Vốn trong phù sinh nhược mộng của Lục Nguyên xen lẫn ảo thuật là tầng
thứ hai hoặc ngũ giác, tầng này không tệ. Nhưng bây giờ Lục Nguyên lấy
ra thì phát hiện ảo thuật cũng có chiêu thức riêng, có một ít tư liệu ảo thuật của hồ chi văn minh, thế là bắt đầu điên cuồng học tập.
Nhanh chóng học tập, Lục Nguyên đem ảo thuật của mình tăng lên đến tầng thứ
ba hoặc lòng người. Khi đến tầng thứ ba rồi phó chủ thiên mẫu văn minh
bỗng đứng dậy bước ra khỏi cửa.
Lục Nguyên tiếp tục học tập bên
trong cánh cửa. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo không ngừng phục chế lại tư liệu xung quanh liên quan đến ảo thuật, rồi tốn thời gian kha khá để đến
tầng thứ tư chân nhãn. Đến tầng này Lục Nguyên phát hiện ảo thuật bản
thân chuyển biến hướng càng cao cấp hơn, có chút thoát khỏi vị ảo thuật
đi hướng chân thực.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên phát hiện không ngừng tu hành thì phù sinh nhược mộng kiếm đạo không ngừng biến cường. Vốn
phù sinh nhược mộng chỉ có thể dùng ở thế giới cảnh, bởi vì cái này
không phải chiêu thức cấp văn minh, bây giờ rốt cuộc lột xác hướng chiêu thức văn minh cảnh. Một khi nó lột xác thành công thì mình sẽ có thêm
chiêu thức hữu dụng, trong lòng Lục Nguyên mừng như điên, tác dụng tốt
của phù sinh nhược mộng người dùng mới biết.
Nhưng muốn đem phù
sinh nhược mộng đổi thành chiêu thức cấp văn minh không phải dễ dàng,
sau khi luyện thành tầng thứ tư chân nhãn thì cảm giác còn kém chút cái
gì, tiếp tục tu luyện.
Lục Nguyên tu luyện thế này tốn khá nhiều thời gian. Thời gian như nước chảy trôi qua.
Cô bé Thiên Vũ Cơ tóc hai đuôi ngựa vàng lạnh lùng đánh giá Lục Nguyên,
cái tên này luôn ngồi ở đây cái gì? Thiên Vũ Cơ khẽ huyết sáo, bên cạnh
nàng những con chim chìm đắm trong ảo thuật đều bị mang ra khỏi cửa,
nàng cũng đi ra ngoài.
Lục Nguyên còn đang tu hành, khi hắn tu hành thì một số người đi vào, một số đi ra.
Những người này đi ra đi vào thì Lục Nguyên đã đẩy ảo thuật bản thân lên đến
tầng thứ năm chân ngũ giác. Một khi thăng lên tới tầng thứ năm chân ngũ
giác, Lục Nguyên liền phát hiện chiêu thức phù sinh nhược mộng của mình
xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất., ha ha ha ha, rốt cuộc thành, phù sinh nhược mộng luyện đến văn minh cảnh rồi, sau này Lục Nguyên không
còn sợ bị nhiều văn minh cảnh bao vây nữa. Bao vây thì làm sao? Hừ, chỉ
cần pháp lực không cao hơn mình quá nhiều, có nhiều văn minh cảnh hơn
bao vây cũng không làm gì được mình. phù sinh nhược mộng chính là chiêu
thức nghịch thiên như vậy đấy, vốn chiêu này ở thế giới cảnh đã khiến
người sợ hãi, bây giờ thời đại khiến người kinh khủng của chiêu này lại
tới rồi, ha ha ha ha, sảng khoái!
Nhưng lúc luyện thành tầng thứ
năm chân ngũ giác xong Lục Nguyên muốn luyện tầng thứ sáu, cảm thấy có
thể luyện được, muốn luyện tầng thứ sau thì tốn thời gian càng lâu. Lục
Nguyên không ngừng dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo thôi diễn đủ các loại ảo thuật.
Thật lâu sau...
Thật lâu sau...
Thật lâu sau...
Rốt cuộc thật lâu về sau hắn đem ảo thuật thôi tiến đến tầng thứ sáu chân
tâm, bây giờ đẳng cấp ảo thuật của Lục Nguyên cực kỳ cao cường, có thể
cùng hàng với phó chủ hồ chi văn minh. Đương nhiên hắn không lên tới
tầng thứ bảy chân chi thế giới, Lục Nguyên cảm giác tầng thứ sáu và thứ
bảy có ngưỡng cửa to lớn rất khó vượt qua, hoặc nên nói là không khả
năng qua được.
Lục Nguyên đến tầng thứ sáu chân tâm rồi đánh giá
xung quanh, phát hiện đằng trước có hai nút đỏ để ấn, một là viết tự
động lùi ra, hai là kiểm tra năng lực phá giải ảo thuật. Lục Nguyên ấn
vào cái thứ hai, phút chốc biến ả vô số thành đủ các loại thiên hoa rơi
xuống, thế giới thiên hoa, bên trong nó có một thế giới ảo thuật, vô số
ảo thuật bao bọc Lục Nguyên.
