Lần thứ bảy hợp kích! Thiên lý văn minh phó chủ thiên lý thế giới đã bị
hủy tới bảy thành, hắn cố gắng chống cự, hắn sao có thể cam tâm chết đi, cố gắng tiến hành lần phản kích cuối cùng, hắn cố gắng vận hết pháp lực còn lại đánh vào trong sách. Nhưng, trong quyển sách thì đạo lý là lớn
nhất.
Lần thứ tám hợp kích! Thiên lý thế giới của Thiên lý văn
minh phó chủ đã bị hủy diệt tới tám thành, hắn ta hiểu mình sắp chết,
thật là châm chọc, mình mới giết bại kẻ địch của mình là Nho chi văn
minh Phó chủ không lâu, cũng đánh bại Cầm chi văn minh phó chủ, sắp sửa
thành công tới nơi, cư nhiên lại bị bại trong tay Lý Thái Sử. thật là
châm chọ, Lý Thái Sử là đệ tử của Nho chi văn minh Phó chủ, điều này có
được coi là luân hồi hay không!
Lần thứ chin hợp kích! Thiên lý văn minh Phó chủ đã biết mình hẳn phải chết rồi, không cam lòng.
Lần thứ mười hợp kích! Hết thảy chung kết.
Cuộc đời của Thiên lý văn minh phó chủ cuối cùng cũng chấm dứt tại đây.
Lục Nguyên thở phào một hơi, mười lần dùng thiên đại địa đại đạo lý tối đại kỳ thực cũng thật mệt, dù sao mỗi một lần Thiên lý văn minh phó chủ
cũng phản kháng tương đối mạnh mẽ, cũng may là cuối cùng cũng giải quyết xong rồi. những người bên cạnh đều là vô cùng kinh ngạc nhìn Lục
Nguyên, hắn cư nhiên đánh chết Thiên lý văn minh phó chủ. Mới vừa rồi
Thiên lý văn minh phó chủ còn đang đứng đó, dáng vẻ vô thượng thần ma,
khí khái quét ngang đất trời. kết quả bị Lý Thái Sử ra tay, chuyện quá
bất ngờ tới mức làm cho người ta gần như không thể tiếp nhận. nhưng mà,
cuối cùng cũng thành công, Cầm chi văn minh phó chủ thở phào nhẹ nhõm,
thật may là không có ai chết. Tam Thư văn minh phó chủ cùng với Khí tiết nhìn Lý Thái Sử với ánh mắt hài lòng, đây chính là hy vọng mới của Nho
chi văn minh, chuyện mà năm đó Nho chi văn minh Phó chủ không làm được,
nay hắn đã hoàn thành rồi.
Đám người Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc
Nguyệt Miên đều là cảm khái, đương nhiên là Lý Thái Sử nhập Nho chi văn
minh đã song sau xô song trước rồi. trong thời gian ngắn như vậy mà có
thể đánh gục tên đại ma đầu như Thiên lý văn minh phó chủ, tốc độ tăng
tiến này thật là yêu dị, hơn ba mươi người khác cũng chỉ biết cảm khái,
không phải chết nữa rồi, mình còn sống, thật sự là còn sống.
Lục Nguyên đột nhiên khẽ mỉm cười:
- ồ! Còn muốn trốn.
Lục Nguyên bước một bước, tới bên người Lôi bạo văn minh phó chủ, hắn cũng
thấy tình hình không ổn là muốn trốn. Lục Nguyên đánh ra một đòn, Lôi
Bạo văn minh phó chủ cũng xuất ra tuyệt chiêu Vô cùng cửu thiên để phán
kháng, nhưng Lục Nguyên đã không chút lưu tình mà đánh chết hắn. bây giờ một tên ba kỷ nguyên văn minh phó chủ, lại bị trọng thương thì làm sao
có thể đỡ được một đòn của Lục Nguyên.
Độc Ngã văn minh phó chủ
phát hiện không ổn cũng lập tức muốn chạy trốn, Lục Nguyên nhàn nhạt
cười một tiếng cũng bước theo, đưa cuốn sách truyện chính thần sách lên
cao, vừa rat ay đã dùng tuyệt chiêu thiên đại địa đại đại lý tối đại,
tỏng nháy mắt quyển sách biến thành khổng lồ, bao lấy Độc ngã văn minh
phó chủ, hợp sách lại, liền kết liễu Độc ngã văn minh phó chủ bốn kỷ
nguyên.
Lục Nguyên chậm rãi di chuyển đi tới bên người Cổ Thủy, hắn lập tức cầu khẩn xin tha thứ:
- đừng giết ta, Nho chi văn minh các người bây giờ đang thiếu người, ta có thể gia nhập Nho chi văn minh của các người.
thân phận của hắn bây giờ đã không giống trước nữa, phải dựa vào cầu xin để đổi lấy chính mạng của mình:
- Nho chi văn minh chúng ta chỉ cần người có tâm, vạn chúng một lòng, mà
ngươi thì không phải, chứ đừng nói là ngươi đã từng muốn đánh chết chúng ta. Đi chết đi!
