Sát chiêu phá này là tuyệt học của chủ kiếm cổ văn minh mười chín kỷ
nguyên năm đó luôn khiến người kinh hoàng, khi ấy Lục Nguyên học xong
phá không hoàn chỉnh, bởi vậy thái cổ vương triều còn chuyên môn mở hội
nghị nghiên cứu giới thiệu loại phá này. Cuộc giới thiệu đó khiến người
chưa từng thấy thì tim đập nhanh.
Trong giới thiệu nói như thế này.
Trừ không gian thiết tắc ra không có gì chắn được chiêu thức phá, bao gồm pháp bảo, binh khí.
Năm đó chủ kiếm cổ văn minh bằng vào chiêu phá này vô địch thiên hạ, dù là
chủ sát na văn minh, chủ bất tử văn minh cũng phải tạm tránh né. Chủ
kiếm cổ văn minh thậm chí dựa vào chiêu phá cộng thêm nhiều bí kỹ, cuối
cùng khiến vĩnh hằng chi môn xuất hiện lỗ hổng, nếu không thì ngươi cho
là chỉ một chiêu đã được sao?
Đương nhiên lúc giới thiệu chiêu
phá thì có chính thức thuyết minh, tình huống bình thường, không đúng,
nên nói là tất cả tình huống, phá không thể nào bị người luyện thành.
Những người khác đều luyện phá không hoàn chỉnh thôi, phá là của riêng
một mình chủ kiếm cổ văn minh. Vậy nên Lục Nguyên luyện thành phá xác
suất chỉ cỡ một phần ức vạn, nhưng bây giờ hắn xinh đẹp đánh ra phá hoàn chỉnh.
Có phải là nhầm lẫn?
Sao Lục Nguyên có thể luyện thành phá hoàn chỉnh?
Lục Nguyên lại ra một kiếm, vẫn là dốc hết sức, không phải nói đối thủ mạnh đến làm hắn phải ra hết sức, họ chưa xứng. Nhưng mà năm trăm năm chưa
từng ra tay, hôm nay khó được vung tay thì sảng khoái đánh một trận cho
đã, dù sao thời đại bây giờ người có thể đỡ được mười kiếm của hắn không mấy ai.
Lục Nguyên luôn đuổi theo chủ hình chi văn minh, công
kích của hai người khác sớm bị Lục Nguyên dùng kiếm bộ quăng sau sau
lưng. Chủ hình chi văn minh không chút hoang mang, gã vĩnh viễn sẽ không luống cuống. Gã đại biểu cho đại hình chi hình ngục, gã lấy ra vô số
hình cụ đối phó Lục Nguyên, tiếc rằng tất cả đều bị kiếm quang quanh
người hắn đánh vỡ. Một kiếm của Lục Nguyên khiến người sinh ra ý nghĩ
không chỗ để trốn. Mặc dù chủ hình chi văn minh không hoảng loạn nhưng
phát hiện bây giờ gã như là bị tra khảo chứ không phải thường ngày thẩm
vấn người khác, cảm giác điên đảo thác loạn này khiến gã cực kỳ khó
chịu.
Kiếm quang đâm và người chủ hình chi văn minh, lại một chủ văn minh mười lăm kỷ nguyên ngã xuống.
Lúc này chủ hoang đạo văn minh rốt cuộc khẳng định Lục Nguyên luyện thành
phá, hơn nữa là phá hoàn chỉnh, dù cho sử dụng phòng ngự gì đụng phải
phá thì chỉ có nước chịu chết, trừ vĩnh hằng chi môn. Đương nhiên nghe
nói năm đó vĩnh hằng chi môn cũng bị tổn hại một chút.
Lục Nguyên cất kiếm quang vào vỏ, thản nhiên ung dung nói:
- Chủ thiên chi văn minh, bây giờ tới lượt ngươi. Ngươi và ta có đấu hai
lần, giờ là lần thứ ba đấu nhau, ngươi nên kiêu ngạo đi, thường thì hiếm có người đấu với ta ba lần. Bởi vì dưới tình huống bình thường, người
đấu với ta lần thứ nhất, thứ hai nên sớm chết rồi, ngươi nên kiêu ngạo.
Nhưng sự kiêu ngạo đó dừng ở đây thôi, ngươi không có cơ hội đấu với ta
lần thứ tư, ngươi sắp lập tức chết dưới kiếm của ta.
Lục Nguyên
trốn tránh công kích từ chủ hoang đạo văn minh và chủ thiên chi văn
minh. Chủ thiên chi văn minh luống cuống tay chân, gã hùng hỏ muốn giết
Lục Nguyên, cho rằng năm trăm năm đã tăng lên cực kỳ nhiều, kết quả hắn
càng khủng bố, tru sát chủ hình chi văn minh mười lăm kỷ nguyên, chủ địa chi văn minh chủ bất tử văn minh, chỉ dùng một kiếm họ đã chống không
nổi ngã ra chết, gã có thể đỡ được mấy kiếm? Gã không cho rằng lợi hại
hơn hai người kia bao nhiêu.
Kiếm quang của Lục Nguyên lần thứ hai đánh ra, vẫn là hai trăm năm mươi hai chiêu thức cực hạn, vẫn là kèm phá đâm ra.
