổ văn minh đứng ở lập trường trung lập giúp ích hắn rất lớn rồi. Nhưng trước khi giao hai văn minh di thể thì đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên giơ lên trong tân kiếm thế giới, cướp sạch tài sản trên người hai vị phó chủ văn minh.
Miêu Cổ phó chủ văn minh có tám mươi cái thiên cấp linh mạch, Miêu Đao phó chủ văn minh có một trăm cái thiên cấp linh mạch.
Bản thân Lục Nguyên có tám mươi linh mạch bây giờ thêm vào một trăm tám mươi thì đã có hai trăm sáu mươi linh mạch.
Cùng lúc đó hắn ở chỗ Miêu Cổ phó chủ văn minh được đến một thần vật, thần vật này là trang sức hoa văn con sâu nhỏ, nhưng thần vật đẳng câp không đủ, tối đa khiến người từ một kỷ nguyên tùng kích đến hai kỷ nguyên. Chỗ Miêu Đao phó chủ văn minh thì được một hòn đá, nó cũng tỏa ra hơi thở thần vật, đẳng cấp cũng rất thấp.
Toàn bộ đều là thần vật đẳng cấp cực thấp! hai thứ thần vật này đối với Miêu Đao phó chủ văn minh, Miêu Cổ phó chủ văn minh đều không đủ thăng cấp nhưng tổ hợp lại thì chắc đủ cho Lục Nguyên tăng lên, thần vật hòn đá của Miêu Đao phó chủ văn minh xem như không tệ.