Lục Nguyên đánh ra một chương, liền đánh chết Cổ
Thủy, tên đã hơn nửa kỷ nguyên giữ chức thiên bảng để nhất. Lục Nguyên
cũng có chút cảm khái, Cổ Thủy năm xưa nhưng lại là một nhân vật cao cao tại thượng.
Một hơi, Lục Nguyên đã đánh chết năm người thuộc văn minh cảnh. Sau đó tịch thu tài sản của bọn họ,phát hiện tương đối
nhiều. năm người này hợp lại ước chừng thu được hơn tám trăm linh mạch
thiên cấp, cũng có nghĩa là có tất cả hơn chin trăm linh mạch thiên cấp.
Thần vật cũng có một chút, thần vật cấp thấp có hai món, đáng tiếc là mình
chưa dùng tới, nên chỉ có thể tạm thời thu. Thần vật cấp trung chỉ có
một chính là của Thiên lý văn minh phó chủ, chính là cây bút tản mác ra
hơi thở của thần vật cấp trung. Đáng tiếc là Lục Nguyên cũng cảm nhận
được, cây bút này cũng không đủ để hắn tiến vào tám kỷ nguyên, nên cũng
chỉ có thể cất đi.
Trừ cái đó ra, còn có tất cả vật, tỷ như từ
lực bạo văn minh Phó chủ trong tay lấy được một ít rèn luyện thân thể
đích biện pháp, ở độc ta văn minh Phó chủ trong tay lấy được một ít tăng lên thanh chi văn minh kiếm đạo đích vật,, chỗ Cổ Thủy thì không có gì
đáng giá. Đáng tiếc, đáng tiếc, trên đỉnh đầu Cổ Thủy có một cái chìa
khóa. Cái chìa khóa này có một hơi thở khác với hơi thở của thần vật,
cũng không biết là vật gì, thôi đành cất đi trước đã, Cổ Thủy dù gì cũng là người ra đời sớm nhất ở đây. Chỗ của Thiên lý văn minh phó chủ còn
chiếm được một số sách liên quan tới chính khí…. cũng có thể dùng được.
Nhưng, vật quan trọng nhất chính là định lý chi sách, thiên lý chi bút của
Thiên lý văn minh phó chủ, vật này tương đối cổ quái, cũng không biết
rốt cuộc là vật gì. Lục Nguyên cảm thấy năng lực của vật này cũng quá
mạnh mẽ, bắt dầu nghiên cứu định lý chi sách, chân lý chi bút. Chúng đều là những vật tập luyện một chút là có thể dùng được.
Lục Nguyên
đánh giá cuốn định lý chi sách bằng trúc này, nhìn cây chân lý chi bút
giống như cây bút lông sói trong tay, bắt đầu tìm tòi .
Vật này
cũng nhân quả thiết có liên hệ sao? Có thể luyện nhân quả thiết luyện
tới mức trảm sát tiền trần. nếu nói trảm sát tiền trần, cũng tức là nói
một người sau khi trưởng thành liền chém giết những người còn bé, đã
không còn những người bé hơn thì người trưởng thành sẽ vô cùng mạnh mẽ.
đây chính là điểm lợi hại của nhân quả tiết, nhưng cho tới nay cũng chưa có ai luyện thành công cả.
Lục Nguyên đánh giá những vật này,
thì đột nhiên tân kiếm thế giới đột nhiên động đậy, dường như muốn lại
gần định lý chi sách và chân lý chi bút. Trong lòng Lục Nguyên không
khỏi vỡ lẽ ra, tân kiếm thế giới đó là do năm xưa lúc mình còn bé, được
Chu Thanh Huyền tặng cho, nghe nói những người mệnh tiểu có duyên thì có thể luyện thành, nhưng mình vẫn chưa hề luyện được, nhưng không ngờ bây giờ nó lại chuyển động.
Chẳng lẽ loại hạt này văn bản cũng không có quan hệ gì với nhân quả thiết, mà là có quan hệ với vận mệnh thiets.
Từ định lý thay đổi thành chân lý, cái này giống như số mạng muốn ngươi
phải như vậy thì phải vậy, nếu thể thì có thể có quan hệ với số mạng
cũng là bình thường, có lẽ đây chính là cơ hội tốt để mình luyện thành
tiểu mệnh vận thuật.
Lục Nguyên thả hạt giống tiểu mệnh vân thuật này ra, trong nháy mắt nó liền đứng ở phía trên định lý chi sách, chân
lý chi bút, xảy ra biến hóa khó lường.