Phá quá sắc bén, khiến người đấu với Lục Nguyên rất buồn bực, dù phòng ngự cỡ nào đều bị đánh bại.
Nếu không thì chiêu phá sẽ không trở thành chiêu thức tuyệt đối mạnh mẽ nhất của kiếm cổ văn minh.
Kiếm quang đâm vào trái tim chủ thiên chi văn minh, lại có một tên chết đi.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Kiếm thứ năm.
Năm kiếm, hai kiếm trước cho qua, kiếm thứ ba một kiếm giết nhân vật mười
bốn, mười lăm kỷ nguyên. Người đứng cạnh xem đều ngây ngốc, Lục Nguyên
sau năm trăm năm tái xuất giang hồ hung tàn quá đi chứ. Những người mười bốn, mười lăm kỷ nguyên đều là bá chủ thiên địa, giậm chân một cái trời đất rung ba cái, có thể sáng tạo ra cổ văn minh, kết quả đụng phải Lục
Nguyên toàn là một kiếm, ngay cả chiêu thứ hai cũng không được.
Lục Nguyên hung tàn đến không có giới hạn.
Thế giới cảnh từ di thất địa chưa từng thấy qua phong thái của Lục Nguyên
giờ mới biết Lục Nguyên xếp hạng hai bảng truy nã trong truyền thuyết.
Nhưng bây giờ gã có cảm giác, Lục Nguyên xếp hạng hai bảng truy nã vì sao còn hung tàn hơn Tổ Long hạng nhất bảng truy nã?
Tất cả âm thanh biến vô hình!
Năm kiếm chém ba người.
Lục Nguyên nhẹ búng kiếm.
- Vậy thì chủ hoang đạo văn minh, chỉ còn lại mình ngươi, ta sẽ lập tức đưa ngươi lên đường.
Chủ hoang đạo văn minh bị hù ngây như phỗng, rõ ràng Lục Nguyên năm trăm
năm trước chỉ là kẻ tầm thường mười bốn kỷ nguyên mà thôi, tại sao sau
năm trăm năm trở về thì hắn hung tàn quá vậy? Năm kiếm tru ba người.
Nhưng chủ hoang đạo văn minh không phải dễ chọc, gã rống lên:
- Lục Nguyên, ta liều mạng với ngươi!
*Bùm!*
Đại đạo chi kích chớp mắt tấn công đến, bên trong công kích thậm chí có chút vị vĩnh hằng đại đạo.
Kích ảnh như vũ trụ!
Kích tốc siêu quang điện!
Kích phách phá kỷ nguyên!
Đây chính là chủ hoang đạo văn minh, người mười tám kỷ nguyên dốc hết sức ra tay dẫn đến công kích mạnh nhất.
Lục Nguyên khẽ thở dài nói:
- Cần gì làm vậy? Rõ ràng ngươi biết sẽ chỉ uổng công thôi.
Kiếm quang biến thành một luồng gió nhẹ, kiếm quang như gió dễ dàng đâm vào
phạm vi công kích của thời gian, chớp mắt phá nó. Bùm! Mặc dù có một tia vị vĩnh hằng đại đạo thì đại đạo chi kích cũng bị xuyên qua.
Đây chính là phá!
Lập tức đâm xuyên binh khí của đối phương.
Lục Nguyên lạnh lùng quát:
- Kiếm thứ sáu! Tiếp theo là kiếm thứ bảy.
Kiếm quang như tia chớp đánh ra, chủ hoang đạo văn minh lại vận phòng ngự để chặn nhưng phá dễ dàng công kích, một kiếm đâm trúng vai của gã. Phút
chốc chủ hoang đạo văn minh bị thương không nhẹ, hoang đạo tiểu thiên
thế giới hủy diệt khoảng hai phần.
Chủ hoang đạo văn minh phát
hiện không thể đánh tiếp, chiêu thức của đối phương quá huyền diệu,
không thể nhìn ra, không thể tránh né chính xác được chỉ có nước đỡ
thôi, nhưng ngay cả phòng ngự đều bị phá chọc thủng, không có cách nào
đánh cả. Chủ hoang đạo văn minh lập tức bỏ chạy, gã bản năng định trốn
thì phát hiện không thích hợp, tốc độ của Lục Nguyên trên gã rất nhiều.
Lục Nguyên cười khẩy, nếu đối phương cứng rắn chống còn đỡ được vài chiêu, nhưng bây giờ đi bỏ trốn.
Cái gọi là binh bại như núi đổ.
Hiện nay trốn chính là chết càng nhanh.
Lục Nguyên động kiếm bộ, ra tay đâm một kiếm.
Một kiếm thuận lợi đâm vào phổi chủ hoang đạo văn minh, chớp mắt tiểu thiên thế giới của gã bị hủy diệt sáu phần.
Chủ hoang đạo văn minh lập tức phát hiện điểm sai lầm của mình, gã muốn sửa thành đỡ nhưng bản thân không thể chặn được công kích từ Lục Nguyên,
bây giờ bị trọng thương thì càng không thể ngăn cản được.