Ads
Dường như có một con thượng cổ tà xà không ngừng uốn éo dưới Viên Kim Xà Kiếm.
- Hơi thú vịđây, kiếm chiêu như vậy đáng tiếc là quá yếu, kiếm chiêu
của kỷ nguyên đúng là vô cùng yếu ớt, kém quá xa với kiếm chiêu tà kiếm
văn minh vĩđại của chúng ta. So với kiếm chiêu kiếm kỷ nguyên trước của
chúng ta thì cách biệt quá xa.
Tà Phiên Thiên đánh ra Tà Quỷ Kiếm. Nếu nói Bích Huyết kiếm pháp tà thì kiếm chiêu của gã càng tà.
Lấy tà đối tà!
Lúc trước người Nam Cương luôn cho rằng Bích Huyết kiếm pháp tà,
nhưng giờ mới hiểu dị tính của bộ kiếm pháp này so với Tà Phiên Thiên
thì kém quá xa rồi.
Ba chiêu! Không sai, không sai, Viên Kim Xà chống đến chiêu thứ ba rồi nhưng ở chiêu thứ ba thì bịđánh bại không chút nương tay.
Tà Phiên Thiên bộ dạng giống như chưa từng đánh nhau, nói:
- Sao yếu quá vậy? Yếu ơi là yếu, có ai mạnh hơn không? Ta nương tay
cho mà chỉđi đến chiêu thứ ba mà thôi, vốn còn định thả ngươi một con
đường nữa. Kiếm chiêu kỷ nguyên này quá yếu ớt, vậy mà các ngươi cũng
gọi là kiếm chiêu sao?
Lời của gã đám người xung quanh nghe mà không hiểu gì cả.
Cái gì gọi là kiếm chiêu của kỷ nguyên này? Không lẽ gã dùng không phải kiếm chiêu của kỷ nguyên này ư?
Cự hình tiên môn lão môn chủ Liễu Tùy Vân của Liễu Kiếm tiên môn hai
chiêu thua. Môn chủ cự hình tiên môn Viên Kim Xà ba chiêu thua. cự hình
tiên môn Việt Nữ kiếm tông đời này xuất sắc Tiểu Thanh hai chiêu thua,
trán còn bị khắc một đóa hoa mai.
Những người này cơ bản là dùng kiếm mạnh nhất Nam Cương.
Bọn họ đều vô dụng thì người khác càng không là đối thủ một chiêu của Tà Phiên Thiên.
Bây giờ Tà Phiên Thiên là cường đại, đáng sợ, tà ác, vô địch.
Tựa như bầu trời âm trầm sắp có mưa, trời không thể kháng.
Chính lúc này, một luồng khí trắng xẹt qua, dường như có không ít mây trắng tán đi. Chắc là hoa mắt rồi, bây giờ trời như sắp mưa, mây đen
dày đặc, ở đâu ra mây trắng?
Một giọng nói trong trẻo sang sảng vang lên:
- Tà Phiên Thiên đúng không? Ngươi ghê gớm lắm sao? Mới đầu đã nói
trong vòng ba chiêu thắng bọn họ, nếu có người qua được thì ngươi tha
cho môn phái của người đó, thả môn phái rời đi đúng không?
Tà Phiên Thiên hời hợt nói:
- Đúng vậy, tuy phẩm tính con người Tà Phiên Thiên ta không ra gì, thích giết người nhưng nói lời nào giữ lời đó.
Gã không mấy chú ý kẻ hỏi chuyện, trong mắt gã đám người này đều là con kiến, không đáng cho gã quan tâm.
Giọng trong trẻo tiếp tục nói:
- Vậy đi, ta cũng nói ba kiếm, chỉ cần ngươi ở dưới tay ta đỡ được ba kiếm thì hôm nay tha ngươi một mạng.
Nếu nói mới rồi đám người còn không chú ý kẻ nói chuyện thì bây giờ
không thể không để ý được. Mọi người nhìn hướng nơi phát ra thanh âm, Tà Phiên Thiên khuôn mặt tức giận. Buồn cười, buồn cười, một đám con kiến
mà dám nói năng như vậy với mình?
Tà Phiên Thiên cũng đưa mắt nhìn nơi phát ra tiếng nói, thấy ở đó có một đại hình tiên môn, người nói chuyện là một thanh niên.
Đùa gì vậy! Người một đại hình tiên môn mà dám huênh hoang như thế?
Lúc trước Tà Phiên Thiên thắng người đa số thuộc cự hình tiên môn, đại
hình tiên môn bình thường không đặt vào mắt của gã.
Lúc Tà Phiên Thiên nhìn sang thì những người khác cũng trông thấy người lên tiếng.
