Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 254: Chương 254: Tầng cuối cùng(thượng)




Vân Long thập biến mỗi biến đổi gia tăng đều rất khó khăn.

Lục Nguyên bởi vì cơ duyên trùng hợp đã luyện thành đệ nhất biến. Những đệ tử chân truyền khác ngay cả biến đổi cũng đều không có luyện thành. Trong Vân Long phong biến, Bắc Phong lục kiếm tiên cơ bản đã luyện thành hai biến, ba biến, giỏi lắm là bốn biến. Chỉ có Nguyên Nguyên Thượng Nhân là luyện đến biến thứ sáu.

Vân Long tâm pháp, một khi luyện thành chính là tuyệt thế.

Kỳ thật, rất nhiều tâm pháp tiên môn đều như vậy. Một khi luyện đến đỉnh phong thì chính là tuyệt thế. Nhưng có mấy người có thể luyện tâm pháp tuyệt đỉnh của mình đến cấp đỉnh phong chứ. Ở cấp độ đó độ khó rất cao.

Mặc dù không có luyện thành Vân Long tâm pháp thứ tư biến, Lục Nguyên có chút tiếc nuối, nhưng làm người thì không thể quá tham.

Làm người thì phải nên biết đủ.

Phải biết lấy đủ làm niềm vui.

Những chữ này tuy nói rất đơn giản, nhưng nếu muốn làm thì sẽ không dễ dàng.

Cũng may Lục Nguyên tính tình đạm bạc nên vẫn biết lấy đủ làm niềm vui.

Ở Vô Sinh Di Cung hắn đã có biết bao nhiêu chỗ tốt. Tu hành mười năm bên ngoài, chưa chắc hắn đã có được chỗ tốt như vậy. Đương nhiên, mười năm hay hai mươi năm, với độ tu hành của mình mà nói, thì những người khác cho dù mất một trăm, hai trăm năm chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt như vậy.

Đúng rồi, còn phải đem phương pháp này ghi lại chứ.

Sau khi làm xong những chuyện này, Lục Nguyên rời khỏi đại điện. Mới vừa bước ra khỏi đại điện được vài bước, thì liền nghe thấy tiếng đại điện sụp xuống. Đây chính là thiết kế của Vô Sinh lão nhân. Khi có người rời khỏi đại điện này đầu tiên, đại điện sẽ bị sụp đổ. Cái này dù sao cũng là Vân Long tâm pháp, tuy là phiên bản đơn giản, hóa luyện không thành nhưng vẫn không nên tiết lộ ra ngoài.

Nếu tòa đại điện này không hủy thì đoán chừng người của Hoa Sơn sau này cũng sẽ phái người hủy diệt.

Lúc này đã đến cuối đường. Dọc theo đường trở về, sẽ đến trung tâm của tầng thứ sáu. Bốn mươi con đường, không sai biệt lắm đều rót vào nội thể của mỗi người Tiểu Vô Tướng pháp lực. Thời gian tiêu hao nó cũng tương đương nhau. Cho nên, những người sau khi luyện công trở về trung tâm tầng thứ sáu cũng cơ bản gần bằng nhau.

Ba mươi lăm vị tu tiên giả đã tập trung tại trung tâm tầng thứ sáu.

Kỳ thật, lúc này cũng có vài con đường chưa có người đi ra. Nhưng lúc này, cơ bản cũng không có người đi sang tầng khác. Tầng thứ bảy của Vô Sinh Di Cung là tầng cuối cùng. Ở tầng cuối cùng này, bảo vật có thể lấy được sợ còn nhiều hơn so với tầng thứ sáu. Tầng thứ sau mọi người đều thỏa mãn như vậy. Tầng thứ bảy chỉ sợ càng khiến mọi người thêm vừa lòng.

Rốt cuộc, hai chữ “Hư Không” xuất hiện phía trước.

Rốt cuộc đã tới. Mọi người không khỏi chờ mong.

“Ta thiết lập tầng thứ bảy ở Vô Sinh Di Cung này, vốn có ý đồ tại tầng thứ bảy này kết hợp Tiểu Vô Tướng công pháp và Đại Vô Tướng công pháp làm trấn cung chi bảo của Vô Sinh Di Cung. Nhưng sau nghĩ lại, Tiểu Vô Tướng công pháp chính là trấn môn chi học của một trong tứ đại tiên môn của Tần quốc Tiêu Dao tiên môn. Nếu học được, chỉ sợ Tiêu Dao tiên môn sẽ đuổi đến tận cửa”.

“Mà Đại Vô Tướng công pháp ta có được sợ cũng bị thất truyền”.

“Cho nên, không có Tiểu Vô Tướng công pháp, Đại Vô Tướng công pháp tồn tại ở đây. Tầng thứ bảy này đơn giản chỉ là nơi đặt hài cốt của ta mà thôi. Tầng thứ bảy cùng bên ngoài triệt để ngăn cách. Vô Sinh Di Cung dừng ở đây”.