Lục Nguyên tập trung tinh thần xoèn
xoẹt xoàn xoạt phá những ảo thuật. Bản thân Lục Nguyên giờ đã là đại sư
ảo thuật, không kém gì phó chủ hồ chi văn minh, không ngừng phá đi ảo
thuật chỗ này, mất chút thời gian đã phá sạch chỗ này. Lập tức trên
không trung xuất hiện một số liệu, độ hoàn thành là chín phần!
Chín phần cũng rất là cao, cao nhất là chín phần năm! Bởi vì mỗi một văn
minh đều có lá bài tẩy chưa lật, dù thế nào cũng không dám nói là mười
phần mười.
Cho nên Lục Nguyên ở cửa hồ chi văn minh thông qua điểm cực kỳ cao.
Cao thì đúng là cao nhưng chậm quá.
........
Phó chủ long chi văn minh long chi văn minh, người đàn ông trung niên áo
tím bước ra khỏi một cánh cửa. Trên bảng pháp lực có mười bảy cái tên
tương đương cho mười bảy người, sau cái tên là chiến tích của họ. Bây
giờ có chiến tích nhiều nhất là Võ Thánh phó chủ văn minh, theo sau là
phó chủ thiên mẫu văn minh và Băng Chi phó chủ văn minh.
Phó chủ
long chi văn minh nhìn chiến tích đằng sau tên mình, có lực chi văn minh bảy phần, miêu chi văn minh bảy phần, phù chú văn minh bảy phần ba, cái này cũng bình thường, trung bình đều là năm phần, sáu, bảy phần đã khá
cao. Muốn càng cao thì càng khó, tới tám phần là cực kỳ khó khăn, cao
tới chín phần là chiến tích gần như không có khả năng.
Phó chủ
long chi văn minh xem xong chiến tích của mình rồi lướt qua của Lục
Nguyên, phát hiện đằng sau cái tên Lục Nguyên trống rỗng, không có gì
cả.
A, Lục Nguyên còn chưa có được bất cứ chiến tích nào? Tốt lắm!
Phó chủ long chi văn minh nhất định phải làm truyền nhân chân chính của tổ
long, bởi vì trong đó được ích lợi cực kỳ lớn, lớn lao đến khó mà tưởng
tượng. Có thể nói rằng một khi trở thành truyền nhân chân chính của tổ
long thì xác suất tùng kích chủ văn minh sẽ lớn hơn rất nhiều. Tổ long
dù sao chính là tổ long!
Phó chủ long chi văn minh và Lục Nguyên
giờ là quan hệ cạnh tranh, đương nhiên hắn càng kém thì càng tốt. Gã
nhìn chênh lệch giữa hai người, gật gù. Mình đã qua ba cánh cửa mà Lục
Nguyên chưa được cái nào, xem ra lần này mình thắng chắc rồi, dù gì Lục
Nguyên còn quá trẻ, hơi non chút.
Phó chủ long chi văn minh nghỉ ngơi một lát rồi bước vào cánh cửa thứ tư, đó là trận chi văn minh.
Cửa tác chiến thất tối cao mở ra.
Rốt cuộc là ai?
Phải biết rằng tác chiến thất tối cao không phải con chó hay mèo là có thể
đi vào, ít nhất thì nhân vật bảy kỷ nguyên như Phong Thương phó chủ văn
minh muốn mà không được ở đây. Người đi vào tác chiến thất tối cao có
đôi mắt hẹp dài, chân mày trắng rất dài, toàn thân toát ra hơi thở gian
xảo tinh ranh.
Hơn nữa người này khác với người khác ở chỗ phó chủ văn minh là tỏa ra hơi thở vượt qua kỷ nguyên.
Trên thân người này tản ra hơi thở vượt qua mười kỷ nguyên trở lên.
Người có thể tỏa ra hơi thở như vậy thường là chủ văn minh.
Không sai, người đàn ông trung niên có đôi mày trắng cực dài trông rất quá
dị, mắt hẹp dài này là một trong ba chủ văn minh của pháp cổ văn minh,
Pháp Biến chủ văn minh.
Pháp Biến chủ văn minh là một nhân vật biến đổi rất nhiều, đấu với gã, pháp thuật của gã vạn kỳ ức biến, quái dị khó dò.
Cùng lúc đó, gã có một năng lực khác đó là năng lực chỉ huy tác chiến đại
quy mô. Năng lực chỉ huy tác chiến đại quy mô của gã xứng danh là số một trung ương thiên triều, không sai, không phải đệ nhất liên minh Pháp
Võ, cũng không là đệ nhất liên minh Hoang Tiên Phật mà là đệ nhất trung
ương thiên triều.