Người lên tiếng áo xanh theo gió bay, mang theo một phần hiền hòa, tự tại, bình hòa.
Lục Nguyên!
Khu vực Nam Cương này đa số người nhận ra Lục Nguyên. Năm đó Lục
Nguyên ở thử thách trung ương thiên triều thì biểu hiện rất bắt mắt,
cuối cùng xếp ở hạng mười chín tứ vực. Đặc biệt là Việt Nữ Tiểu Thanh,
rất là kích động. Nhưng người nhận ra Lục Nguyên không bao giờ cho rằng
hắn là đối thủ của Tà Phiên Thiên.
Nước ngoài trung ương thiên triều tin tức ngăn cách, Lục Nguyên ở
trung ương thiên triều tuy đánh ra thanh danh vang dội nhưng tin tức
không truyền ra ngoài. Đa số người ngoại vực thấy tin tức cuối cùng liên quan Lục Nguyên là lúc hắn đi trung ương thiên triều thử thách, khi đó
hắn khoảng đại đạo cảnh ngũ tầng, lục tầng gì đó. Có người còn nhớ trận
đấu sinh tử giữa Hoa Sơn cùng Cửu Hoa Sơn, nghe nói lúc đó Lục Nguyên
đến gần mức hỗn động cảnh. Nhưng vậy thì sao? Thế này vẫn không đủ mạnh, yếu hơn đám Viên Kim Xà rất nhiều.
Dưới tình huống như thế, hắn căn bản không có khả năng địch nổi Tà
Phiên Thiên. Bây giờ Lục Nguyên lại dám mạnh miệng thốt lời muốn trong
vòng ba kiếm giải quyết gã, nếu như hắn không xử lý được Tà Phiên Thiên
thì tha cho gã con đường sống. Đây đúng là khoác lác, xạo đến khong biên giới.
Lục Nguyên đang đi tìm chết, hoàn toàn là tìm chết, chắc chắn là chết không có chỗ chôn.
Mới rồi Lục Nguyên rốt cuộc lĩnh ngộ hòa kiếm ý, hiện tại trật tự
thiết tắc chỉ kém vinh kiếm ý, lạc kiếm ý, xem ra rất nhanh sẽ nắm
giữđược trật tự thiết tắc. Khi hắn tỉnh lại thì phát hiện đã ở trong Đại Dung thành rồi, Tà Phiên Thiên cuồng vọng không phải bình thường.
Lục Nguyên tức giận rồi.
Cho nên Tà Phiên Thiên nói ba kiếm thì Lục Nguyên cũng nói ba kiếm.
Lấy ngạo đối ngạo, lấy cuồng đối với cuồng.
Tĩnh! Tĩnh lặng như chết!
Lục Nguyên thốt ra câu này khiến xung quanh lặng ngắt như tờ.
Nửa ngày sau Tà Phiên Thiên cuồng cười:
- Ha ha ha ha, quá buồn cười, thật là quá buồn cười! Ta vốn cho rằng
ta là đủ cuồng rồi, thế mà ngươi còn cuồng hơn ta. Ta ở dưới kiếm của
ngươi không đi ra ba kiếm? Ngươi nằm mơ hả? Người cuồng như thế, rất
tốt, ta thích nhất kiểu người như vậy. Ta phải giết chết ngươi, ăn thịt
ngươi, đem đầu ngươi làm thành cái bô, để ngươi biết cái gì gọi là tà
kiếm văn minh vĩđại. Sau đó phải phá nhà diệt tộc môn phái của ngươi,
triệt để diệt vong. Dám khoác lác trước mặt ta như vậy, ngươi là ai chứ? Ta chính là Tà Phiên Thiên, vượt rất xa đám yếu đuối như các ngươi.
Những kiếm giả hậu bối của ta, các ngươi chỉ là cặn bã mà thôi!
- Xem kỹđi, kiếm thứ nhất của ta, tà vương đệ nhất kiếm, tà loạn thiên địa!
Tà Phiên Thiên chém ra kiếm thứ nhất, là một kiếm cực kỳ đáng sợ,
trong trời đất chớp mắt hỗn loạn. Đây là một kiếm vượt rất xa sức tưởng
tượng của mọi người, dưới kiếm này có cảm giác tà khí lập đổ thiên địa.
Đây là kiếm pháp gì vậy!
Tất cả người xem chấn kinh rồi!
- Các ngươi quá yếu, có biết không đây là kiếm pháp cấp thế giới đấy! Dĩ nhiên lấy kiến thức nông cạn của các ngươi thì không biết rồi. Bình
thường các ngươi gọi cái này là kiếm pháp cấp thần linh!