Ý tứ của lời nói cũng dễ lý giải. Nhưng khi chứng kiến những chữ này, rất nhiều tu tiên giả không khỏi mắng thầm. Nói đùa gì vậy? Mọi người trong tận đáy lòng chờ mong tầng thứ bảy, kết quả đột nhiên lại nói rằng Vô Sinh Di Cung xác thực là có tầng thứ bảy, nhưng triệt để ngăn cách với bên ngoài. Hơn nữa, Tiểu Vô Tướng công pháp và Đại Vô Tướng công pháp cũng không có ở chỗ này.

Đây chẳng khác nào mọi người đã ăn hết vô số món khai vị, chuẩn bị chờ đến thời điểm nghênh đón món ăn chính lớn nhất. Kết quả lại nói với mọi người rằng, mọi người ăn món khai vị có ngon không? Và bữa ăn chính không có.

Cái này chính là vấn đề tâm trạng.

Kỳ thật, sáu tầng trước cũng đã mang đến nhiều cái tốt cho mọi người. Khi đến thời điểm này, đột nhiên lại nói cho mọi người biết Vô Sinh Di Cung không có tầng thứ bảy. Cái này mọi người làm sao có thể chịu nổi? Quả nhiên là ngoài ý muốn. Cho nên, phần lớn tu tiên giả lúc này đã bắt đầu phàn nàn. Cũng chỉ có số rất ít người như Lục Nguyên lại cảm thấy đủ đầy.

Phàn nàn trong chốc lát, tất cả mọi người đồng thời tâm khẽ động.

Nhìn về phía năm con đường còn lại.

Lúc ấy, tổng cộng có ba mươi lăm người tiến vào tầng thứ sáu. Đồng thời có bốn mươi con đường. Ba mươi lăm người đi ba mươi lăm con đường. Còn lại năm con đường không có người vào. Bởi vì sau này xuất hiện tầng thứ bảy, tất cả mọi người đều dồn hết sự quan tâm của mình vào tầng thứ bảy, nên không có ai quan tâm đến năm con đường còn lại này.

Nhưng hiện tại, chữ “hư không” đã biểu thị không có tầng thứ bảy. Chính vì thế, mọi người tất nhiên là cùng nhìn về phía năm con đường còn lại.

Năm con đường đó có năm loại tuyệt học.

Mọi người đi qua, thấy trên đầu một con đường có ghi chữ Chung Nam tiên môn.

Chung Nam tiên môn cũng là một trong những tiên môn năm xưa, nhưng theo lịch sử đã không còn tồn tại. Chung Nam tiên môn là một môn phái đặc sắc. Tổ sư khai phá Vương Trọng Đức chính là một tu tiên giả có thực lực và trình độ cao nhất. Nhưng bởi vì bị trọng thương nên mất sớm. Đời thứ hai so với tổ sư khai phái thì thực lực kém rất xa. Quả thật không có cách nào đánh giá sự chênh lệch. Đến đời thứ ba thì lại càng vô nghĩa. Trình độ thì bó tay. Người mạnh nhất đời thứ ba ngay cả Trường Sinh kỳ cũng không đột phá được. Môn phái vì vậy mà suy yếu.

Chung Nam tiên môn được cho rằng là tiên môn suy yếu nhanh nhất trong lịch sử Đại Tấn quốc.

Nhưng tuyệt học năm đó của Chung Nam tiên môn là Tiệp Kính kiếm pháp vẫn rất nổi danh.

Bây giờ, trên đỉnh đầu một con đường có ghi Chung Nam tiên môn khiến tâm người phải động. Tu tiên giả phần lớn chỉ có một loại tâm pháp tu hành, nhưng ngẫu nhiên cũng có thể tập luyện hai chủng loại tâm pháp. Lúc này có hơn một môn tuyệt học bày ra trước mắt, điều này khiến lòng người làm sao có thể tâm không động.

Còn có một con đường ghi là Hàn Băng Chân Khí. Đúng vậy, đơn giản chỉ ghi có bốn chữ Hàn Băng Chân Khí, không có bất cứ một giới thiệu nào. Nhưng là Tu tiên giả của Đại Tần quốc, ai cũng nghe đến danh tiếng của Hàn Băng Chân Khí. Nghe nói đây là một môn tuyệt học rất xuất sắc. Hàn Băng Chân Khí khi giao thủ với người khác, chỉ làm cho người kia nhiễm chút hàn khí, nhưng càng giao thủ về sau thì có thể đem người sống đông cứng lại.

Ba con đường còn lại cũng biểu hiện một số tâm pháp tuyệt học.

Năm tuyệt học, ai tâm không động chứ.

Nếu như là tuyệt học của tiên môn khác, bọn họ tâm có thể không động. Dù sao tâm pháp của tiên môn khác bọn họ không thể học. Một khi học được thì lập tức sẽ bị phế. Đây là quy cũ của ngũ đại tiên môn, không ai có thể phá vỡ quy củ đấy. Nhưng hiện tại năm tuyệt học này toàn bộ đều là vật vô chủ, học được thì học. Hàn Băng Chân Khí vốn vô chủ, mà Chung Nam tiên môn thì lại xuống dốc rồi. Người nào cũng biết Chung Nam tiên môn đã xuống dốc, quy củ của ngũ đại tiên môn, nhưng muốn học hỏi tuyệt học của những tiên môn khác nhỏ hơn, Tông lão hội cũng sẽ không để ý tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.